Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 2: Hoà Tiểu Tuyết (p5)


Hai người đều không đề cập đến những chuyện đã xảy ra tại Đài Bắc. Tựa như một đôi tình nhân sưởi ấm cho nhau những tháng ngày lạnh giá.
Hàn Duệ cũng chuyển vào Chính Hi. Ở chung phòng, chung giường với Hoà Tuyết. (Wattpad MocDiep1411)

Đêm tất niên, hai người đến một quán ăn ven đường mua bánh trôi, đi siêu thị rước hàng tá đồ ăn về tủ, đồ ăn vặt xếp thành đống lớn trong gian phòng, giống nơi ở của một đôi vợ chồng ấm áp.
Tiệc liên hoan tối tất niên, hai người thảo luận sôi nổi, một bên thảo luận ai ca hát như thế nào, ai đóng tiểu phẩm không hay, không buồn cười,... Hàn Duệ vốn là người không thích nói nhiều, đêm nay lại vui vẻ cùng cô nói mấy lời vô nghĩa.
"Đẹp trai quá đi mà..."
"Háo sắc"
"Thật sự rất tuấn tú"
"Đẹp trai thật sao?"
...
"Quả này ăn ngon lắm"
"Không thích"
"Thử ăn đi, ăn thử đi mà"
...
"Há miệng, a"

Mọi việc cứ diễn ra như vậy. Chính Hàn Duệ cũng không biết, đối với một người anh lại có thể dễ dãi được đến thế.
Sắp đến 12 giờ, hai người tranh luận xem ai đi đổ rác, sau một hồi oẳn tù xì, Hoà Tuyết thua, bĩu môi, dáng vẻ không cam lòng đi giải quyết đống rác.
Hàn Duệ cởi áo gió, một thân nhàn nhã, nằm trên giường cách khá gần cửa sổ xem ti vi, tâm tình khá tốt.
Truyền hình đêm khuya chiếu Hoàn Châu cách cách, Hoà Tuyết rất thích nhân vật Tiểu Yến Tử, vừa bước chân vào đến cửa đã la hét đòi xem, Hàn Duệ không cho, hai người nháo nhào tranh nhau điều khiển, Hàn Duệ biết Hoà Tuyết sợ ngứa, cũng biết điểm yếu của cô ở thắt lưng, thế nên chọc chọc vài cái đã khiến cô thua tơi tả, anh thản nhiên cầm điều khiển khoe trước mặt Hoà Tuyết, còn giơ hai ngón tay hình chữ V, đáng yêu cười một cái. (Wattpad MocDiep1411)

Hoà Tuyết kinh ngạc, nửa ngày sau mới định thần
"Thật sự muốn cắn anh vài nhát"
Đối phương sửng sốt, giây tiếp theo hành động không theo lí trí, anh xoay người, áp cô xuống dưới thân
"Anh cũng muốn cắn em từ lâu rồi"

12 giờ, thanh âm vui mừng chào đón năm mới, Hàn Duệ đưa tay cầm điều khiển nhấn nút tắt tivi, màn hình lập tức tối đen. Gian phòng lập tức im lặng, chỉ còn nhịp đập của hai trái tim.

Khắp nơi đều xôn xao, trong phòng lúc này lại im lặng hình thành rõ vẻ đối lập.

***

Từ sau khi sự việc kia phát sinh (Hắc hắc, sự việc gì chắc mọi người đều hiểu) lần đầu kể từ khi bỏ đi Hoà Tuyết có thể ngủ ngon như vậy, tất cả đều nhờ Hàn Duệ.
Cô tỉnh dậy trong lòng anh, vẫn tướng ôm bá đạo như vậy, suốt từ đêm hôm qua cũng không rời tay. Cảm giác được đối phương đã tỉnh, Hàn Duệ xấu xa đem đùi áp lên người Hoà Tuyết, không cho cô rời đi.
Hoà Tuyết cười thầm, thổi nhẹ khí lên cằm anh, Hàn Duệ không mở mắt, cô thấy vậy vẫn tiếp tục trêu đùa
"Muốn làm?"
Hoà Tuyết dừng lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn khoẻ như vậy, muốn cô mệt chết sao?
Cô ước rằng, họ sẽ mãi ở đây, không trở về nữa thì thật tốt biết bao. Chỉ đơn giản là thích, không màng đến sự thật. (Wattpad MocDiep1411)

Tiếng chuông di động đột ngột vang lên, Hàn Duệ đi đến tủ đầu giường lấy điện thoại lên, lại phát hiện ra không phải của mình. Điện thoại anh và Hoà Tuyết tiếng chuông đều giống nhau, nhầm cũng là chuyện thường tình.
Hoà Tuyết cầm điện thoại của mình, thấy tên người gọi, liếc nhìn Hàn Duệ một cái, suy nghĩ một chút rồi đi vào toilet. Anh cũng không ngăn cản.

Xuống lầu, Johto buổi sáng mùa đông nhiệt độ rất thấp. Mạc Bắc đứng ở cửa xe taxi, vẻ mặt mệt mỏi, tên này cũng không tệ đến nỗi hoàn toàn quên mất cô. Thấy Hoà Tuyết đứng đó, cảm xúc có chút kích động, nửa ngày mới bước đến ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói chuyện.
"Rốt cuộc cũng tìm được cô"

Mạc Bắc từ miệng của Hàn Mẫn mới biết được những chuyện đã xảy ra, hắn nói
"Tôi biết tôi không tốt, không nên đến đây...Nhưng những chuyện nên biết hay không nên biết về cô, chúng tôi đều đã biết. Cho nên lần này tôi phụng mệnh của chị dâu và Cố Tây Lương đến đón cô về dự ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ. Họ nói nếu không đem được cô về thì tôi cũng khỏi phải đến luôn, cho nên tôi khổ sở tìm kiếm, cuối cùng cũng biết cô ở đây"
Cuối cùng hắn bổ sung một câu
"Hoà Tuyết, cô đúng là biết ép khô người khác, cô nói xem, nếu không phải tại cô, tôi cần gì phải chạy khắp các thành phố như vậy? Hại tôi phải leo núi vượt sông, thật vất vả mới tìm được đên đây"

Hoà Tuyết cảm thấy câu cuối cùng của Mạc Bắc có ý gì đó, nhưng cô không có tâm tình mà suy nghĩ nhiều.
Cúi đầu thấy mười móng tay phấn hồng, tối hôm qua, sau cuộc triền miên, cô muốn Hàn Duệ sơn móng tay giúp, nói sơn phải đều màu, trước sau phải như một, ban đầu anh từ chối, nhưng rốt cuộc vẫn phải thoả mãn cô.

Hoà Tuyết kêu Mạc Bắc đứng dưới lầu chờ mình thu dọn hành lí.

Trở lại phòng, không có một bóng người. Cô biết anh vừa đi, lần này rời khỏi, cô biết hai người không còn khả năng nữa

  (Wattpad MocDiep1411)  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro