Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sự trả thù của Mạnh Quỳnh

7 giờ tối
Phi Nhung và Mạnh Quỳnh đang cùng nhau bê thức ăn từ trong bếp ra dọn thành một bàn trông vô cùng thịnh soạn.

- Anh Quỳnh, mau ăn thử đi! Đây toàn là những món anh thích đó!

Mạnh Quỳnh nhìn xuống bàn ngạc nhiên. Vì từ nãy đến giờ chỉ lo phụ Phi Nhung, Mạnh Quỳnh vốn không để ý đến món cô làm nhưng giờ nhìn lại quả thật toàn món anh thích.

Anh nhìn một bàn đồ ăn nào là mực sốt chua ngọt, nghêu hấp thái, cá hồi sốt chanh dây, tôm nướng... trong lòng lại dâng lên cảm giác chua xót. Rõ ràng đã nói sẽ bù đắp cho cô nên mới phụ cô xuống bếp, cùng cô mua đồ nhưng cuối cùng lại trơ mắt nhìn cô bị thương. Rõ ràng vì Phi Nhung nói thèm hải sản nên anh mới đi mua nhưng đến cuối cùng cô lại làm toàn món anh thích.

Mạnh Quỳnh ơi Mạnh Quỳnh chỉ có trời mới biết, Phi Nhung vì mày làm nhiều điều như vậy mà mày đến cả món cô ấy thích cũng không biết, đúng là đồ tồi tệ.

- Anh Quỳnh, Mạnh Quỳnh?

Dòng suy nghĩ của Mạnh Quỳnh bị cắt đứt bởi tiếng gọi của Phi Nhung, anh vội nói:

- Ăn thôi! Ăn thôi! thức ăn đều nguội hết rồi.Nói rồi anh bóc một con tôm bỏ vào chén của Phi Nhung cứ thế hết con này đến con khác.

Sau bữa tối

Mạnh Quỳnh vì sợ Phi Nhung vất vả nên dù bị ngăn cản anh vẫn giành dọn rửa hết bát đũa còn Phi Nhung vì hết cách nên lên lầu đi tắm.

Sau một hồi dọn dẹp thì cuối cùng Mạnh Quỳnh cũng dọn xong, anh rửa tay, tắt đèn rồi lên lầu đi ngủ.Vừa bước vào căn phòng, anh rảo mắt tìm Phi Nhung. Thấy đèn phòng tắm vẫn còn sáng anh liền cong môi lên cười rồi từ từ bước vào phòng tắm.

Cánh cửa phòng tắm mở ra khiến Phi Nhung đang ngồi trong bồn tắm giật mình. Cô hốt hoảng đứng lên định mặc quần áo vào thì từ đâu Mạnh Quỳnhbước đến, anh ôm chặt cô từ phía sau khiến Phi Nhung không cách nào thoát khỏi. Cô đỏ mặt nói:

- Anh làm gì vậy? Mau thả em ra!

- Muốn anh thả em ra? Không thể nào!

- Mau thả em ra! Mạnh Quỳnh em không đùa đâu, anh không được lưu manh với em

- Anh lưu manh? Được vậy để anh cho em thấy anh có thể lưu manh đến cỡ nào!

Vừa dứt câu Mạnh Quỳnh đã nhấc bổng Phi Nhung lên, anh đặt cô trên bệ rửa tay của phòng tắm trong tư thế quay mặt đối diện với anh.

Bàn tay Mạnh Quỳnh bắt đầu hành sự, một tay anh vuốt ve gương mặt Phi Nhung rồi nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn. Tay còn lại anh đặt phía sau giữ cô lại
- Mạnh Quỳnh
Mạnh Quỳnh nghe Phi Nhung gọi thì bất giác quay lên nhìn cô, gì thế kia Bé Nhung nhà anh sợ gì mà khóc luôn rồi, anh chỉ định trêu chút thôi mà.
- Thôi thôi anh giỡn mà nín nín anh thương

Một Mạnh Quỳnh thì ra sức dỗ còn một Phi Nhung thì cứ ức nước mắt ra khóc với Mạnh Quỳnh, cô cứ như vậy thì có muốn anh cũng chẳng làm được gì ngoài việc dỗ cho Phi Nhung nín

- Quỳnh lạnh em

Ờ ha nãy giờ mắc khóc mà quên cái dụ mới tắm ra ngồi cho lâu chắc mai bệnh luôn mần ăn gì nữa

- Nhung ngoan nín đi không có khóc nữa rồi anh bế em đi ngủ nha

- dạ

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Mạnh Quỳnh đặt Phi Nhung xuống giường, nhẹ nhàng đắp chăn lên cơ thể cô rồi nằm xuống bên cạnh. Đang nhắm mắt định đi ngủ thì điện thoại reo lên làm Mạnh Quỳnh giật mình, sợ Phi Nhung thức giấc anh vội vàng nghe máy:

- Có chuyện gì?

- Thưa sếp chuyện anh kêu tôi đi điều tra đã có kết quả rồi.

Nghe đến đây mặt Mạnh Quỳnh bỗng tối sầm lại, anh lạnh giọng:

- Nói đi!

Khí thế bức người thoáng chốc khiến đầu dây bên kia căng thẳng theo:

- Thưa sếp, anh đoán không sai! Là do người đó làm.

Tốt lắm! Đã tìm thấy bằng chứng hay chưa?

- Tôi đã cho trích xuất camera đồng thời cũng đã bắt được người ngài dặn.

- Được rồi! Cảm ơn cậu!

Nói rồi Mạnh Quỳnh cúp máy, anh xoay người nhìn cô gái nhỏ nằm bên cạnh với ánh mắt cưng chiều:

- Phi Nhung anh sẽ không để ai làm hại em.

Nói rồi anh cuối xuống hôn cô, ôm cô vào lòng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau 7 giờ sáng, tia nắng mặt trời xuyên qua khe cửa khẽ chiếu lên gương mặt như
hoa của Phi Nhung khiến cô giật mình tỉnh giấc. Phi Nhung theo thói quen nhìn sang kế bên thì phát hiện Mạnh Quỳnh đã rời khỏi giường.

Phi Nhung nhanh chóng đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân thì bỗng:

- Cái gì đây?

Phi Nhung tròn mắt ngạc nhiên khi thấy thân ảnh của mình trước gương. Qua sự phản chiếu của tấm gương là một cô gái với thân thể chi chít những vết hôn tím đỏ không nơi nào không có.chẳng nào hôm qua cô ngủ đã có chuyện gì xảy ra mà cô chưa biết

Sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ vì muốn che đi dấu hôn Phi Nhung chọn một chiếc áo cổ cao màu lục bảo phối với váy đuôi cá màu trắng trông vô cùng nhẹ nhàng, tao nhã rồi mới xuống lầu.

Vừa bước xuống cầu thang đập vào mắt Phi Nhung là hình ảnh một người đàn ông đang nhẹ nhàng dùng bữa. Mạnh Quỳnh trên tay cầm một tách cà phê, trước mặt là một tờ báo còn trên bàn thì thức ăn đã bày sẵn món nào món nấy trông vô cùng ngon mắt. Mạnh Quỳnh nhấp nhẹ một ngụm cà phê rồi lật tờ báo sang một trang khác trông vô cùng tao nhã.

Sau một hồi đứng nhìn, Phi Nhung mới từ từ bước đến ngồi vào bàn chuẩn bị ăn sáng. Thấy cô đã ngồi vào bàn, Mạnh Quỳnh lên tiếng:

- Nhung Nhung sáng nay anh đã tự tay nấu những món này để tẩm bổ cho em đó. Tối qua em vất vả rồi, ăn nhiều vào!

Nghe thấy lời này của Mạnh Quỳnh Phi Nhung lại suy nghĩ được chuyện gì hôm tối qua bất giác ửng đỏ:

- Anh lưu manh! Còn không mau ăn sáng đi!

Thấy bộ dạng xù lông của Phi Nhung khiến Mạnh Quỳnh không khỏi vui vẻ trong lòng. Anh nhìn cô cười trìu mến:

- Nhung Nhung dù anh có lưu manh thì cũng chỉ lưu manh với mỗi mình Bé Nhung em thôi!

Lời vừa thoát ra Mạnh Quỳnh đã nhận được ngay một ánh mắt cảnh cáo. Chỉ thấy mặt Phi Nhung đỏ bừng, tay thì gấp một miếng sủi cảo to đút vào miệng Mạnh Quỳnh khiến anh không kịp phản ứng.

Sau bữa ăn sáng Mạnh Quỳnhphải đi làm còn Phi Nhung thì bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa. Trước khi đi Mạnh Quỳnh còn để lại cho Phi Nhung một câu khiến cô ngượng đến chín mặt:

- Bảo bối, anh phải đi làm rồi! Đợi anh về nhất định sẽ yêu thương em!

Sau khi Mạnh Quỳnh đi, Phi Nhung bắt đầu dọn dẹp bát đũa trên bàn, lau nhà rồi sấy khô quần áo... cuối cùng là ra chăm sóc vườn hoa.

Về phía Mạnh Quỳnh sau khi anh ra khỏi nhà thì lái xe đến một biệt thự nằm ở phía ngoài thành phố. Vừa vào nhà thì một cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra khiến trợ lý đi theo bên cạnh Mạnh Quỳnh cũng phải khiếp SỢ.Trong căn biệt thự lộng lẫy xa hoa là một khung cảnh rợn người không ai ngờ tới. Bề ngoài căn biệt thự trông vô cùng diễm lệ, dọc hai bên lối đi vào còn trồng đầy các loại hoa nhưng mấy ai biết căn biệt thự này vốn là nơi giam cầm cũng như tra khảo các nội gián. Những khi Mạnh Quỳnh cần điều tra hoặc moi thông tin từ các nội gián thì nơi này chính là nơi diễn ra những hành động dã man ấy.

Ở giữa phòng khách của căn biệt thự hiện giờ là thân ảnh của một người đàn ông đang kêu gào trong đau đớn. Mà người đàn ông đang gào thét kia không ai khác chính là tên tài xế đã đâm vào Phi Nhung hôm qua. Mạnh Quỳnh rũ mắt nhìn xuống người đàn ông với ánh nhìn sắc lạnh, trên tay cầm một ly rượu vang, chân anh đạp lên từng ngón tay của người đàn ông khiến hắn ta kêu gào thảm thiết. Mạnh Quỳnh vừa đạp vừa từ từ đổ hết ly rượu vang trong tay xuống người tên đàn ông, giọng nói lạnh lùng:

- Ai là người sai khiến mày lái xe đâm vào vợ tao?

Người đàn ông đau đớn ngước nhìn Mạnh Quỳnh giọng nói run lên đầy khiếp sợ:

- Tôi không cố ý! Thật sự không cố ý!

- Tao hỏi là ai sai khiến mày?

Mạnh Quỳnh nhíu mày, đôi mắt híp lại, chân không ngừng dẫm mạnh lên các đốt ngón tay của người đàn ông:

- Ahhhh....Nói!

- Tôi nói! Tôi nói... Có một người phụ nữ, cô ta đưa tôi một số tiền nhờ tôi đâm chết một cô gái. Tôi nhất thời nổi lòng tham mới nghe lời cô ta... Xin ngài tha cho tôi!

Mạnh Quỳnhnghe được câu trả lời thì thu chân lại, cả người anh ngã ra sau tựa vào lưng ghế, hai chân vắt chéo hai tay đan vào nhau tiếp tục lên tiếng:

- Người phụ nữ đó là ai?

Tên tài xế lúc này đã bị đánh đến kiệt sức, hắn nằm ngã ra sàn thở hổn hển nói:

- Tôi không biết! Tôi thật sự không biết!Người phụ nữ đó che kín mặt chỉ đến đưa tôi tiền rồi bỏ đi... Tôi thật sự không biết.

Nghe đến đây Mạnh Quỳnh cau mày, biết không thể hỏi thêm được gì nên anh ra lệnh nhốt tên tài xế lại để khi tìm đủ bằng chứng rồi mới đem ra đối chất.

Mạnh Quỳnh đứng dậy nhìn đồng hồ trong tay phát hiện đã đến giờ về ăn cơm. Sợ Phi Nhung thì đợi lâu nên anh nhanh chóng ra xe rồi đi về không quên dặn thuộc hạ của mình dọn dẹp hiện trường sạch sẽ.

Trên đường về nhà, Mạnh Quỳnh ghé ngang một trạm dừng để đổ xăng. Ở đây anh vô tình phát hiện một tiệm hoa nhìn rất hút mắt. Nhìn thấy tiệm hoa, trong đầu Mạnh Quỳnh bỗng đưa ra một suy nghĩ, anh quyết định vào tiệm hoa chọn một bó mang về tặng Phi Nhung. Hoa mà Mạnh Quỳnhchọn là một bó hoa hồng xem lẫn vài cành baby trắng gói bằng giấy màu hồng phấn nhìn vô cùng đẹp.

Anh hí hửng cầm bó hoa ra quầy để nhân viên thanh toán rồi ngồi lên xe phóng về với tâm thái hi vọng rằng Phi Nhung sẽ thích mà không biết rằng phía xa có một người phụ nữ vẫn nhìn theo anh với nụ cười đầy ẩn ý.

_hai sờ ly=)) sorry dì mấy tháng trốn tránh nhau bây giờ gặp rồi nè:))_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro