Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện: TaeNy

Ngoại truyện 3:

Được viết trong lúc khá phỡn và không có tình tiết gì éo le.

Enjoy!

Keke

TaeNy's day

- Fany, cậu đứng xa cái chảo đó ra ngay!

- Tớ chỉ đang cố làm cơm chín đều thôi mà…hix…

HyoYeon chạy tới bên chảo cơm chiên và không quên vặn lửa nhỏ lại, Fany đã vào bếp với ý muốn “làm mọi thứ nhanh hơn” nhưng có lẻ ai đó đã quên rằng cô ấy và nơi này là phép toán cộng không bao giờ có đáp số.

- Vậy tớ có thể làm gì đây, mọi người sắp về rồi.

- Cậu… ra gọt trái cây với Sica và Yoong!

- Ju Hyun ơi…

- Unnie ~, chúng ta phải làm xong mấy món này trước khi Yuri unnie và Sunny unnie về đó.

- Phải, đó là lý do mà 3 đứa bọn tớ không cho Sica và cậu vào đây.

SooYoung chen vào khi bắt đầu làm món mì gà theo yêu cầu của Sunny, vì hôm nay là tiệc sinh nhật của cậu ấy mà.

Để điện thoại qua một bên khi vừa gởi xong tin nhắn cho kẻ - mà – ai – cũng – biết – là – ai – đó, Fany ngồi xuống cạnh Sica và Yoona ở phòng khách và dọn dẹp đống đồ đạc vương v ãi trên sàn.

- Các cậu ấy cũng xua đuổi cậu àh Fany?

- Haizz.., tớ thật sự muốn học nấu ăn nhưng các cậu ấy luôn đối xử với tớ như thế.

- Cậu đã có Taengoo lo việc đó, cần gì phải học nấu ăn nữa hahah

- Khi nào Taeyeon unnie về hả chị?

Chiếc điện thoại rung lên khiến Fany bỏ lững câu trả lời với Yoona, một người làm cô nhớ đến chán nản cả ngày hôm nay rồi.

“Em đang làm bếp áh? Đừng phá nhé không HyoYeon sẽ la đấy, Tae sắp về đến rồi!”

- Taengie đang về!!

- Nhìn cậu kìa Fany… hãy dành mắt cười cho Taengoo ấy, ôi…chỉ nhận tin nhắn thôi mà…

- Cậu ấy đi quay từ sáng, mình chưa gặp Taengie đã 14 tiếng rồi..

- Chị ấy quay Win Win từ sáng đến giờ sao?

Dũi thẳng tay để đỡ mỏi sau khi gọt hết gần một rổ táo, Yoona ngước lên nhìn Fany đang lúi cúi sắp chồng DVD vào ngăn tủ.

- Không, Taeyeon phải qua tập musical nữa em.

- Nay cậu không đi chờ cậu ấy tập xong àh?

- Tớ muốn nhưng Taeyeon nhất định không cho.

- Hay cậu ấy bắt cậu ở nhà để lẻn đi với cô Rainbow nào nhỉ?

- Yah Je-ssi-ca!

- Hahah..

Sica không thể nhịn cười khi thấy cái kiểu thở phì phò bằng mũi của cô bạn mình, và càng buồn cười hơn khi Fany bắt đầu giở giọng trẻ con hù dọa rằng cậu ấy sẽ méc Taengoo vì việc này.

“Về nhanh với em, Jess đang bắt nạt em và chẳng ai cho em vào bếp cả này Taengoo : (”

Taeyeon biết chắc rằng mọi người sẽ thấy cô đang tự cười khùng khục như một tên ngốc nếu không ở một mình trong xe. Cái cách Fany nhõng nhẽo khiến Taeyeon không thể ngồi yên lúc này được, thật ghét đường xá ở Seoul vì đã 9h tối rồi mà vẫn kẹt xe, và cô còn nhiệm vụ phải mua bánh kem sinh nhật cho Sunny nữa.

- Ghé vào Baskin Robbins ở gần nhà một chút nhé anh.

- Okay.

Người lái xe quẹo vào một con đường nằm bên trái ngay khi Taeyeon vừa nói thay vì đi thẳng và về tới dorm.

Những nhân viên ở đây dù đã quá quen thuộc với những khách hàng nổi tiếng SNSD ở gần đây nhưng với mọi người đang ngồi xung quanh thì ngay từ khi Taeyeon bước vào, chẳng ai có thể ngưng nhìn vào cô ấy.

- Em muốn một ít dâu tươi vào chiếc này được không ạ?

- Được chứ, có muốn thêm chocolate xung quanh không Taeyeon?

- Hì, nếu được thì tuyệt, àh…và viết chữ lên bánh nữa.

- Sunny phải không?

- Yeh, kekeke

Chị bán hàng thật biết cách làm Taeyeon thấy như sự chiều chuộng của Fany ở khắp mọi nơi, nhưng nếu có Fany ở đây thì cô ấy sẽ không cho Taeyeon lượn lờ qua tủ kem đầy màu sắc này đâu.

- Lấy cho em 2 phần kem bạc hà và hạnh nhân.

- Size nào Taeyeon?

- Ừm… King size keke

Khệ nệ xách ổ bánh vào tòa nhà, Taeyeon đã nghĩ rằng mình là người muộn nhất nhưng có lẻ không phải vậy khi nhìn thấy hai bóng người đang đứng chờ thang máy trước mặt mình.

- Sonkyu? Yuri?

- Hi Taengoo, giờ cậu mới về sao.

- Uh, tớ kẹt xe.

- Gì trên tay thế kia? – Sunny nghiêng người cố nhìn cho được điều mà cô có thể đoán ra ngay khi trông thấy nó.

- Kekeke…

Yuri nhắn tin cho ai đó trước khi bước vào thang máy, Sunny quay lại và chợt thấy tim mình đập liên hồi vì điệu cười ranh mãnh của Taeyeon.

- Ai đấy? Mật khẩu là gì?

Giọng SooYoung vọng ra khi nhìn vào màn hình theo dõi và thấy có cả Taeyeon ở ngoài đó.

- Nào, tắt đèn đi, vì Taeyeon về trễ nên chúng ta đốt nến sau, giờ thì đội nón vào.

- Mật khẩu nhanh lên Yuri.

- Yuri xinh đẹp!

- Cậu ở đó luôn đi nhé.

- Haha SNSD xinh đẹp!

- Sai rồi, nhưng thôi tha cho cậu.

- Nào mở cửa đi Shikshin!

- Chờ chút.

SooYoung quay vào và ra hiệu cho mọi người chuẩn bị, đèn đã được tắt hết và Yoona thảy cho cô cây đèn pin cùng với súng bắn bông giấy.

Nhận ra cái nháy mắt của Yuri, Taeyeon bất ngờ đẩy Sunny vào trước khi cánh cửa vừa mở ra.

“Happy birthday to Sonkyu!!!!!!!!!!”

Ánh sáng lóe lên từ những cây đèn pin nhỏ và cuối cùng là tiếng lụp bụp của súng bắn bông giấy rơi xuống cô bạn bé nhỏ của Taeyeon, nhưng cô quên mất rằng có một người cũng mong ngóng cô bước vào hệt như nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay.

- Taeyeon ah~

- Mi Young ah~

Fany nhảy vào ôm chặt lấy Taeyeon ngay khi nhìn thấy bóng dáng ai đó đang lúi cúi cởi đôi giầy tập ra. Vòng tay qua eo người yêu và để cô ấy làm rối cả mái tóc mình lên, Taeyeon đặt bàn tay hư hỏng vào nơi cô yêu thích nhất của Fany và kéo cô ấy sát vào người mình, Taeyeon đang bắt đầu cảm thấy mình hơi hướm muốn chiếc giường màu hồng hơn mọi thứ khác vào lúc này.

- Yah! Hai cậu kia, hôm nay là sinh nhật Sonkyu đó.

- Keke tớ biết mà.

- Đừng cười như mình vô tội Taengoo, ôi… tớ không muốn coi phim vào lúc này.

- Bọn tớ vào ngay đây.

Fany cười xòa với HyoYeon và kéo tay Taeyeon ra khỏi vòng ba của mình.

- Taeyeon hư quá nhé.

- Keke.

- Đưa bánh kem cho em.

Taeyeon tự cảm thấy cuộc sống thật lý tưởng khi đã đưa Fany đến với cô, nó tự nhiên và hoàn hảo như những mảnh ghép của trò chơi xếp hình, và cô gái trong chiếc áo tay dài màu trắng kia là điều tuyệt vời nhất.

Bữa ăn kết thúc ở gần nửa đêm và tất nhiên chẳng ai muốn tiệc sinh nhật dừng ở đó, dù chiếc bánh kem đã loang lổ vì trận chiến ban nãy.

- Coi phim hay Karaoke đây?

- Phim kinh dị đi! – Sica hét lớn và chạy tới ôm lấy romote DVD.

- No Jess, tớ muốn Karaoke! – Yuri đáp trả khi đứng chắn ngang màn hình tivi.

- Phim đi, nhẹ nhàng thôi, tớ không muốn mọi người xunh quanh bị dựng dậy bởi Muzik của 4 Minute đâu.

SooYoung đi tới chồng DVD mới toanh để bên góc phải, cả nhóm 9 người và ai cũng hay cao hứng mang về đủ thể loại phim, vì thế bây giờ có cả một đống dĩa chưa được đụng tới.

- Sonkyu, cậu chọn đi.

Taeyeon nói rồi ngồi bệt xuống bên ghế sofa và kéo Fany vào lòng mình.

- Ohm… vì hôm nay là tiệc sinh nhật tớ nên… phim kinh dị nhé!

- Unnie ơi~ - SeoHyun bắt đầu nhăn nhó khi vừa ra khỏi nhà bếp.

- Lee SonKyu! Mai mới sinh nhật cậu!

- Keke, 12h10’ rồi Yuri!

- Okay, tới đây chọn phim với tớ Sica.

Taeyeon quan sát xung quanh và xoa xoa vào lưng Fany, cô ấy đang cố buộc mớ tóc mái của Taeyeon lên cao, và người nào đó đang bị hành hạ chẳng hề thấy phiền lòng vì điều này.

- Rồi đấy, trán cute nhé.

- Nhưng em sợ phim kinh dị mà.

- …có.. nhưng Taeyeon ở đây rồi thì em không sợ nữa.

Fany khoe mắt cười và để Taengoo dụi đầu vào cổ cô ấy, mọi người cũng khá quen thuộc với những cảnh mùi mẫn của cả hai nên chẳng ai thèm quan tâm, nhưng Fany biết bé maknae thì có hơi ngại ngùng một chút nên cô và Taeyeon đã chọn một chỗ khuất khỏi tầm mắt của SeoHyun.

- Coi phim thôi, sợ thì quay sang hôn Tae nhé.

- Nếu em không sợ thì sao?

- Thì Tae sẽ giả bộ sợ keke.

Taeyeon dư biết rằng Fany sợ mọi thứ liên quan đến máu và côn trùng, và cái bộ phim giết người rùng rợn này bao gồm tất cả những thứ đó. Dù rất cố gắng tập trung theo dõi nhưng Taeyeon hoàn toàn bị chi phối bởi cái ôm siết chặt và lâu lâu lại rúc sát vào người mình từ cô gái yếu đuối này, đôi khi Fany còn không dám nhìn màn hình tivi và thay vào đó là chăm chăm nghịch hai tai thỏ trên áo ngủ của mình.

Ấy vậy mà Taeyeon lại chẳng nhớ gì nữa về nửa sau bộ phim, có đoạn đối thoại nào đó tẻ ngắt và bàn tay mềm mại của ai đó chạm nhẹ vào lưng mình, tất cả chỉ khiến đôi mắt cô nhanh cụp xuống. Và bây giờ là tiếng loạch xoạch của những trang sách ở đâu đó khi Taeyeon hấp háy mắt mình để nhận ra căn phòng quen thuộc.

Gió thổi qua ô cửa sổ nhỏ làm cuốn sổ nhỏ trên bàn trang điểm của Fany lật nhanh từng đợt dài. Taeyeon nghiêng người qua và nhìn thấy Fany ở đó, sát bên cạnh cô, với nụ cười rực rỡ đến nỗi bình minh ngoài kia phải cúi mình e dè.

Chỉ là Taeyeon chưa bao giờ nghĩ rằng thiên thần không tồn tại, cô ấy đang ở đây, với chiếc áo tai dài màu trắng và đôi mắt ấy như thể tạo hóa đã tạo ra bằng tất cả tâm hồn mình.

- Đến đây.

Taeyeon đưa tay ra để đón Fany vào lòng mình và đó là khoảnh khắc bắt đầu ngày mới hạnh phúc nhất mà cả hai từng biết đến.

Musical

.

.

.

Taeyeon không bao giờ muốn nghe đến hai chữ công việc khi mình đang ở trên chiếc giường màu hồng cùng Fany, và đó là lý do cô lờ đi chiếc điện thoại đang xoay đều trên bàn.

- Điện thoại kìa Taeyeon.

- Tae biết ai gọi rồi, kệ nó đi.

- Ngoan nào, em lấy cho nhé.

- Kệ đi mà, thể nào cũng có tin nhắn để lại thôi.

Kéo Fany sát vào mình và tiếp tục dụi mặt vào cổ cô ấy, Taeyeon chẳng hề muốn dứt ra khỏi mùi hương ngọt ngào này chứ chưa nói đến việc đi đến phòng tập để chuẩn bị cho buổi diễn chiều nay.

Fany biết Taeyeon đang muốn gì khi cậu ấy bắt đầu tấn công xuống dưới vùng cổ và bàn tay hư hỏng thì đang vuốt ve làn da trần bên trong áo của cô.

- Taeyeon ah~

- …uh..

- Nhìn em này.

- …

- Chiều nay Taeyeon phải diễn musical cho em coi mà, không nhớ ah?

- … có…

Khuôn mặt kẻ ngốc bắt đầu phụng phịu và bập bập môi mình ra chiều tiếc nuối lắm, Fany biết mà, vì chỉ một chút nữa thôi thì cô sẽ mềm nhũn ra mất. Chạm vào bầu má đang phình ra của Taeyeon và nói với giọng hết sức nhẹ nhàng, Fany đang cố gắng vận dụng tất cả vốn ageyo còm cõi của mình.

- Đừng có trẻ con này, xem điện thoại ai gọi nhé?

- … *lắc đầu*…

- Em sẽ bù sau khi Taeyeon hoàn tất musical mà.

- … là tuần sau nữa áh?

- Uh..

- …*lắc đầu, bậm môi*…

- Taeyeon phải có sức khỏe để làm việc, em vì Tae mà… *chớp chớp mắt*

- …*xiêu xiêu*… tối nay cũng được mà…

- Mai chúng ta có lịch làm việc sớm mà.

- …*lắc đầu*…

- Để em xem điện thoại đã nhé, lỡ có thay đổi gì thì sao?

- …

Vùi mặt vào gối trong ấm ức, Taeyeon đang chán ơi là chán vì đã lỡ để cho Fany biết cái lịch làm việc dày đặc của mình, và vì thế cô ấy chẳng bao giờ chịu “thoải mái” một chút cả.

Một bàn tay mềm mại chạm vào cổ Taeyeon và xoa nhẹ vào đó, Fany chỉ chờ Taeyeon quay lại và cười xòa vì cái vẻ mặt giận dỗi đáng yêu của cậu ấy.

- Mấy giờ Tae phải đến phòng tập?

- ….9h…

Rồi một nụ hôn bất ngờ đặt lên môi khi Taeyeon cảm nhận được vòng tay Fany trên vai và cũng chính cô ấy kéo tay Taeyeon để lên eo mình. Dù cũng khá ngạc nhiên vì chỉ trước đây vài phút Fany vừa từ chối mình, vậy mà giờ đây cô ấy đã ở trên Taeyeon và tấn công tới tấp vào môi và mọi cm trên khuôn mặt trẻ con này.

Dứt khỏi cái hôn sâu khi Taeyeon vừa kịp vứt chiếc áo dài tay của người yêu qua một bên giường, Fany ngăn sự tiếp tục của Taeyeon bằng ngón tay đặt lên môi cậu ấy.

- Em không biết làm như vậy có được không nữa?

- … huh?

- Manager bảo lịch tập đổi sang 10h.

- …

Điều duy nhất Taeyeon có thể nghĩ tới là còn hơn hai tiếng nữa mới đến 10h, và ngay lập tức cô gái đang ở trên bị vật xuống. Vươn vai ngẩng dậy và nhìn thẳng vào Fany với điệu cười nửa miệng đặc trưng, Taeyeon biết rằng Fany sẽ không thể kháng cự một lần nữa.

- Keke.

- Ngốc…

.

.

.

Tiễn Taeyeon ra xe và quay trở về phòng mình, Fany chẳng thể làm gì khác ngoài việc ngã nhào xuống giường và để cho cơ thể nghỉ ngơi một chút, cô đang cảm thấy hối hận vì sợ rằng Taengoo sẽ chẳng đảm bảo sức khỏe cho cả một buổi chiều đầy công việc.

...

Đây là lần đầu tiên cả nhóm cùng đi xem vở diễn của một thành viên, không phải Taeyeon được ưu ái gì hơn mà chỉ là thời gian Sica tham gia nhạc kịch rơi ngay lúc lịch làm việc của cả nhóm không thể sắp xếp được dù chỉ 2 tiếng đi cùng nhau.

- Sica bảo xe cậu ấy ghé tiệm bánh mua ít đồ ăn, chúng ta cứ vào trước.

Yuri lên tiếng khi vừa nhận được tin nhắn từ bạn mình, tranh thủ lúc chưa có nhiều khán giả, cô cùng với Sunny và Fany được manager sắp xếp cho chỗ ngồi tốt nhất. Và chẳng thể nào Sunny có thể kiềm bớt sự hưng phấn đang hiện rõ qua cái điệu cười toe toét của cô bạn kế bên mình.

- Cậu không được la hét ầm ĩ đấy nhé Fany.

- Hở?

- Ngồi ở ghế khán giả khác lắm so với đứng bên trong cánh gà xem đấy nhé.

- Tớ sẽ ngồi im xem mà.

- Tớ biết tỏng cậu mà, làm sao cậu có thể ngồi yên khi thấy Taeyeon được chứ.

- Shhh….!

Fany ra hiệu cho Sunny nói khẽ lại khi thấy manager ngồi vào hàng ghế ngay sau lưng mình.

Cuối cùng Taeyeon cũng xuất hiện sau vài cảnh mở màn, và y như rằng Fany đã quên mất lời nói lúc nãy.

- Wooh wooh Taengieeeeee

- Fany bình tĩnh, bình tĩnh…

- Cậu ấy mặc áo ngủ cute quá kìa Sunny.

- Uh tớ thấy rồi, nói nhỏ thôi.

Nếu như những samchon fan ngồi ở hàng ghế bên cạnh là những người vỗ tay to nhất thì Fany là người vỗ tay nhiều nhất, SooYoung có thể đếm được cậu ấy vỗ liên tục trong mấy màn diễn hâm đơ của Taeyeon.

- Khóa tay cậu ấy lại Sunny, tớ quê quá.

- Cậu lên mà ngồi cạnh cậu ấy này.

Chỉ mới có vài phân cảnh đầu thôi mà gần như cả nhà hát đã biết đến sự hiện diện của SNSD, Fany tập trung vào vở kịch như muốn thiêu cháy cả sân khấu, ngay đến đoạn khóc lóc của tên ngố kia mà cậu ấy cũng ngồi buồn thiêu. Còn Sica thì cười đến đau bụng với cái kiểu mè nheo như ai giựt mất kẹo của Taeyeon, quả thật cảnh đó chẳng thể nào cảm thụ nỗi với cái mặt ngốc nghếch đó.

- Cá với cậu lát nữa kiss scene là Fany sẽ lao lên sân khấu.

- Chưa đâu, sắp tới đoạn đánh guitar đã…heh Sunny..

- Huh?

- Bịt miệng Fany ngay khi Taeyeon vừa đàn nhé.

- Hahah…

SeoHyun hoàn toàn không thể nhịn được cười vì đoạn đối thoại giữa các unnie, nhưng tất cả cũng chẳng thể so sánh với cái điệu cười quái dị suốt từ đầu vở diễn tới giờ của người ngồi kế bên cô.

- Keke nghĩ xem Taeyeon unnie mà mặc cái bộ đồ màu hồng này…

- Unnie àh… đó không phải là Taeyeon unnie mà, chị ấy đang đứng hát bên trong đó.

- Vậy hả?

- Là người đóng thế mà, nãy Fany unnie nói đó.

- Vậy sao? Keke

- …*câm nín*…

Chịu thua trước sự hài hước khó hiểu của Yoona, maknae nhìn lên về sân khấu và ngạc nhiên khi thấy Taeyeon unnie đã quay lại và đang chuẩn bị chơi đàn.

Trái với sự đề phòng của Sunny và SooYoung, Fany đã không hề nhãy cỡn lên hay vỗ tay liên tục trong phân đoạn này. Và dường như cả khán phòng cũng nín thở khi Taeyeon bắt đầu lướt ngón tay trên những dây đàn.

Dù đã được nghe Taeyeon đàn và hát bài này không ít lần, nhưng Fany vẫn có một cảm giác khó tả xâm chiếm lồng ngực, tự hỏi rằng không biết Taeyeon có nhìn thấy cô ở dưới hàng ghế khán giả không, nhưng lúc này Fany đã nghĩ rằng Taeyeon mỉm cười với mình.

Taeyeon là một nghệ sĩ thật thụ, không ai có thể hát bằng tất cả tâm hồn như cậu ấy, và Fany hạnh phúc khi nghĩ tới vài tiếng trước cô vẫn nằm trong vòng tay Taeyeon. Có vài điều ích kỉ tựa như bạn có những bí mật mà cả thế giới này khát khao muốn biết, và bạn mỉm cười nhẹ nhàng đậy kín nó lại.

Tiếng snap liên hồi từ hàng trăm chiếc máy ảnh xung quanh kéo Sunny về với thực tại, không thể phủ nhận rằng có những giấc mơ thật đáng ghét cứ dai dẳng, và cuộc sống thì dường như đã mở tất cả những cánh cửa khác, chỉ riêng một cánh cửa cứ đóng kín mà cô chẳng bao giờ tìm được chìa khóa.

- Noooooo Taeyeonnnnnnnnnn Noooooooooo!

- Hwang Mi Young!

Sunny nhận ra tiếng thét thứ nhất là từ cô gái Mỹ LA ngồi kế bên mình, và tiếng thứ hai là từ cô gái Mỹ khác đến từ San Fansicco đang vòng tay lên bịt miệng Fany.

- Sunny, tớ đã bảo cậu để ý Fany mà.

- Ôi tớ xấu hổ quá Yuri.

- Kiss giả thôi mà Fany, bình tĩnh lại chưa?

SooYoung chồm lên và vỗ vỗ vào vai Fany khi nhìn thấy vẻ giận dỗi của cô bạn mình ngay sau khi kiss scene vừa xong, Taeyeon dường như cũng nghe thấy tiếng thất thanh từ đâu đó dưới này lúc đi vào cánh gà, hy vọng cậu ấy đủ tinh tế để nhận ra đó là ai.

- Sao nhìn như thiệt vậy Sunny?

- Sao tớ biết được Fany, lỡ cậu ấy hứng lên kiss thiệt sao?

- Áh, không được!

- Trời tớ giỡn mà. Kìa, encore rồi kìa.

Taeyeon bước ra và bắt đầu nhảy múa loạn xạ đúng kiểu dorky, duy có vài động tác Fany không thể hiểu được nhưng nụ cười hết ga của cậu ấy đủ làm cô quên mất rằng mình đã nghĩ đến việc làm cho ra lẽ với cái màn hôn hít ban nãy.

Tất cả đều đứng dậy khi vở nhạc kịch kết thúc và một lần nữa cả nhóm lại cảm thật tiếc cho Taeyeon vì gần như khán giả bắt đầu chú ý đến Fany nhiều hơn cậu ấy.

- Taeyeon ah~, Taeyeon~

Dù cố gắng nhưng Taeyeon không thể bình tĩnh trước những gì cô đang thấy, Fany đáng yêu đến mức nhảy nhảy lên để cô có thể nhận ra mình, và cảm giác như năng lượng của ngày hôm nay vẫn còn đủ đầy cho thêm 2 suất diễn nữa.

- Làm tốt lắm Taengoo.

Cả nhóm nhảy bổ vào Taeyeon ngay khi cậu ấy vừa bước ra khỏi căn phòng dành cho staff.

- Đàn hay lắm Taengie – Sica lên tiếng qua chiếc bánh đang ăn dở.

- Chạy nhanh lắm unnie. – Yoona xen vào.

- Huh? O.o

- Ý em là cảnh chạy vòng vòng đó, unnie chạy nhanh ghê.

- Uh keke.

Như thể sợ rằng Taeyeon sẽ chẳng nhớ tới mình, Fany chạy tới nắm tay cậu ấy và lắc lắc.

- Cậu không có kiss vào bất kì chỗ nào trên mặt của anh ta đấy chứ?

- Huh?

- Kiss scene đó, sao cậu diễn nó lâu quá vậy?

- Nó là giả mà, chỉ là nhìn nhau thôi, vậy nè...

- Yah 2 cậu kia, đây là đâu hả?

- Tớ chỉ diễn lại cho Fany xem thôi mà keke.

- Nhanh nào, có thang máy rồi đó.

Taeyeon buông tay Fany ra ngay khi nhìn thấy một người lạ đứng trong thang máy. Từ trang phục đến khuôn mặt của Fany không thể làm Taeyeon ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra sáng nay.

“Agioo, mình thật hư hỏng mà!”.

- Unnie unnie unnie. – SeoHyun như có vẻ nhớ ra điều gì đó và ngay lập tức cô bé quay sang gọi Taeyeon.

- Huh?

- Người mặc bộ đồ màu hồng không phải là unnie phải không?

- Uh đúng ròi, người đóng thế đó.

- Ôi vậy là Fany unnie đoán đúng rồi.

- Vì người mặc đồ màu hồng to hơn Taeyeon chúng ta nhiều. – Fany mỉm cười nhìn vào Taeyeon đang đứng cạnh mình.

- Uh, tớ nhỏ con hơn một chút keke.

Một bàn tay khẽ nắm lấy tay Taeyeon và giấu vào sau lưng, Fany, chắc hẳn cô ấy cũng đang có những suy nghĩ như Taeyeon, một sự riêng tư là đòi hỏi quá nhiều, nhưng thế này cũng đủ rồi.

- Ah…!

- Sao thế Yoong?

- Vì em nghĩ cái người mặc đồ màu hồng là Taeyeon unnie, mà cái Fany unnie bảo không phải..

- Uh… rồi… sao huh Yoong? O.o

- Cái em nghĩ Taeyeon unnie đang đứng bên trong hát, cái em mắc cười quá trời kekeke

- O.o

Taeyeon chẳng thể hiểu được sao SeoHyun lại có thể thích thú mỗi khi nghe Yoona kể chuyện, nó như người từ trên ngôi sao nào đó rớt xuống trái đất với những câu chuyện chẳng ai hiểu nổi và cái giọng cười y như dê con bị buộc lọng.

- Tae đi với maknae nhé, em ra trước.

Thì thầm vào tai Taeyeon ngay khi bước ra khỏi thang máy cùng với bàn tay rời đi, Fany biết rằng chỉ vài bước chân thôi thì cô cũng sẽ được ngồi bên cậu ấy trong xe, nhưng thật chán khi cứ phải người đi trước kẻ đi sau. Rồi một ngày nào đó cô sẽ được nắm tay Taeyeon đi dạo phố, shopping hay coi phim vào lúc 9h tối mà không phải lén đi xem khi đồng hồ đã điểm 1h sáng.

- Sao Fany unnie biết người mặc bộ màu hồng không phải là Taeyeon unnie thế?

- Vì đây có phải lần đầu tiên Fany xem Taeyeon diễn đâu.

- Dạ?

- Cậu ấy đứng trong cánh gà ở ngày diễn mở màn của Taeyeon rồi mới đi shopping với Sica.

- Oh…

Yoona ngẩng ngơ trước câu trả lời của Sunny và nhìn về phía lưng của Fany đang bước đi. Ra thế, mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó, và Yoona cũng không thể mường tượng ra rằng những người đang yêu lại có nhiều bí mật đến thế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: