Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 53

- Anh bị tâm thần a!

Diệp Chân bị lời nói của hắn làm tức không chịu được. Lần trước hắn bôi nhọ nói cô xóa nhật ký cuộc gọi, lần này lại bôi nhọ nói cô xóa nhật ký gửi ảnh giường chiếu, chẳng sợ cô lại muốn ly hôn đều không thể làm chuyện như thế.

- Tôi bị tâm thần?

Chương Cao Thành hoàn toàn bị chọc tức, tay bóp mạnh như muốn bóp gãy tay Diệp Chân.

- Cô không phải muốn ly hôn với tôi sao? Tôi nói cho cô, nằm mơ! Tối qua bị Tần Duẫn Đông làm thật sướng phải không? Nếu cô đem thân mình cho hắn, không bằng hầu hạ tốt hai người đàn ông đi, thay phiên bắn vào bên trong cô đi.

- Chương Cao Thành!

Diệp Chân nhìn người trước mặt tựa như dã thú bị chọc giận, bỗng nhiên thấy lạnh tâm, đây vẫn là người đàn ông văn nhã thành thật kia sao?

Chương Cao Thành tiến đến ôm chặt hai chân cô, thô lỗ khiêng lên vai nhanh chóng đi vào phòng đem Diệp Chân quăng lên giường.

Tim Diệp Chân đập nhanh, từ trên giường bò lên, nhìn người đàn ông đứng trước giường kéo cổ áo ra, môi gợi lên sự trào phúng.

- Trong thân thể tôi còn có tinh dịch Tần Duẫn Đông bắn vào, anh xác định, muốn để tôi mang theo tinh dịch của anh ta làm tình với anh sao?

- Nếu cô không ngại thì tôi còn để ý cái gì?

Chương Cao Thành tức giận nện một quyền lên đầu giường.

- Tôi yêu cô như vậy a, tại sao cô còn muốn ngoại tình?

- Cao Thành, chúng ta ly hôn đi.

Diệp Chân vươn đôi tay, bình tĩnh mà nâng mặt Chương Cao Thành lên.

- Anh lại cưới người phụ nữ tốt khác cùng sinh sống, hãy quên người phụ nữ hư hỏng như tôi đi.

- Cô con mẹ nó mơ tưởng! Diệp Chân, cô tốt nhất chặt đứt gian tình với Tần Duẫn Đông đi, cùng tôi sống thật tốt đi.

Chương Cao Thành gắt gao nhìn Diệp Chân một hồi, sau lại lui mấy bước, không quay đầu lại ra khỏi phòng.

Diệp Chân không dự đoán được chồng mình chấp nhất như vậy, bị Chương Cao Thành bức cho thật mệt tâm. Chuyện tới bây giờ, không có lựa chọn nào tốt hơn là ly hôn. Chương Cao Thành không nghĩ tới, mình vừa bước ra khỏi cửa, sau lưng Tần Duẫn Đông liền đến cửa, đem vợ mình mạnh mẽ cướp được lên xe.

- Duẫn Đông ... Duẫn Đông không cần...

Cả người Diệp Chân bị anh khóa vào trong ngực, cô liên tiếp giãy giụa muốn giải thích, lại không có bất luận hiệu quả gì.

- Vừa mới không giống như anh nghĩ a, Chương Cao Thành đúng là có điểm mất khống chế, nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.

- Câm miệng!

Tần Duẫn Đông vào phòng, nhìn thấy Diệp Chân quần áo không chỉnh nằm trên giường, chân dài trắng nõn gần như trần trụi, anh cảm thấy nháy mắt mình biến thành kẻ điên, ngay sau đó liền muốn giết người.

Hai tay Tần Duẫn Đông từ phía sau vươn lên ôm eo cô, nửa kéo nửa ôm đem cô ra khỏi phòng của cô và Chương Cao Thành, toàn thân mang theo hương vị cường thế.

Một tay anh đem cô khóa trước ngực, một tay khác mở cửa phòng, trong lúc đó cô giãy giụa thế nào cũng không được.

- Ưm...

- Tần Duẫn Đông!

Diệp Chân phát hiện Tần Duẫn Đông căn bản không nghe mình nói, chính mình lại bị anh ôm lấy gắt gao, chỉ có thể liều mạng giãy hai chân không bị trói buộc.

- Anh để em xuống trước, Tần Duẫn Đông, cái người dã man này, anh làm đau em, Duẫn Đông..

Tần Duẫn Đông hoàn toàn không để ý cô gái trong ngực làm nũng thế nào, nháo thế nào, nửa kéo nửa ôm đem cô xuống cầu thang, ngữ khí rất kém cỏi.

- Chân Chân, em ngoan một chút.

- Thị trưởng.

Tài xế nhìn thấy sắc mặt Tần Duẫn Đông âm lãnh đem Diệp Chân ra, còn kinh ngạc một chút, nhanh chóng kéo cửa sau xe ra.

Tần Duẫn Đông một tay giữ đỉnh đầu cô, một tay đem cô nhét vào chỗ ngồi, cửa sổ xe cũng khóa cứng, mặc cho cô chụp đánh.

- Thị trưởng, có cần chúng tôi lên lầu giúp cô giáo Diệp lấy hành lý không?

- Không cần.

Sắc mặt Tần Duẫn Đông đã kém tới cực điểm, nhưng vẫn đem đồ dùng sinh hoạt của Diệp Chân liệt kê một danh sách cho người mua mới.

- Tần Duẫn Đông!

Diệp Chân nhìn Tần Duẫn Đông cũng đi vào, dừng vỗ cửa sổ xe, muốn từ trong xe đi ra, lại bị đè trên cửa xe.

- Chân Chân, nói em ngoan một chút.

Tài xế lập tức đem vách ngăn cách âm trên xe kéo lên, còn thật lấy lòng đem âm nhạc trên xe mở âm to nhất.

- Em đều nói không có cùng hắn... a...

Diệp Chân cảm giác hạ thân chợt lạnh, quần lót yếu ớt đã báo hỏng trên tay anh, váy cũng bị anh nhăn nhúm kéo xuống.

- Anh làm gì? Ở bên ngoài cũng không ngừng được.

Bên ngoài chỗ nào cũng là người, tài xế còn ở đằng trước lái xe, Diệp Chân khẩn trương không chịu được. Trên người cô trần trụi chỉ còn một cái áo ngực, hai chân bị anh bá đạo tách ra. Tần Duẫn Đông duỗi tay kéo khóa quần ra, côn thịt dữ tợn cực nóng mà đưa vào chân tâm, cứng rắn chọc vào chân tâm ấm áp giữa hai chân cô.

Quy đầu lớn chụp vào âm hạch, đem âm hạch mẫn cảm khảy đến run rẩy rùng mình, dâm thủy cô động tình chảy ra. Diệp Chân rên rỉ, mang theo hư không thật lớn.

- Tôi không đi vào, chỉ ở bên ngoài cọ cọ.

Khuôn mặt Diệp Chân hồng rực, biết anh muốn cùng cô ở trên xe chân giao, nơi này cũng không phải chỗ thích hợp để làm tình.

Diệp Chân đẩy hạ thân, xoắn eo, đem dương vật anh kẹp giữa hai mảnh mật hạch. Cơ bắp trên người Tần Duẫn Đông căng chặt, côn thịt cứ như vậy bị kẹp giữa hai mảnh hoa huyệt ướt nhẹp phì nộn, làm anh sung sướng đến da đầu tê dại.

Hai người hôn nhau, quy đầu anh không ngừng cọ vào chân tâm non mềm của cô, Diệp Chân mềm như bông dựa vào ngực anh, đã có thể nhớ lại khoái cảm nhục côn cắm vào thân thể, hạ thể ướt không chịu nổi.

- Chỗ này còn đau không?

Tần Duẫn Đông cúi đầu nhìn cô gái sắc mặt hồng nhuận như hoa ngửa đầu, thở dốc hưởng thụ hai bộ phận sinh dục cọ xát, cong môi, quy đầu đỏ tươi đột nhiên cắm hơn phân nửa vào, lại theo đường đi ướt át kiều nộn nghiêng nghiêng trượt ra, mang ra chất lỏng nồng đậm trong cơ thể cô, làm thân thể cô kịch liệt run một chút, bị anh làm cho một trận tim đập nhanh.

- Tần Duẫn Đông!

- Ngoan, vừa rồi là ngoài ý muốn, chỗ đó của em quá nhỏ.

Diệp Chân nhìn anh cười hư hỏng, một chữ đều không tin lời anh nói, bóp mu bàn tay anh.

- Không cho lại đi vào, chịu không nổi...

- Đã biết, vậy Chân Chân muốn thời thời khắc khắc nhắc nhở tôi, nếu không tôi cũng không khống chế được vọt đi vào.

- Nhẹ chút.

Diệp Chân nhìn một bàn tay anh chống lên ghế dựa, cẩn thận mà bao trùm đè trên thân thể mình, hai chân mở ra càng nâng cao chút, làm anh càng cọ xát vào tiểu huyệt đang không ngừng chảy nước, cũng dùng hoa phùng dính ướt vuốt ve côn thịt anh, kịch liệt nghiền áp âm đạo, kích thích âm hạch. Trong đầu Diệp Chân như thiếu Oxy, thở dốc càng sâu.

- A... chán ghét...

Lúc quy đầu lại lần nữa chen vào một nửa, Diệp Chân đã bị anh làm cho đau đầu chóng mặt, như bị thiêu đốt toàn thân, muốn cho anh đi vào.

Cô gái bị anh thô lỗ làm cho dâm dịch chảy ròng, đối với anh vừa yêu vừa hận, Tần Duẫn Đông nhìn côn thịt dính ướt dâm dịch của mình, đôi mắt nhìn chỗ đó của cô gái như lang sói, hai ngón tay moi móc vào chỗ sâu nhất.

Hai ngón tay thô bạo moi huyệt cô, moi ra bên trong dâm dịch ướt đẫm, thật nhanh chảy đầy tay anh, Diệp Chân nhịn không được bóp cánh tay anh.

- Tao hóa, có phải rất muốn tôi không?

Một bàn tay khác xoa nắn hai vú đầy đặn của cô, sờ soạng núm vú nhỏ.

- Núm vú dâm như vậy, còn chưa ăn mà đã cứng như vậy.

- Ưm ... nóng quá a...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro