Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 76

Diệp Chân đại khái ngủ một tiếng, lúc mở mắt lại lần nữa, nhìn thấy Tần Duẫn Đông ngồi canh giữ ở cạnh giường, trong lòng cảm giác ấm áp.

- Nghỉ ngơi tốt rồi?

Người đàn ông đem cô gái ngủ đến mơ hồ từ trên giường nâng lên, cả người Diệp Chân trần trụi trơn bóng, đợi anh mặc quần áo cho mình.

- Chân Chân ngoan, nâng tay lên.

Nhũ trắng trước ngực Diệp Chân đè lên cánh tay anh, cô cố ý cọ cọ, không tiếng động ở trong lòng ngực anh làm nũng, để mặc anh mặc quần áo cho mình.

- Ngoan, đừng nháo.

Diệp Chân an tĩnh lại.

Ngủ đủ rồi, buổi tối Diệp Chân đi theo Tần Duẫn Đông ra ngoài ăn cơm, biết trước khả năng sẽ gặp anh em tốt của anh. Tuy rằng không biết liệu có ở chung tốt với anh em của anh hay không nhưng Diệp Chân cũng tình nguyện dung nhập vào vòng sinh hoạt luẩn quẩn của anh.

Dưới bóng đêm, ở trước cửa nhà ăn Trung Quốc, ngón tay Sở Diễn kẹp một điếu thuốc, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn ra ý cười không chút để ý.

- Lam Yên, hà tất phải làm vậy đâu? Cho dù đêm nay nhìn thấy Diệp Chân, cũng không thay đổi được sự thật Duẫn Đông thật sự yêu cô ấy. Cô đi theo bên người Duẫn Đông đã nhiều năm, chẳng sợ chỉ là bạn gái giả, cũng không đến mức không rõ được một nửa chỉ số thông minh của cậu ta chứ?

- Vậy cô thật đúng là một chút tiến bộ đều không có.

Mười phần trào phúng.

- Chuyện của tôi không cần anh quản.

Lam Yên mặc một thân váy trắng dài, mái tóc đen dài duỗi thẳng trên vai, trang điểm tinh xảo khiến cho cả người cô ta nhìn qua tiên khí phiêu phiêu, lạnh lùng nói.

- Tôi chỉ là cảm thấy kì quái, muốn tận mắt nhìn thấy một người đàn bà ngoại tình, sao lại làm cho các người một hai phải bảo vệ cô ta? Chẳng lẽ đây là trên mạng nói bạch liên hoa, mặc kệ làm gì đều có một đống đàn ông quỳ liếm dưới chân thối của cô ta.

- Tôi không phải muốn quản cô, chỉ là để cô bớt ngu ngốc đi thôi, chọc tới cậu ta lại liên lụy đến tôi.

Sở Diễn cười yêu dã lại gợi cảm.

- Hiểu không?

- Còn bạch liên hoa sao? Hình như cô cũng không kém.

- Mấy năm nay Lam đại tiểu thư cô sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, sau lưng không phải là dựa vào thế lực của Đường Dã và Duẫn Đông? Cô một bên không chịu nổi dụ hoặc cùng Đường Dã yêu đương vụng trộm triền miên, một bên lại tham luyến Duẫn Đông đối xử tốt với cô, âm thầm quyến rũ muốn cho lão Tần thật sự yêu cô, muốn bồi dưỡng ra cái lốp xe dự phòng.

- Cô thật cho rằng cô là bạch nguyệt quang, là nốt chu sa trong lòng hai đại lão? Chỉ là người trước coi cô là đồ chơi, người sau coi cô là đồng bọn hợp tác thôi.

Sở Diễn một châm thấy máu, đâm vào Lam Yên làm cô ta mặt mày trắng bệch.

- Cô ở chỗ Đường Dã chịu nhiều đau khổ, vì hắn mất một đứa con suy sụp thân thể, bị một người đàn ông thương tổn qua đi. Lại ý đồ muốn ở trong tay một người đàn ông khác đạt được trọng sinh. Kỳ thật kế hoạch này cũng không phải không được, chỉ là cô tính sai hai điểm.

- Đánh giá cao địa vị của mình trong lòng Duẫn Đông, tính sai bạch nguyệt quang, nốt chu sa chân chính trong lòng cậu ta.

- Chuyện của tôi, còn không tới phiên anh khoa tay múa chân.

Lam Yên cười lạnh nói, duỗi thẳng lưng, đi thẳng đến ghế lô bọn họ đã đặt sẵn, nghĩ nghĩ, bỗng nhiên quay đầu hỏi.

- Sở Diễn, lúc trước anh nói Duẫn Đông thật sự yêu Diệp Chân, có phải là do anh ấy ngủ với cô ta, hơn nữa chỉ ngủ qua một người đàn bà là cô ta, cho nên mới cảm thấy cô ta không giống với người thường, một hai phải đem cô ta chộp tới tay mới cam tâm?

- Lão Tần đến tận 30 tuổi mới chỉ ngủ qua Diệp Chân?

Sở Diễn không trả lời Lam Yên trước mà là ngoài ý muốn hạ my.

Tần Duẫn Đông mấy năm trước hút thuốc kinh khủng, người hút thuốc nhiều đều là người trọng nhục dục, nhưng thời gian gần đây, Sở Diễn tựa hồ cảm giác Tần Duẫn Đông ít hút thuốc hẳn đi, anh ta còn tưởng rằng do Diệp Chân mang thai, hiện tại, anh ta tựa hồ rõ ràng cái gì. Có phụ nữ rồi, ai còn muốn hút thuốc.

- Này có gì kì quái?

Nhìn Sở Diễn kinh ngạc, Lam Yên cười lạnh phản bác một câu.

- Anh ấy trước kia cùng tôi là quan hệ bạn trai bạn gái, chẳng sợ là quan hệ là giả, anh ấy cũng sẽ tôn trọng tôi, sẽ không xằng bậy ở bên ngoài.

Trước kia, lúc Tần Duẫn Đông ở bên cô ta, chẳng sợ chỉ là quan hệ hợp tác, cũng chưa bao giờ thấy anh xằng bậy qua, chính là vì như vậy, cô ta mới luôn cho rằng anh có ý tứ với mình.

Ai biết ...

Sở Diễn nghe những lời này xong, trên mặt lại hiện lên tầng ý cười mỏng, ý vị thâm trường nói.

- Lam Yên, cô như thế có điểm lý giải quá độ, cậu ta trước kia không ngủ với phụ nữ cũng không phải vì tôn trọng cô, cái gì nguyên nhân chó má. Lấy hiểu biết của tôi với cậu ta, cậu ta mấy năm nay không có xằng bậy qua, khả năng là bởi vì, nếu không phải ngủ với người người mình yêu, ngủ với người nào cũng như nhau thôi.

Lam Yên lại lần nữa sửng sốt. Hóa ra là do nguyên nhân này sao?

Cô ta rất khó tưởng tượng, Tần Duẫn Đông sẽ yêu một người như vậy, Lam Yên bỗng nhớ tới một câu nói trước kia của Sở Diễn.

Yêu là một loại dục vọng bất tử.

Đại khái là ngay cả Tần Duẫn Đông cũng không chạy thoát được.

Nói tới đây, Sở Diễn nhìn Lam Yên sắc mặt tái nhợt, cuối cùng là quen biết Lam Yên đã nhiều năm, không rõ là không đành lòng hay là nguyên nhân khác, vẫn là nhiều lời nói thêm.

- Kỳ thật, cô cũng không cần ghen ghét Diệp Chân, coi như Duẫn Đông cậu ta bị ma quỷ ám ảnh đi.

Đổi thành bất kỳ người đàn ông khác cũng đều không coi trọng một người phụ nữ đã có chồng, đặc biệt là loại đàn ông như cậu ta, ngoắc một ngón tay đều có một đống lớn phụ nữ cho không.

Nghe xong lời này, sắc mặt Lam Yên càng tái nhợt.

Ghen ghét, bị ma quỷ ám ảnh.

Chính mình vậy mà thật sự ghen ghét Diệp Chân, thật là Tần Duẫn Đông bị ma quỷ ám ảnh sao?

----

Lúc xe của Tần Duẫn Đông và Diệp Chân đến cửa nhà ăn, người đàn ông dáng vẻ đĩnh bạt tuấn dựa vào trên lan can hút thuốc, nhìn thấy họ sau rất là lười nhác mà thả tay xuống.

Xuống xe sau, Tần Duẫn Đông nắm tay Diệp Chân, cẩn thận đem cô hộ trong ngực, cẩn thận nhìn xuống, một bộ dáng khẩn trương sợ cô đụng phải cái gì, Sở Diễn nhìn thấy ngoài ý muốn hạ my.

- Vị này chính là chị dâu đi?

Cách sương khói xanh trắng, ánh mắt sâu xa của Sở Diễn nhìn họ đi tới, môi mỏng hiện lên ý cười nhẹ, lập tức bóp tắt điếu thuốc trên tay.

- Ngượng ngùng, tôi quên mất chị dâu đang mang thai.

- Lần sau nhớ rõ.

Tần Duẫn Đông cảnh cáo mà liếc mắt nhìn Sở Diễn, Sở Diễn thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc đến.

Diệp Chân còn không có thói quen bị một người đàn ông lớn tuổi hơn mình gọi là chị dâu, đi theo bên người Tần Duẫn Đông bị anh nắm tay, hào phóng mà cười với Sở Diễn một chút.

- Nếu đến rồi, đi vào trước đi.

Tần Duẫn Đông nắm tay Diệp Chân, mang theo cô đi vào ghế lô đã đặt sẵn.

- Duẫn Đông.

Người phụ nữ trang điểm tinh xảo ngồi trên ghế, làm cho Diệp Chân dừng một chút, nghe thấy cô ta thân mật gọi tên người đàn ông bên cạnh chính mình.

- Cô cũng tới?

Tần Duẫn Đông để Diệp Chân ngồi xuống ghế, không nóng không lạnh chào hỏi.

- Đúng vậy.

 Ánh mắt Lam Yên theo sau dừng trên người Diệp Chân, mỉm cười.

- Cô chính là Diệp Chân đi? Xin chào, tôi là Lam Yên.

- Xin chào, Lam tiểu thư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro