4.
Cô cùng cậu vội vã đi dọc qua các ngóc ngánh Seoul, đến những nơi giới thiệu nhà ở rồi xé tờ rơi được dán giới thiệu thuê nhà tất cả những thứ liên quan đến nhà ở đều được cô và cậu càn quét hết. Sau khi đã thu thập thông tin của các nhà cô và cậu mệt mỏi cùng nhau ra về trong chiều hoàng hôn.
Hai người thân xác mệt mỏi lê bước trên con đường. Đằng sau lưng họ là một màu cam rực huy hoàng của hoàng hôn, dừng lại tại một chiếc ghế đá cô liền dặn cậu ngồi yên đó còn mình thì đi mua nước. Cậu ngồi đó ánh mắt ngơ ngác nhìn ra phía bầu trời rộng lớn, mặt trời hiện nay đang đỏ rực như một quả trứng muối to lớn. Cậu nhắm một mắt ngón tay cái cùng ngón trỏ cuộn lại ướm thử xem lỗ trong đó có to bằng mặt trời không. Đôi môi hồng nhuận khẽ nhếch lên... hoá ra là rất vừa.
- Nước của cậu này Jimin.
Cô nhẹ giọng mỉm cười đưa chai nước cho cậu. Đôi mắt sáng rực của cậu nay đã ngơ ngác nhìn cô. Nụ cười cô như thể một đoá hoa mặt trời nở vào chiều hoàng hôn, đôi mắt trong sáng nhìn cậu với bao tia ấm áp, mái tóc đen dài nay đã được nhuộm đỏ bởi ánh chiều tà. Cậu khẽ lắc đầu thoát khỏi suy nghĩ vớ vẩn của mình mỉm cười nhận lấy chai nước từ tay cô.
- Cảm ơn cậu, ngồi xuống đi cho đỡ mỏi.
Cậu uống một ngụm nước sau đó khẽ đập đập tay vào chỗ bên cạnh mình. Cô gật đầu ngồi xuống bên cạnh cậu nhanh chóng bật lon nước mơ mặn thơm mát ra uống. Tu một hơi dài xoa dịu cơn khát xé nát cổ họng cô khẽ quay sang mỉm cười với cậu.
- Thời tiết này thực sự rất thích hợp để uống nước mơ, cậu có muốn uống thử không?
Cô khà một tiếng thật sảng khoái híp mắt đưa lon nước sang phía cậu và hỏi cậu có muốn uống không. Cậu khẽ gật đầu nhận lấy lon nước và nhấp thử một ngụm.
- Nó hơi chua tuy nhiên vẫn rất ngon.
Cậu trả lại lon nước cho cô lên tiếng nhận xét về vị ngon của lon nước. Cô khẽ gật đầu đôi mắt xinh đẹp lại quay sang phía bầu trời im lặng ngắm nhìn mặc kệ người ngồi bên cạnh đang nhìn mình.
Nhìn cô với góc nghiêng như này làm cậu tưởng nhớ đến Kang Min. Cô ấy cũng rất xinh đẹp và ưa thích nước mơ mặn vào mỗi buổi chiều xuân hoạt động mệt mỏi. Đôi tay cậu vô thức giơ lên tính chạm vào đôi má đỏ hồng kia nhưng một dòng điện chạy qua khiến đôi tay cậu tê cứng vội vã rụt lại.
- Có chuyện gì vậy?
Cô hướng ánh mắt tò mò sang nhìn cậu và hỏi. Cậu mặt tái mét khẽ cười gượng lắc đầu. Cô khẽ nhún vai khó hiểu nhấp thêm một ngụm nước. Cậu vừa rồi đang có suy nghĩ gì vậy? Cậu muốn chạm vào cô, muốn được ngắm nhìn cô thật lâu... không lẽ vì quá thương nhớ Kang Min nên cậu bị nhầm tưởng cô là em ấy? Cậu thở dài vội vã cầm chai nước đứng dậy.
- Y/n, ta về thôi tôi nghĩ đã muộn rồi. Cậu về sớm còn phải chuẩn bị bữa tối cho tôi với anh Hoseok nữa.
- Được ta đi.
Cô khẽ gật đầu xách túi lên rồi chạy đến thúng rác vứt đu lon nước đã cạn sau đó thì chạy thật nhanh tới phía cậu cùng sánh bước ra về.
#
Hiện tại cậu và anh đang ngồi ở bàn ăn chờ cô nấu ăn, cả hai người ngồi bên nhau cùng kể lại những câu chuyện hồi bé của hai người sau đó lại hỏi han nhau về hiện tại.
- Cậu và Kang Min thế nào rồi? Đã tìm thấy em ấy chưa?
Anh cũng đã biết được câu chuyện tình không mấy suôn sẻ giữa cậu và Kang Min nên có ý hỏi thăm. Nghe thấy anh hỏi vậy cậu chỉ biết cười gượng lắc đầu trong vô vọng.
- Em cũng chẳng biết nữa, em với em ấy đã không liên lạc với nhau gần 1 năm nay rồi.
Cậu nhẹ giọng trả lời, đôi mắt vui tươi nay đã ươn ướt khi hồi tưởng lại hình ảnh mối tình đầu tuyệt đẹp. Anh mỉm cười nhẹ đặt tay lên vai cậu an ủi.
- Không sao, đời còn dài anh chắc chắn cậu sẽ tìm được một cô gái tốt hơn em ấy.
- Anh thật có phúc khi tìm được một cô gái tốt như Y/n.
Cậu cười gượng buông ra lời khen dành cho sự may mắn của anh. Anh nghe câu nói ấy của cậu có chút không lọt tai nhưng vẫn cố mỉm cười vỗ vai cậu an ủi.
- Cảm ơn cậu, mong rằng cậu sẽ tìm được một cô gái tốt.
Nghe anh an ủi như vậy cậu cũng bớt suy nghĩ mà khẽ gật đầu, cùng lúc đó cô liền bê các dĩa thức ăn thơm ngon nóng hổi ra bàn với vẻ mắt hớn hở.
- Để tôi giúp...
- Không cần để anh giúp cô ấy được rồi, cậu cứ ngồi đó đi.
Cậu toan đứng dậy giúp cô bê thức ăn ra bàn thì liền bị anh ngăn lại, thay vào đó anh đã chạy tót vào bếp giúp cô. Thấy hành động đó của Hoseok cậu cũng chẳng biết gì chỉ lặng lặng quay lại chỗ ngồi.
Bữa ăn diễn ra trong sự im lặng của cả ba, anh ngồi cạnh cô tay không ngừng gắp thức ăn vào bát cô thi thoảng còn nụng nịu đòi cô đút cho ăn. Hành động ấy của anh khiến cô cảm thấy có chút ngượng khi ở trước mặt cậu nhưng cô vẫn mỉm cười đút cho anh ăn.
Bữa ăn kết thúc, bát đĩa cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ anh và cô tạm biệt cậu sau đó quay lại phòng nghỉ ngơi. Hiện tại cô đã yên vị trong vòng tay ấm áp của anh.
- Ngày hôm nay em đã làm gì vậy công chúa?
Anh ân cần hỏi về một ngày của cô.
- Hôm nay em đã cùng Jimin đi tìm nhà cơ mà cậu ấy vẫn chưa thể chọn được một căn nhà ưng ý.
Nghe thấy câu trả lời của cô có liên quan đến cậu anh có chút không vui nhưng vẫn cố mỉm cười siết nhẹ cô vào sâu trong lòng hơn.
- Vậy thì em hãy giúp Jimin cho đến nơi đến chốn. Bởi cậu ấy là bạn của chúng ta mà.
- Vâng, em biết rồi. Hoseok à! Em đã rất nhớ anh.
Cô khẽ nói sau đó thì vòng tay rúc đầu vào hõm cổ anh như một chú mèo nhỏ. Anh khẽ mỉm cười vòng tay ôm lấy cô sau đó thì đặt nhẹ vào trán cô một nụ hôn ngọt ngào.
- Anh cũng nhớ em nhiều lắm. Giờ thì mau nhắm mắt anh sẽ ru em ngủ.
- Em biết rồi, anh ngủ ngon.
Khi đã thấy cô nhắm mắt anh liền với tay tắt đèn. Bàn tay to lớn nhẹ nhàng vỗ về đưa cô chìm dần vào giấc ngủ. Được ở trong vòng tay ấm áp của anh, đôi môi cô khẽ nhếch lên hạnh phúc.
"- Y/n, hãy chỉ ngủ ngoan trong vòng tay của anh thôi."
#
Dạo này Dương siêng ghê gớm😭 Mấy mẹ ủng hộ Dương, Dương yêu mấy mẹ lắm 💕😘❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro