
Chương 13 : Đáp lại bằng tấm lòng
_ Yoo, bên em. Lần này được chứ?
Giọng điệu gấp gáp đầy ngập ngừng, đôi bàn tay bất giác cứ bấu víu lấy người đối diện, chặc đến mức vết hằn bàn tay in đậm trên da thịt của một người. Nắm chắc đến nỗi Jeongyeon có chút đau nhức, cố xoa dịu em để thả lỏng cơ thể ra. Nhưng càng cố thì lại càng bám chặt lấy hơn nữa. Cứ như thể nếu như bây giờ buông tay ra thì liền sẽ rời đi ngay lập tức vậy. Sự sợ hãi, sợ rằng nếu như buông tay thì ngay lập tức có người sẽ bỏ em mà đi mất. Sẽ không còn bên em thêm một ngày nào nữa
_ Mina này, bình tĩnh một chút đi được không? Em hãy nghỉ ngơi một chút đi, cũng đã khuya lắm rồi
Phải khó khăn lắm cô mới dỗ dành em nghỉ ngơi chút ít được. Đúng là hai người luôn khác nhau, luôn luôn là như thế. Nếu như Sana chỉ cần một ly sữa nóng để làm ấm bụng thì liền nhanh chóng an giấc như một đứa trẻ con, còn Mina vốn đã khó ngủ. Nếu như có tâm trạng trong người không giải quyết được thì y như rằng giấc ngủ đó xem như bỏ. Bởi thế nên có người vẫn luôn lo lắng cho em hơn cả, từ những thứ dù cho lo nhỏ nhặt nhất đi chăng nữa
* Ring * ring * ring *
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ giữa đêm, và có người cả tối chỉ đợi có thế. Tốc độ bắt máy còn có thể được tính bằng giây. Đủ để thấy được sự mong chờ đến mức nào của chủ nhân chiếc điện thoại. Đồng hồ đã điểm về khuya nhưng có người lại vẫn chưa về dẫu từ trước đến nay cô rất ít khi hoặc gần như không hề qua đêm ở ngoài. Vì cô biết rõ cảm giác chán ghét cái sự cô đơn của nàng nó lớn đến thế nào. Sẽ không bao giờ để nàng ở một mình một căn phòng cả
_ Chị xin lỗi nhé, việc vẫn chưa thể xong nên chị đêm nay có vẻ không thể về được. Em nghỉ ngơi trước đi
Im lặng, nếu như mọi khi sẽ luôn đáp lại không chút do dự thì ngay lúc này đây sự ngập ngừng thấy rõ hiện trên gương mặt xinh đẹp ấy. Nụ cười đã không còn trên môi nữa, thoáng qua chính là sự buồn bã đầy lo âu. Lo lắng cho một người ở qua đêm bên ngoài không về nhà và sự nghi ngờ về tình yêu này liệu thật sự có đúng đắn. Liệu rằng ngay lúc này đây, ngay bây giờ thì tình yêu vốn dĩ tưởng chừng như đã tồn tại rất lâu, qua từng năm tháng. Để rồi câu hỏi đầy xót xa còn lại liệu tình yêu của nàng dành cho cô có thật sự cần thiết nữa hay không?
Rốt cuộc vẫn là chọn tin tưởng vào một người nhiều nhất có thể
Vẫn cứ yên lặng đến đáng sợ như thế, tĩnh lặng đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của một người dẫu đêm đã về khuya nhưng vẫn ngồi đó, ánh mắt không chút chớp nhoáng. Ánh nhìn đầy tâm trạng hiện rõ bên trong, đưa ánh nhìn ra thẳng bên ngoài bầu trời đen tối được nhuộm sáng nhờ ánh trăng đã lên cao đêm nay. Cũng là lúc cảm giác tội lỗi trỗi dậy bên trong hơn bao giờ hết. Càng muốn buông tay thì lại càng không thể buông được. Jeongyeon muốn ở bên cạnh Mina nhưng vẫn rất yêu Sana. Làm sao với kẻ tham lam trong chính bản thân này đây
* Loạt soạt * ực *
Vẫn thói quen không thể nào tệ hơn đến như thế đấy. Có nằm mơ cũng không thể nào ngờ rằng có người sẽ lạm dụng thuốc tránh thai đến mức ảnh hưởng đến sức khỏe như vậy. Chỉ vì ham muốn dục vọng của bản thân mà bất chấp tất cả. Là vì không muốn các cô gái bên cạnh bị tổn thương nếu như lỡ may dính phải hay là do ham muốn thể xác bên trong, là để dễ dàng lên giường với cả hai người con gái bên cạnh mà không lo sợ bị phát hiện ở đây. Dù có nói gì bây giờ đi chăng nữa cũng chỉ là bao biện. Nguy biện cho tất cả những thứ xấu xa đầy tệ hại mà cô đang làm lúc này mà thôi
* Cạch *
Có người cuối cùng cũng đã chịu về nhà sau cuộc gọi của một người rồi. Trước khi về vẫn cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho Mina bởi biết rõ sau khi tỉnh dậy khỏi mệt mỏi em chỉ muốn thưởng thức những thứ do chính tay cô nấu mà thôi. Còn Sana thì sao, vẫn ngoan ngoãn dạ vâng sẽ đi ngủ nhưng lại ngồi đợi thức cả đêm cho đến khi nghe thấy tiếng một người về tới nhà. Chỉ vì không muốn cô phải lo lắng nên đã ngay lập tức nằm xuống giường vờ như bản thân đã say giấc từ rất lâu rồi. Quả thật cô vừa thấy nàng ngủ như thế lại được cảm giác an tâm nhất định, lại thở phào nhẹ nhõm thấy rõ
Cảm giác như trút đi gánh nặng trong lòng cứ như những việc xấu xa bản thân đang làm đang được giấu nhẹm đi một cách không thể nào hoàn hảo hơn được nữa. Nhưng cô làm sao có thể hiểu được cái cảm giác đau khổ đến tột cùng khi bị chính người mình đã dành cả đời này để gửi gắm toàn bộ niềm tin vào lại lén lút làm những chuyện đến không tưởng phía sau lưng kia chứ. Liệu rằng khi đang ở bên người khác thì một người có nghĩ đến giọt nước mắt không ngừng rơi trên gương mặt xinh đẹp ấy khi sự thật bị phanh phui
Có bao giờ Yoo Jeongyeon đã thật lòng toàn tâm với Minatozaki Sana chưa?
Một ngày bận rộn nữa lại đến, có công việc cần phải giải quyết ngay nên không đi thì không thể nào được. Một ngày hoàn toàn là dành cho công việc thật sự của Yoo Jeongyeon chứ không phải để nói dối Sana để dành thời gian bên ai đó như mọi khi, là đến lúc tập trung cho công việc hiện tại rồi. Cuộc sống bộn bề còn nhiều thứ cần phải lo thì làm sao có thể bỏ qua được mà chỉ chăm chăm vào chuyện tình cảm được kia chứ, nghe cảm giác như cuộc sống này thật sự vô nghĩa nếu như không có tình yêu vậy. Chắc rằng nàng sẽ ổn trong chuyến công tác khoảng một tuần này của cô
Mọi chuyện vẫn ổn mà, phải không?
_ Thuốc, áo quần, đồ dùng cá nhân... Chắc không còn thiếu gì nữa đâu nhỉ?
Minatozaki Sana bình thường hay lơ tơ mơ bất cẩn vậy thôi chứ việc chuẩn bị đồ đạc mỗi khi bản thân hay cô đi xa đều được nàng soạn sẵn sàng chi tiết rất cẩn thận từ A tới Z không thiếu thứ gì. Nói đi nói lại thì sức khoẻ vẫn quan trọng nhất cẩn thận vẫn hơn. Và rồi bất giác một cơn lạnh nhẹ nhàng vụt qua sống lưng khi mà TV đang bật bỗng dưng chuyển đến quảng cáo của Myoui Mina, một suy nghĩ thoáng qua có khi nào nàng đang tự tay bóp nghẹt trái tim yếu đuối của nàng khi đang tự tay chuẩn bị đồ đầy đủ cho người mình yêu đi với cô gái khác, làm đủ thứ chuyện trên đời mà nàng không thể biết được. Rồi cũng chỉ là thoáng qua phảng phất, chiếc đầu nhỏ xinh nhẹ lắc lắc gạt bỏ những suy nghĩ không tốt ấy
'Sẽ chẳng có chuyện gì đâu'
Rốt cuộc vẫn là chọn đặt hết niềm tin vào người mà nàng yêu nhất
_ Chị phải đi bây giờ rồi, em kiểm tra từ khi soạn đến giờ của gần chục lần rồi đấy. Yên tâm chị vẫn sẽ ổn để làm việc còn nhanh chóng về với em yêu ở nhà của chị nữa chứ
Một nụ hôn nhẹ đắt trên mội thật dịu êm đầy ấm áp. Cùng một cái xoa đầu thay lời an ủi dỗ dành cho cục Shiba đang phồng má giận dỗi nhớ nhung vì thời gian cô đi sẽ rất lâu. Thích nhất cái cách mà người cao hơn luôn vuốt ve mái tóc bồng bềnh của người con gái mình yêu, hành động không có gì quá to tát nhưng lại chính là những lời yêu thương hơn cả chân thành dành cho cô gái sẽ đi bên cạnh bản thân đến hết con đường cuộc đời này. Dẫu có chuyện gì đi nữa vẫn mong hai người sẽ ở bên nhau thật trọn vẹn cho một kiếp người
Không dám hứa với nhau là mãi mãi
Chỉ hứa ở bên nhau lâu nhất có thể
Khi không còn nữa thì lựa chọn tốt nhất chính là chia ly
Không phải chỉ là yêu mà còn là thương nữa
_ Thế nào, đồ ăn ở đây cũng rất được phải không ạ?
Một buổi tối có thể nói là lãng mạn cùng ánh nến lung linh cùng không khi ấm áp có chút mờ ảo của nhà hàng cao tầng. Cùng thưởng thức một chút rượu kích thích vị giác cho bữa ăn thêm phần thêm vị. Thưởng thức những món ăn xa hoa đầy đẹp mắt cùng với những tiếng nhạc đầy du dương dịu êm từ những nhạc công. Không khí mà bất cứ một cặp đôi nào cũng nên trải qua trong chuyến hành trình đi trên con đường mang tên 'tình yêu'
_ Rất ngon. Dường như em rất hợp với những nơi này
Là một câu khen thật lòng của Sana dành cho người em thân thiết Tzuyu. Đây cũng không phải là lần đầu nàng đến những chỗ chỉ toàn là những cặp đôi như thế này, nhưng đây là lần đầu tiên kể từ khi hẹn hò với cô, nàng là lần đầu đặt chân đến đây với một ai đó khác mà không phải là Jeongyeon. Gương mặt có chút ngượng ngùng đỏ ửng nhẹ nhưng vẫn vui vẻ vì sự nhiệt tình cũng như tốt bụng của người đối diện đang ở trước mặt, một biểu hiện đầy sự chân thành
_ Không phải hợp gì đâu ạ. Chỉ đơn giản em muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho người ở bên cạnh mà thôi
Quả thật là một con người phải gọi là siêu ấm áp luôn, nhìn vẻ bề ngoài có phẫn hơi lạnh lùng phũ phàng như khi tiếp xúc lâu thì lại ấm áp tốt bụng và quan tâm đến mọi người xung quanh rất nhiều. Một Tsundere chính hiệu, y chang như Jeongyeon nhà nàng vậy. Nhưng ít nhất là cô còn có đôi lúc nhây nhây luôn cố chọc nàng để nàng giận rồi dỗi lại ngồi dỗ dành rồi cả hai sẽ cùng cười lên với nhau. Còn với Tzuyu gần như tâm bất bình giữa dòng đời bất ổn luôn, cứ sống trong nội tâm của thế giới riêng ẻm vậy
Thật lòng nàng muốn biết ai sẽ là người lọt vào mắt xanh của ẻm được đây. Thật tò mò quá đi mất
Sau bữa ăn chính là khoảnh khắc đi dạo cùng nhau trên một con đường. Thay vì chọn ngồi tiếp ở đâu đó thì tốt hơn hết vẫn là nên vận động vẫn hơn, nhất là đối với một con người năng động như có động cơ trong người thì làm sao bắt nàng chỉ ngồi yên một chỗ trong nhiều giờ đồng hồ nữa kia chứ. Đằng sau dáng vẻ tung tăng đầy sự xinh đẹp của nàng chính là một nụ cười đầy sự đầm ấm từ phía sau, ánh mắt chưa từng một lần bỏ đi để lướt qua. Luôn canh từng khoảnh khắc để có thể ở bên cạnh nhiều nhất có thể, vì biết rõ bản thân hiện tại một chút cơ hội cũng không có
Từ từ nhẹ nhàng rồi lại chầm chậm tiến tới trước mặt cái con người đang tung tăng nô đùa đầy vui tươi kia. Đang vui đùa trong thế giới của riêng mình lại cảm nhận được hình dáng cao lớn của người đối diện là như thế nào. Bình thường nhìn từ xa cũng đủ thấy ẻm là một mĩ nhân chính hiệu nay đối diện ở cự ly gần hơn nữa dám chắc khẳng định ẻm là mĩ nữ vạn người mê, thảo nào từ lúc ẻm chính thức vào làm tiệm bánh lại có nhiều khách hàng trẻ ghé đến như thế, hoá ra là để ngắm nhìn cô nhân viên trẻ với nhan sắc như thiên thần vậy. Gương mặt chỉ cần ngắm nhìn thôi cũng đủ
_ Tặng chị
Bàn tay nhẹ nhàng lấy từ trong túi xách một gói quà nhỏ xinh, chính xác là chiếc nhẫn Cartier mà nàng đã muốn có từ rất lâu rồi. Không phải là Jeongyeon không cho nàng mua hay không mua cho nàng, mà chỉ là Sana còn rõ sau này còn phải lo bao nhiêu chi phí nữa nên chi hàng triệu yên cho một chiếc nhẫn chỉ để đeo trên tay có chút không xứng. Và vì nàng không muốn thấy cô phải vất vả nhiều hơn để kiếm lại số tiền đã chi ra, một tiệm bánh thôi cũng đủ nhiều thứ bộn bề rồi. Sau này còn cả con cái nữa chứ không riêng gì chỉ hai người đơn giản là sống cùng nhau như vậy
Cô hay bảo nàng là một người vô lo vô âu không gì nhiều nhưng bên trong chính là con người luôn để ý đến gia đình nhỏ này từng tí một, luôn luôn suy nghĩ tìm cách để vun đắp cho chiếc gia đình nhỏ này
_ Chị sẽ không nhận thứ đắt tiền này đâu. Hơn nữa em nên tặng nó cho một người đặc biệt chứ không phải là chị
Minatozaki Sana chính là như thế đấy. Dù có từ chối thì cũng cố tìm cách từ chối thật khéo để không khiến cho người trước mặt phải buồn vì suy đi tính lại đièu gì thì vẫn là lòng tốt của người ta dành cho mình, đâu thể sỗ sàng mà từ chối được. Một chút ngưng đọng giây lát cũng như thất vọng nhẹ vì sự từ chối của người đối diện. Một chút hi vọng mong manh, hi vọng rằng sau tất cả những gì đã và đang xảy ra thì nàng có thể mở lòng để bước vào bên trong tâm tình của nàng
Bởi nàng xứng đáng nhận được tình yêu thương lớn hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro