Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Tạ Trì đến nơi là lúc sắc trời đã chuyển tối, cô vốn dĩ chuẩn bị tìm khách sạn qua đêm nào ngờ vừa xuống máy bay định nhắn tin báo bình an cho Sư Điệt, đã nhận trước một cuộc gọi.

Điều chính là số gọi tới là số lạ, Tạ Trì do dự bay giây cũng tiếp máy: "Alo."

"A Trì ~ muội đang ở thành phố G à?"

Tạ Trì nghe ra giọng nói này, sắc mặt dần trở nên cực nghiêm túc: "Không có, không có, không có ở đó."

Người bên kia trầm lặng tầm nữa phút, nhanh chóng đổi thành một tông giọng nữ: "Em iu, không phải đang ở thành phố G sao? Tỷ còn tưởng chúng ta có cơ hội gặp mặt. Đã lâu không gặp muội nhớ muội gần chết."

Tạ Trì: "Có ở, muội hiện đang ở sân bay."

"Được lắm! Tiếu tỷ tìm thì muội ở, còn huynh tìm thì muội liền không ở, cái đồ không lương tâm!" Một lần nữa điện thoại về tay của thanh âm nam nhân, giọng nói mang hơi hướng khóc lóc thương tâm: "Trước kia muội không phải như thế, trước kia muội ngoan hơn nhiều."

Tạ Trì:......

" y a, muội không cần lo cho tên này, tỷ lập tức đến sân bay đón tiếp muội." Tiếu tỷ ôn nhu nói: "Muội đứng im một chỗ, chậm nhất 10 phút nữa tỷ tới."

Sau đó, quả nhiên không tới 10 phút đã có một chiếc xe thể thao màu sắc bắt mắt đậu trước mặt Tạ Trì, lúc này khoảng 20-21 giờ, khi mặt trời lặng mất tăm Tạ Trì sẽ luôn cho bé cưng nhà mình ra ngoài vui đùa.

Dù sao trời tối cũng không ai thấy, đoàn hắc khi quấn quanh cổ cô, kiêu kiêu ngạo ngạo.

Xe thể thao ung dung đậu trước mặt Tạ Trì, cầm lái là một nữ nhân buổi tối còn mang kính râm, tóc dài đen nhánh, váy đỏ, mông cong ngực ưỡn, nam nhân ngồi bên ghế phụ đi xuống mở cửa xe giúp Tạ Trì.

"Đi, Tiếu tỷ dẫn muội đi ăn cơm."

"Tiếu tỷ, sư huynh." Tạ Trì leo lên xe, cầm lái là Tiếu tỷ, tên thật của cô không ai biết dù sao mọi người đều kêu cô ấy bằng A Tiếu, khi Tạ Trì có ý thức đã thấy cô ấy ở trên núi rồi.

A Tiếu nói cô ấy vừa chết mấy năm trước, lúc ấy chỉ mới vừa 18 tuổi, mọi người trên núi đều kêu cô bằng A Tiếu, chỉ có trắng trẻo mềm mại Tạ Trì mới có thể kêu cô bằng Tiếu tỷ.

Vị sư huynh trên ghế phụ là tam sư huynh Vân Hủ của Tạ Trì, thiên phú vốn cực cao nhưng từ nhỏ đã sợ quỷ, sư phụ vì rèn luyện anh ta mà bảo đám tiểu quỷ được nuôi trên núi đi hù dọa anh, gợi vậy trong ký ức Tạ Trì vị tam sư huynh này ngày nào cũng trong tình trạng khóc lóc.

A Tiếu trước kia luôn nghịch ngợm, lúc nào cũng đùa dai dọa mọi người nên bị sư phụ đem lên núi , do đó cô nàng đặc biệt thích trêu chọc Vân Hủ.

Đáng nhắc tới là...... Hiện tại hai người bọn họ đã thành người yêu bên nhau cũng đã tám năm.

A Tiếu bắt đầu lái xe, Vân Hủ liền đặc biệt tủi thân hỏi Tạ Trì: "Tiểu sư muội, rõ ràng muội ở thành phố G vì sao lại gạt huynh..... "

Vân Hủ nét mặt thư sinh non nớt, sắp 30 nhưng nhìn qua đều tưởng anh mới đầu 20, tuy mắt một mí nhưng mắt to có thể do khi còn nhỏ khóc nhiều nhiễm nước, lúc anh nhìn Tạ Trì bằng ánh mắt thế này khiến tâm cô sinh ra một ít tội lỗi.

"Không phải muội đùa huỳnh chút thôi sao?" Tạ Trì nhanh chóng đổi chủ đề: "Huynh làm sao biết muội đến thành phố G? Lại bói ra sao?"

Vân Hủ ngượng ngùng cười cười: "Trùng hợp huynh có việc ở đây, vì thế trên đường nhàn rỗi bói tính một chút nên liền gọi điện cho sư điệt xin số điện thoại của muội."

Quả nhiên là thế....

Tạ Trì biểu tình bình thản, cô tránh mặt Vân Hủ vốn là có nguyên nhân riêng, vị sư huynh này của cô là người mà thường được tả bằng câu ngốc bạch ngọt mít ước, từ nhỏ đã thể hiện ra thiên phú bói toán cao minh từ xưa có chuyện gì cũng không thể giấu anh, nhưng cố tình anh ta là loại người trưng vẻ mặt thản nhiên vạch trần bí mật của người khác.

Ví dụ mất mặt tiêu biểu, khi nhỏ lúc Tạ Trì 7 tuổi vì uống quá nhiều nước trái cây nên tè dầm, sáng hôm sau cô chột dạ vội vã hủy diệt chứng cứ phạm tội, vất vả giặt sạch ga giường cả bàn tay nhỏ đều đỏ ửng, mang đi phơi.

Sau đó cô vừa quay đầu, lúc mọi người đang quay quần ăn cơm mấy vị sư huynh sư tỷ tủm tìm cười hỏi cô tại sao thức sớm vậy, Vân Hủ vô tội nói: "Muội ấy tè dầm vừa đi giặt chăn ga, huynh vừa tính ra."

Nghĩ đến chuyện cũ, Tạ Trì nụ cười trên môi dần dần dữ tợn.

A Tiếu không hề cho bạn trai mình chút mặt mũi nào: "Anh trong lòng muội còn không rõ bản thân là thứ hạng cùi bắp bao nhiêu ư? A Trì không muốn gặp anh, anh có thể gặp mặt A Trì là nhờ phúc phần của em ok? A Trì à, khi nảy tỷ quên hỏi cái thứ trên cổ muội là.... "

Nói tới đây, Tạ Trì lập tức sáng mắt nâng đoàn hắc khí cho Vân Hủ và A Tiêếu nhìn: "Muội nuôi! Tên Tiểu Hắc, đáng yêu không?"

A Tiếu:......

Tuy trước đó đã nghe qua Tạ Trì nuôi quỷ, hình như là nhạt trên đường xuống núi còn đặc biệt viết thư gửi về núi hỏi kinh nghiệm nuôi quỷ, nhưng hiện tại thấy trước mặt vẫn có cảm giác kỳ quái.

Chủ yếu là...... Có chút xấu.

A Tiếu từ trước đến nay luôn luôn cưng chiều Tạ Trì, ba chữ có chút xấu lặn ngụp trong cổ họng mấy trăm lần, rốt cuộc nghẹn nuốt xuống: "Rất đặc biệt...."

Vân Hủ không lái xe, quay đầu qua chọc chọc đoàn hắc khí, vẻ mặt ngạc nhiên: "Xấu quá đi, vừa xấu vừa lạ, huynh chưa gặp thứ này lần nào.... Aâ! Tiểu sư muội sao đánh huynh!"

Anh ta che tay trước trán, nước mắt lưng tròng: "Oa .... Đau quá..."

"Huynh tránh ra." Tạ Trì đưa tay đẩy mặt anh ta cách ra: "Gu thẩm mỹ của huynh quá tệ! Muội không nói chuyện với huynh!"

Vân Hủ: T^T

A Tiếu liếc nữa con mắt nhìn tên bạn trai ngu ngốc của mình, sau đó nói: "Thứ nhỏ này của muội hình như bị trọng thương nghiêm trọng, không thể ngưng tụ hồn phách đúng không? Dùng thuật hiến huyết dưỡng ngọc phải không, có điều hơi thiếu, tỷ có rất nhiều thứ hữu dụng nhưng không mang trong người do những năm đầu đi sưu tập không ít đồ dưỡng hồn phách, chờ khi về núi tỷ gửi cho muội."

"Cảm ơn Tiếu tỷ." Tạ Trì một từ cũng không từ chối, bởi vì Tiếu tỷ nhà bọn họ.... đặc biệt giàu có, căn bản không chấp nhặt mấy thứ kia, đưa mà không lấy cô ấy sẽ nói đang khinh thường cô ấy.

Nhanh chóng bọn họ đã đến nơi, một nhà hàng của người trong nghề khai trương, chi nhánh trải khắp cả nước, nếu trên người mang theo quỷ thì đến nơi này là tiện nhất.

Phục vụ dẫn bọn họ vào phòng, mang ấm trà và trái cây miễn phí ra trước đợi Tạ Trì bọn họ chọn xong món liền đi ra ngoài, nơi này rất riêng tư, khách hàng không gọi bọn họ chỉ đứng im bên ngoài cửa chờ đợi.

Trong lúc đợi đồ ăn lên, Tạ Trì cũng biết nguyên nhân Vân Hủ đến nơi này, Vân Hủ có vị khách hàng vừa là khách quen vừa lớn tuổi, năm nay 80 gần 90.

Tuổi này thật sự không thể tự thân đến gặp Vân Hủ, Vân Hủ liền cung cấp dịch vụ chăm sóc, vừa hay dẫn A Tiếu đi chơi.

Tạ Trì bừng tỉnh đại ngộ: "Vậy lý do chính vẫn là đi chơi?"

Vân Hủ lập tức thẹn thùng: "Chúng ta chuẩn bị kết hôn."

"Chúc mừng." Tạ Trì sửng sốt một chút, sau đó nói: "Nhưng ....."

A Tiếu ngồi bên cạnh ổn trọng hơn anh một chút: "Tỷ vốn thấy tình huống của cả hai, có nghi thức này hay không có đều chẳng sao cả nhưng tên này một hai đòi, vậy thì tiến hành một cái lễ vậy."

Hôn lễ bọn họ cử hành hiển nhiên không thể là hôn lễ bình thường, mà là âm hôn, sau khi cử hành âm hôn A Tiếu với Vân Hủ chính thức là vợ chồng, không sợ pháp luật nhân gian không chấp thuận, âm phủ sẽ chấp thuận bọn họ.

Người quỷ khác biệt, lời này không phải nói chơi, cả hai người bọn họ có thể đi đến bước đường này Tạ Trì thật sự vui mừng nhưng vẫn có chút lo lắng.

Vân Hủ nghe được A Tiếu nói như vậy, sắc mặt dần ấm ức: "Anh ... anh muốn cho em một danh phận ...."

"Cái này không quan trọng." A Tiếu từ sớm đã tháo kính râm, đôi mắt cô nhuốm đỏ, mặt mày cực vũ mị dù là đang lười biếng chóng cằm vẫn mê hoặc nhân tâm.

Vân Hủ: T^T

"Vậy... vậy thì anh muốn..."

" y ây ây? Đừng khóc, không phải đã đồng ý gả cho anh sao?" A Tiếu nâng gương mặt Vân Hủ, trấn an hôn lên khóe mắt giọng nói thâm trầm: "Còn khóc nữa em sẽ đau lòng."

Tủi thân thút thít Vân Hủ: "Ừm....."

Tạ Trì thở dài che mắt, thâm tâm cảm thấy A Tiếu và Vân Hủ đổi giới tính cho nhau cũng không kỳ lạ gì, bọn họ vui vẻ là được.

Thấy Tạ Trì trưng ra sắc mặt này A Tiếu hahaha cười: "Đừng nhìn huynh tỷ như vậy chứ, bọn tôi cũng không phải cố ý ngược cẩu độc thân A Trì đáng yêu thế này tìm một bạn trai vốn rất đơn giản mà?"

Tạ Trì ôm lấy bé cưng nhà mình nuôi, cọ cọ, rốt cuộc đoàn hắc khí là do âm khí hình thành cọ mặt lên lập tức lạnh lạnh, thực thoải mái: "Muội có Tiểu Hắc là đủ rồi."

"Không đủ nhaa, Tiểu Hắc có thể làm ấm giường cho muội sao? Tiểu hắc có thể giúp muội ..... ặc ..."

Vân Hủ bịch kín miệng A Tiếu: "A Trì còn nhỏ......"

"Không nhỏ không nhỏ, chờ khi có bạn trai tự nhiên thành người lớn ngay ấy mà." A Tiếu vứt mị nhãn, nói: "Anh đừng xem A Trì như con nít nữa."

Đoàn hắc khí vẫn không nhúc nhích, mềm mại dán ở trên mặt Tạ Trì, hồi lâu xúc tua mềm mại của nàng trộm quấn quanh ngón tay Tạ Trì, bởi vì hứng chịu trọng thương nên đại não đều là mảnh đên hỗn độn, đột nhiên nàng có thêm kiến thức mới.

Kiến thức mới mang tên bạn trai.

Vân Hủ là bạn trai A Tiếu, cho nên A Tiếu sẽ ôm anh ta một cái, hôn anh ta, bạn trai còn...... Còn có thể cùng...... Ngủ chung......

Rõ ràng chỉ còn lại có bản năng và ý thức nhỏ tẻ, vốn đại não chỉ tồn tại ý nghĩ cầu sinh dục cầu ăn, đoàn hắc khí tâm tình bỗng kịch liệt nỗi sóng gió.

Bạn trai là cái gì?

Muốn......Muốn làm Tạ Trì bạn trai......

Một loại cảm xúc tồn tại mang tên thẹn thùng nhuộm khắp cả thân đoàn hắc khí, vốn là một đoàn tròn mềm mại trực tiếp tan thành một vũng nước trên tay Tạ Trì.

Muốn cùng Tạ Trì...... Ngủ chung.....

Tác giả có lời muốn nói:

Viết xong ha ha ha ha ( người này đã điên )



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro