Chương 109
Sóng nhũ dập dờn trước ngực Diệp Chân, hai tay anh tùy ý vuốt ve đầu vú kiều nộn cùng vú cô, cảm xúc no đủ làm người đàn ông thật thoải mái, Diệp Chân nhịn không được rên rỉ.
Khoái cảm tê dại từ đầu vú truyền đến, tiểu huyệt đang ngậm lấy dương vật thô to cực lớn, bị người đàn ông động đến vừa nóng vừa trướng, bụng nhỏ và cánh hoa đều run rẩy, thoải mái lại kích thích.
- Chồng ơi, dùng sức ưm ~ thật thoải mái, chồng ơi ~ thao thật thoải mái ... a ~.
- Phải hung hăng thao em như vậy, mới có thể thoải mái.
Người đàn ông dùng lực xoa lên, cúi người hút núm vú nhỏ của cô, bị tiểu huyệt chặt chẽ của vợ kẹp đến đầu đầy mồ hôi.
Dục côn thô dài ở trong âm đạo ướt át một lần lại một lần nghiền áp thâm nhập, làm cô gái dâm đãng kêu lên, nghiêng mông lần lượt đưa đẩy, nước trong bồn tắm kịch liệt bắn tung tóe trên mặt đất.
Kỳ thật sau khi lớn lên, Diệp Chân vì chuyện mình lúc 10 tuổi thích một người con trai cảm thấy quá hổ thẹn, lúc ấy cô còn không biết con gái trưởng thành sớm, tưởng tâm lý của mình có vấn đề, có tâm lý của người trưởng thành quá sớm.
- Rất sâu? Vậy ngồi trên người chồng đi, chính em động.
Tần Duẫn Đông bóp bắp đùi cô, hài hước nói.
- Vợ ơi, mới chạm vào em một chút nước đã chảy nhiều như vậy rồi. Mỗi lần làm em, nước phía dưới òm ọp vang lên, nếu dương vật nhỏ chút khẳng định sẽ bị em đẩy ra, sao có thể làm em sướng đến kêu lên như thế này.
- Ân ~ a ~.
Bị anh nói được càng dâm đãng, nước phía dưới không ngừng chảy ra, bị anh đẩy đến phụt phụt vang lên, để dục côn tùy ý vui sướng đè ép tiểu huyệt.
Phát ra âm thanh như vậy, thật xấu hổ.
- Trời sinh liền bị dương vật của chồng làm, em nói có phải em thiếu nợ anh không?
Người đàn ông xoa lên thân thể tê dại của cô gái, khuôn mặt bị dục vọng khống chế hiện lên tà ý.
- Bằng không sao có thể thỏa mãn em được.
Lòng bàn tay anh bao trùm lên âm hộ cô, từ bên trong tìm ra viên âm hạch tra tấn, âm đế bị ngón tay anh nghiến áp, eo vặn càng phóng đãng, tiến đến gần nửa người dưới của anh.
Tay Diệp Chân bao trùm trên mu bàn tay anh, cùng anh niết chơi bầu ngực dâm đãng, Diệp Chân nhìn ngực mình bị xoa thành đủ các loại hình dạng trong lòng bàn tay anh, hai tay chống lên hai bên bồn tắm, thở hồng hộc chống đỡ thân thể mình.
Dương vật anh từ trong cơ thể cô trượt xuống, thiếu đi cảm giác no căng, Diệp Chân than nhẹ một tiếng, nửa ngồi xổm trên người anh, dùng tay vòng lên côn thịt đứng thẳng của anh, dùng khe hở dâm ướt cọ quy đầu anh, muốn côn thịt đi vào.
Tiểu huyệt mềm quá ướt át, dương vật anh trượt vài lần cũng chưa đi vào, Diệp Chân kiều mị nhìn người đàn ông dưới thân, Tần Duẫn Đông bị cô đùa như vậy không chịu được, bóp eo cô đẩy đi xuống.
- A ~ .
Tiểu huyệt ướt át chậm rãi chìm xuống, lại lần nữa bị lấp đầy hoàn toàn.
Hai người từ tư thế nghiêng người thay đổi, tiểu huyệt vừa mềm vừa ngứa, lắc mông nuốt hoàn toàn tiểu huyệt vào trong, nhịn không được duỗi tay xoa nắn đậu đỏ nhỏ trên ngực anh.
- A a ~.
Hai vú cô gái no căng đưa đến trong miệng anh hút liếm, tiểu huyệt cùng vú đều bị kích thích, làm cô lại lần nữa tràn ra một đợt dâm dịch, cưỡi lên người đàn ông dưới thân.
Hai bầu ngực nặng trĩu của Diệp Chân rung động, kích thích đến khoái cảm càng sâu, cô chống lên ngực anh trước sau hoạt động, xoắn hông hoàn toàn cọ xát vào dương vật anh, trái phải lắc lư.
- Dâm phụ, thật biết cưỡi.
- Chồng ơi ~.
Cô mới động vài cái, ngã lên lồng ngực anh, tiểu huyệt phía dưới ngậm lấy dương vật anh không ngừng mấp máy, mật nước chảy đầy trên dương vật.
- Mệt mỏi quá, em không được.
- Nhanh như vậy liền không được?
Người đàn ông nhìn cô gái xụi lơ trên người mình, nhéo nhéo mông cô, dương vật để tại cửa tử cung, tinh dịch không dễ dàng chảy xuống, bừa bãi mở ra nhụy hoa kiều nộn, kích thích khuây khỏa như vậy, nháy mắt làm cô tiết ra một đợt dâm dịch, chỉ có thể cầu xin anh.
- Chồng ơi, thật sự không được ...
Tần Duẫn Đông không quan tâm trói buộc eo cô, không ngừng động thân tăng tốc độ, từ dưới hướng lên trên kịch liệt luật động, chỗ hai người giao hợp phát ra thanh âm càng dâm uế.
- Ách ~.
Diệp Chân ngăn cản không được người đàn ông động thân lao tới, miệng nhỏ phía dưới mềm mại ấm áp, tựa như suối nước nóng bao trùm, dùng sức hút chặt nam căn của anh.
- Bảo bối, thật biết hút.
Diệp Chân bị anh bắt nạt chỉ biết phát ra rên rỉ đứt quãng, nơi mẫn cảm nhất trong thân thể bị anh đùa bỡn khống chế. Tiểu huyệt càng run rẩy, một lần lại một lần phun ra chất lỏng cao triều.
- Lại phun?
Nhìn khuôn mặt bị dục vọng tra tấn đến càng yêu diễm của cô gái. Tần Duẫn Đông duỗi tay nâng mặt cô lên, dùng môi mỏng vuốt ve ngũ quan cô một lần, đầu lưỡi liếm láp khóe môi cô, rầm một tiếng mang cô ra khỏi bồn tắm.
- Đứng.
Trên người hai người đều là nước, ở dưới ánh sáng sáng ngời ôm lấy nhau, Diệp Chân ghé vào trên vai anh bình ổn, hai thân thể trần truồng ôm lấy nhau, hấp thu độ ấm trên da nhau.
Tần Duẫn Đông cầm một cái khăn khô ráo, lau sạch nước trên người cô gái đang ăn vạ trên người mình, trong mắt có ý cười mơ hồ.
Anh trước nay muốn, bất quá là hy vọng có thể ở bên cạnh cô.
Chỉ cần có một tia hi vọng, chẳng sợ là phải trả một cái giá to lớn.
Nhưng không thể phủ nhận chính là, con người luôn có lòng tham, lúc anh quyết tâm trở về, đã làm tốt tâm lý bị cô chán ghét cả đời, cũng thật sự là ở bên người cô, anh lại hi vọng có thể có được tình yêu của cô.
Một khi có được, lại hi vọng có thể có được cả trái tim cô, lòng tham cùng dục vọng của con người vĩnh viễn không có chừng mực, nhưng trời cao vẫn thương anh, để anh có được hết thảy của cô.
- Chân Chân.
- Vâng?
Cô cười với anh một cái, khuôn mặt hồng nhuận mang theo tươi cười tươi đẹp ban đầu, dựa vào khoảng cách gần trái tim anh nhất, bị anh ôm lên, trở về phòng.
- Ngủ đi.
Thanh âm ôn hòa của anh vang lên trên đỉnh đầu cô, Diệp Chân biết mình ở cạnh anh không cần suy nghĩ bất kì điều gì, lặng yên ngủ say trong ngực anh.
Tần Duẫn Đông nghiêng đầu nhìn thoáng qua cô gái trong lòng mình, toàn thân mất đi mọi dục vọng, bóng đêm mát lạnh dừng trên giường lớn mềm mại.
Không biết như thế nào anh lại tới chuyện hai người lúc nhỏ.
Khi đó Tiểu Diệp không tính là ngoan ngoãn, lại có một khuôn mặt xinh đẹp, có lẽ vì là con gái một nên được cha mẹ nuông chiều, từ nhỏ đã kiêu ngạo như một nàng công chúa nhỏ.
Lúc ấy, cô và Trần Mai thật thân thiết, đều không thích Lam Yên, thật nhanh thành lập một tổ hai thành viên đối kháng, Tiểu Diệp lúc ấy tuyệt đối là đại tỷ của lũ nhỏ.
Lại nói tiếp, anh cùng Diệp Chân gặp nhau nguyên nhân sâu xa là bởi vì Lam Yên, Lam Yên bị hai thổ phỉ nhỏ bắt nạt khóc, tìm anh lấy lại công đạo. Sau anh tới, Diệp Chân liền luôn gọi ca ca, giống như cái đuôi nhỏ đi theo anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro