Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Diệp Chân bị trận yêu đương vụng trộm trong phòng tắm này kích thích đến cao trào thay nhau nổi lên, ăn vạ nằm trong lòng người đàn ông mặt đầy xuân sắc, thân thể giống mị xà quấn lấy thân thể anh, nhìn đến Tần Duẫn Đông cả người đều tê dại. Anh sợ mình không giữ được mình, ở trong nhà Chương Cao Thành cắm chết yêu nữ này. Tần Duẫn Đông nghĩ đến tiểu huyệt chặt chẽ ướt mềm của cô gái, nhịn không được cắn răng, anh cắm không chết được yêu nữ này, không chừng còn phải chết ở âm hộ đầy nước của cô.

-Âm hộ dâm đãng, ngày mai liền dùng dương vật lớn của tôi cắm chết em, được không?

Ánh mắt người đàn ông như sói đói, mắt đen bốc lên ngọn lửa, đầy người đều là hắc ám mà cắn răng.

- Được không?

Lúc đó, anh sẽ không bỏ qua cho cô.

- Ân...

Diệp Chân bị anh nhìn chằm chằm đến cả người mềm mại, trong đầu tưởng tượng lúc anh dùng dương vật cắm mình, một lòng đều sướng đến tan thành nước.

- Đồ lẳng lơ thiếu bị cắm.

Tần Duẫn Đông không chịu được cô quyến rũ. Cửa phòng tắm bị mở ra ngay sau đó, một cánh tay người đàn ông ôm Diệp Chân ra ngoài phòng tắm, để thân thể trần trụi mang Diệp Chân về phòng ngủ. Diệp Chân bọc khăn tắm màu trắng bị đặt trên giường, lập tức bò lên lấy túi nhỏ trên đầu giường nhỏ giọng nói.

- Bên trong có quần áo của anh, anh mặc vào đi.

Tần Duẫn Đông nghiêng mắt nhìn qua, dùng khăn lông tùy ý lau tóc, hai chân dài thẳng tắp hữu lực bước nhanh đến trước mặt cô gái. Người đàn ông trần trụi như cũ, côn thịt ở hông hơi hơi dựng thẳng, không e dè như trong phòng chỉ có vợ anh ta, không cần cái gì che lấp. Diệp Chân ngồi quỳ trên giường, một bàn tay cẩn thận ôm lấy khăn tắm trước ngực, vú cục lớn lộ ra hơn phân nửa, đường cong yểu điệu trên người lộ ra, một tay khác lấy quần áo trong túi ra cho anh, áo sơ mi, quần dài, quần lót CK màu đen.

Bàn tay Tần Duẫn Đông nhận lấy quần áo từ tay cô gái, ngón cái ngả ngớn mà cọ cọ lòng bàn tay cô, ngứa ngáy đến lòng dạ cô đều run run.

- Anh... anh nhanh mặc vào đi.

Diệp Chân mặt đỏ bừng cúi đầu, một sợi tóc dài rơi xuống, đèn đặt dưới đất ánh lên ánh sáng trên vú trắng, bên trên đều là dấu ấn bị đàn ông chơi đùa.

- Tôi đi về đây.

Tần Duẫn Đông không dám nhìn tiếp, sợ đêm nay lau súng cướp cò, Diệp Chân đi chân trần mở cửa cho anh nhìn anh đi xuống, tim treo cả đêm rốt cuộc hạ xuống.

- Vợ ơi...

Diệp Chân mới đem cửa đóng lại, muốn đi phòng bếp lấy nước uống, nghe thanh âm cửa phòng sách đóng lại, tiếng bước chân Chương Cao Thành vang lên.

- Chồng à?

Diệp Chân vừa mới mở cửa phòng bếp, bị một tiếng vợ làm cho sợ giật nảy mình, cả người run run, còn tưởng bị chồng bắt gian.

- Làm sao thế?

Chương Cao Thành xoa mắt, vành mắt đều xanh tím, gần đây giấc ngủ không đủ nghiêm trọng, vào phòng sách một lát liền ngủ, vừa mới nghe được thanh âm mở cửa bị bừng tỉnh.

- Anh như nghe được âm thanh mở cửa?

Chương Cao Thành xỏ dép lê ở nhà đi ra, nhìn tay vợ đặt ở chốt cửa phòng bếp, tắm rửa xong còn bọc khăn tắm trắng, da trắng môi đỏ, khuôn mặt hồng đến quá mức yêu diễm, như một yêu tinh.

- Em uống ngụm nước.

Diệp Chân chột dạ dùng tay làm quạt, không tiếng động dời đề tài.

- Anh sao lại ra đây, không phải ở phòng sách tra tài liệu hay sao?

- Ừ, anh vừa ngủ trong chốc lát.

Chương Cao Thành đi đến, thanh âm dịu dàng mà ngồi trên sô pha.

- Vợ à, không phải cùng anh nói chuyện có con sao? Vậy bây giờ chúng ta rảnh rồi, nói đi.

Nhắc tới có con, Diệp Chân theo bản năng trốn tránh.

- Vâng.

- Anh vẫn luôn đều muốn một đứa con thuộc về anh và em, mặc kệ con trai hay con gái, anh đều thích cả.

Tay Chương Cao Thành ôn nhu mà đáp ở mu bàn tay vợ vỗ vỗ, mặt đầy cảm xúc khát khao.

- Vợ, hiện tại em muốn có con, anh thật sự rất vui, về sau một nhà ba người chúng ta, có thể cùng đi nhà ông bà ngoại ăn cơm, mang ông bà đi công viên tản bộ...

Chương Cao Thành đã lâm vào ảo tưởng cuộc sống tương lai hạnh phúc, Diệp Chân trong lòng thật hụt hẫng.

Bởi vì ---

Cô ngoại tình.

Nguyên bản kiên định tính toán muốn có con, hiện tại lại do dự.

- Vợ, em còn nhớ rõ 5 năm trước, cái mùa hè nóng bức đó, chúng ta viết cho nhau 99 bức thư sao?

Thanh âm Chương Cao Thành ngọt ngào.

- Về sau, chúng ta còn có thể đem thư đó đọc cho các con nghe, nói cho các con, bố mẹ có bao nhiêu yêu nhau...

- Chồng à.

Nghĩ đến lúc mới đầu tim đập thình thịch, những ngày còn ngây ngô tốt đẹp, chỗ mềm mại nhất trong tim Diệp Chân sụp đổ, cô lại lần nữa vì hành vi ngoại tình của mình và Tần Duẫn Đông mà áy náy, đặc biệt cô còn hưởng lạc trong đó.

- Thế nào đột nhiên khóc rồi?

Chương Cao Thành đem khăn giấy đưa qua.

- Không có gì.

Diệp Chân đột nhiên khóc thật thương tâm, dùng khăn giấy lau nước mắt trên mặt. Tuy rằng sinh hoạt sau kết hôn không tốt đẹp giống cô tưởng tượng trước kia. Nhưng cô lúc đầu yêu Chương Cao Thành, là trong trí nhớ chuyển trăm lần như thế nào cũng không quên được cảm giác tim đập thình thịch đó. Mà chỉ vì cuộc sống hôn nhân cùng chồng quy củ củi gạo mắm muối bình đạm không giống như trong tưởng tượng mà cô trầm mê trong tình cảm cùng Tần Duẫn Đông. Cô thật kỹ nữ mà.

- Chồng ơi, xin lỗi anh.

- Sao đột nhiên lại xin lỗi?

Chương Cao Thành thanh âm ôn nhu như cũ, cho rằng vì chuyện có con mà cô áy náy.

- Chuyện có con, hiện tại không phải thuận theo tự nhiên sao? Về sau có con chúng ta sẽ càng hạnh phúc.

- Vâng...

Diệp Chân đem khăn giấy dính đầy nước mắt ném vào thùng rác, trong lòng quyết tâm muốn cùng Tần Duẫn Đông cắt đứt, đến lúc mang thai rồi, Tần Duẫn Đông sẽ không dây dưa với cô nữa. Trước khi đi ngủ, Diệp Chân trên Wechat nói chuyện này với Trần Mai.

- Bạn thật sự quyết định rồi?

Trần Mai chần chờ nói, không tán thành.

- Nhưng thị trưởng Tần bá đạo như thế, khi coi trọng bạn rồi, sao có thể thả bạn đi được? Bạn căn bản không chạy thoát được đâu.

- Chờ mình có thai với chồng rồi, trong lòng anh ta sẽ không thích nữa, khẳng định sẽ không động vào mình nữa.

Diệp Chân lấy trong ngăn kéo ra một hộp gấm, bên trong đầy những phong thư tình, chữ viết trên thư mạnh mẽ hữu lực, có thể tưởng tượng đây là một người đàn ông có mị lực như thế nào. Thời gian 5 năm, lưu lại dấu vết ố vàng. Năm đó, bọn họ không có gặp mặt ngẫu nhiên thông qua thư từ tâm sự, đến phong thư thứ 99 anh cầu hôn, cô cũng đồng ý rồi.

- Tiểu Chân, bạn phải suy nghĩ kĩ.

Trần Mai thấy ý tưởng của Diệp Chân rất nguy hiểm, tuy rằng cô mới gặp thị trưởng Tần một lần, nhưng khí thế cường đại, cho người ta cảm giác mười phần không thể trêu vào, Diệp Chân không đủ để một ngón tay anh ta chơi, Trần Mai thật chuẩn xác bổ sung một câu.

- Bạn căn bản là đang chơi với lửa.

Trần Mai nói cho chính mình, Diệp Chân nghĩ quá đơn giản, thị trưởng Tần khẳng định là không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, vạn nhất Diệp Chân chọc giận hắn..

Quả thực không dám tưởng tượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro