Chương 24: Bị anh rót đầy tinh dịch.
- Nhìn đi, nhìn tôi như thế nào thao em đi.
Người đàn ông đẩy hông, như đóng cọc mà tàn nhẫn thao mật động dưới thân. Mật huyệt nhỏ hẹp chặt chẽ phát ra thanh âm dày đặc dâm mĩ không chịu được.
- A... ách... ân...
Bộ ngực Diệp Chân nhảy loạn lên, cô bắt lấy tay người đàn ông vặn tao mị, tiếng kêu rên rỉ dâm mị không thôi. Dương vật thô dài ở trong cơ thể cô gái tàn nhẫn mà đâm thọc, quét đến dâm dịch đều bắn tung tóe giữa không trung, khoái cảm cùng kích thích không ngừng đi lên. Diệp Chân đã bị người đàn ông va chạm đến thần hồn điên đảo, mị thanh không dừng, cảm giác được huyệt thịt ngứa ngáy bị dương vật người đàn ông chơi đến cực hạn, mỗi lần đều chọc đến điểm G của cô. Thanh âm thân thể đánh vào nhau lại ở trong nhà dày đặc vang lên, người đàn ông tàn nhẫn đè nặng mông cô gái, từ bên cạnh người ngoan độc mà đâm thọc, mông trắng nõn đều bị anh đánh thành đỏ thẫm, bị dương vật đâm vừa mạnh vừa sâu.
- Tôi cắm em sướng không?
Cánh tay người đàn ông kéo một chân cô dương vật cắm thật sự mạnh tàn ác, tần suất nhanh đến kinh hãi.
- A... quá mạnh... anh quá mạnh... lợi hại quá, dương vật lớn quá a...
Hai mắt cô gái mê ly mà ngẩng đầu, vươn đầu lưỡi cùng người đàn ông hôn lưỡi, sắc tình mà dây dưa bên nhau, nước bọt giàn dụa.
- Thoải mái quá... anh thao em sướng quá... a...
- Dâm oa, còn có càng sướng.
Hai người dây dưa hôn lưỡi một hồi tách ra, cô gái bị anh hôn đến tim đập nhanh không thôi.
- Dâm oa, tiểu huyệt thật nhỏ.
Người đàn ông nặng nề mà hừ, nhéo vú nặng trĩu trước ngực cô gái.
- Thao lâu thế mà còn chặt như vậy.
- Ách ân a a a ...
Cả người Diệp Chân như bị điện giật mà không ngừng run rẩy, cảm nhận được dương vật trong thân thể sưng to, mật mông lại bắt đầu kích thích thao lên lỗ nhỏ cô, anh thao huyệt cùng mông cô đến trời đất tối tăm, Diệp Chân có loại ảo giác bị anh đâm bay.
- A a a a a...
- Muốn bắn...
Cả người người đàn ông khô nóng, mồ hôi chảy ròng ròng, không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ, nhìn cô gái trong ngực mồ hôi ướt đẫm mà lãng kêu, quy đầu chôn sâu trong cơ thể cô bị kẹp đến tê dại không thôi.
- Mướn tới...
- A a a a a...
Cô gái vô lực mà ngẩng cổ, cảm giác được tinh trùng dày đặc của người đàn ông không ngừng mà rót vào tràn ngập sức bật mà bắn vào tử cung cùng tiểu huyệt, nóng đến cô gái run run. Người đàn ông phát ra âm thanh gào rống,nhìn cô gái ngẩng cổ thừa nhận tinh dịch mình trong nháy mắt, yêu diễm không gì sánh được.
Cô để cho người đàn ông không phải chồng mình bắn đầy tinh vào.
- Anh lợi hại quá...
Cô gái mướt mồ hôi mềm như bông nằm liệt trong lồng ngực người đàn ông, bị người đàn ông bắn tinh dịch đầy tử cung, tinh dịch cùng dâm dịch làm mông cô gái ướt dầm dề. Tần Duẫn Đông không đem dương vật rút ra mà đem hai chân cô gái gác trên đùi mình. Anh nằm trên sô pha, cánh tay cường tráng gác trên đôi mắt, ngực trần trụi phập phồng không ngừng mà bình ổn thở dốc, cổ họng lăn lộn.
Cô gái nâng mông lên, cỗ tinh dịch người đàn ông bắn vào ở hai cánh hoa gắt gao mà kẹp không bị rơi xuống. Diệp Chân nghỉ ngơi hồi lâu, mới hơi lấy lại tinh thần, cô vẫn không ngăn được dục vọng dụ hoặc, luôn mồm muốn cùng anh chặt đứt vẫn khuất phục dưới dục vọng. Nghĩ đến chính mình trầm luân trong nhục dục, Diệp Chân cảm thấy mình thật kĩ nữ, vậy mà giấu chồng cùng người đàn ông khác ở nhà yêu đương vụng trộm. Trong tiểu huyệt đều là tinh dịch Tần Duẫn Đông, huyệt khẩu bị côn thịt anh lấp lấy, cảm giác thỏa mãn vừa ê ẩm vừa mềm mại, làm thân thể mềm mại của cô gái nhịn không được mà run rẩy nhẹ. Diệp Chân nhìn thoáng qua người đàn ông nằm bên cạnh mình, tóc dài thẳng rơi xuống che giấu sườn mặt cô gái, quanh vành mắt dần hiện lên một vòng màu hồng.
- Anh như vậy, về sau chúng ta như thế nào đây?
Người đàn ông đem tóc cô vén tới sau tai, trong mắt là cảm xúc không thể nhìn trộm, chỉ là nhiều hơn một phần ôn hòa.
- Chân Chân, đây là chuyện tôi nên suy xét, em chỉ cần là người phụ nữ của tôi thôi.
Tần Duẫn Đông giơ tay, đem đầu cô gái ấn vào ngực mình, môi mỏng như bảo bối mà cọ xát trán mướt mồ hôi và tóc cô gái, giống như cô là bảo bối vô cùng quý giá của anh. Dần dần, người đàn ông nhắm đôi mắt hắc ám lại, mũi thẳng cùng môi mỏng vuốt ve tai cô, trong miệng nói lời trấn an cô. Xong việc ôn nhu, cùng bộ dáng hung mãnh trên giường của anh hoàn toàn tương phản.
- Chân Chân...
Tiếng nói nặng nề như nói mơ. Cô gái run một chút, chưa từng có ai gọi cô như thế, nhưng trong trí nhớ tựa như có ấn tượng mơ hồ có người từng gọi cô như thế trừ bố mẹ cô ra. Chỉ là kí ức rất mơ hồ thật xa xôi, thế nên Diệp Chân cố thế nào cũng không nhớ nổi, suy nghĩ rồi đơn giản từ bỏ. Hai người trần truồng nằm ở sô pha trong phòng khách, trên người đều là chất lỏng của mình, anh cứ như vậy mà ôm lấy cô. Người địa vị cao như vây đều có thói ở sạch, sướng xong thoải mái như thế nào, ngay cả Chương Cao Thành làm xong cũng đi tắm luôn cũng mặc kệ dục vọng của cô có thỏa mãn hay không, thông thường hai người từng người tắm xong là ngủ luôn.
Tần Duẫn Đông--
Người đàn ông này cường thế xông vào thế giới của cô, cưỡng bách cô tiếp thu hết thảy thuộc về anh, cho cô mọi ôn nhu cùng thương tiếc, cũng mang trận bão táp đầu tiên trong sinh mệnh cô. Diệp Chân mềm mại mà dựa vào ngực trần truihj của người đàn ông, đầu óc hỗn độn mà không suy nghĩ, lòng bàn tay mềm bỗng nhiên chạm đến vài vết sẹo ghê người, nóng rực như muốn bỏng tim cô.
- Đây là...?
Diệp Chân kinh ngạc mà nâng đầu lên, đối mặt với đôi mắt đen của anh, nơi đó có nhiều cảm xúc cô xem không hiểu. Cô gái theo bản năng rụt tay lại bị người đàn ông ấn xuống.
- Đừng lấy ra.
Lúc bị tay cô ấn vào Tần Duẫn Đông có cảm giác thực thoải mái tự tại, trái tim nhảy lên một chút.
- Vì sao thế...
Diệp Chân nhìn ngực anh, trên làn da nguyên bản bóng loáng che kín những vết sẹo kinh người. Có một vết sâu rõ ràng nhìn thật ghê người, trái tim Diệp Chân tựa như bị bỏng rát, nhịn không được mà vuốt ve lên.
- Có phải thật đáng sợ không?
Cánh tay Tần Duẫn Đông ôm lấy eo cô, mặc cho tay cô tại vị trí tim qua lại vuốt ve. Diệp Chân lắc đầu, ngước mắt đối diện với đôi mắt đen của người đàn ông như cũ cười nhạt, bên trong cất giấu chuyện xưa.
- Có thể nói cho em không, vì sao nơi này... có nhiều vết thương như vậy, khi nào thì bị? Như thế nào bị thương?
Thanh âm Diệp Chân vội vàng.
Anh cao cao tại thượng thiên chi kiều tử như vậy, vì sao thân thể lại có nhiều vết thương như vậy, nhìn qua đều là vết thương trí mạng. Tần Duẫn Đông nhìn mắt mượt mà của cô gái, ngực như bị cái gì mềm mại bao bọc, bàn tay vuốt ve tóc cô.
- Tôi là 5 năm trước bị thương.
Tay cô gái đột nhiên bị Tần Duẫn Đông kéo, ấn ở trên vết sẹo chỗ tim, trái tim cường tráng hữu lực. Đó là người đàn ông của cô.
- Một đao 5 năm trước này, tôi thiếu chút nữa là chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro