Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⭐🌙


Sự kiện BVLGARI hoành tráng với những ánh đèn sặc sỡ, với con đường đầy hoa rực rỡ được lát đá. Khi bước lên sân khấu trên đôi giày cao gót, Triệu Lộ Tư cảm thấy choáng váng trong giây lát. Thảm đỏ thật mềm và những bông hoa được sắp xếp như một giấc mơ, một xứ sở thần tiên không thể chạm tới. Triệu Lộ Tư ngại ngùng nâng chiếc váy trơn - cô là người đầu tiên bước lên thảm đỏ, và đây cũng là lần đầu cô dự sự kiện kiểu này. Sự nổi tiếng của Tinh Hán Xán Lạn vượt ngoài sự mong đợi của mọi người, thậm chí còn được CCTV công nhận là bộ phim truyền hình ăn khách mùa hè 2022, nhưng bấy nhiêu cũng chưa đủ để khiến cô bớt khẩn trương khi đứng trước đám đông trong bữa tiệc. Đối với một người chỉ vừa nổi lên sau nhiều năm đóng web drama cấp B như cô, sự kiện BVLGARI chính là bước đệm quan trọng. Cô sợ những tin hắc, tin bẩn sẽ nhân sự kiện này tiếp tục gán vào cô. Cô sợ mình lạc lõng, căng thẳng rồi bước nhầm, nói sai. Vì lý do này, cô đã luyện tập hàng chục hàng trăm lần trước gương. Mặc dù vậy Lộ Tư cũng rất mong chờ, vì người đó, anh nói, anh hạnh phúc vì cô đã đến.  Xác định mối quan hệ chưa được bao lâu, họ lại phải xa nhau.

"Vì em, anh nhất định sẽ đến."

Ngô Lỗi đã thực hiện những gì anh nói. Dù bị áp lực về thời gian và thời tiết anh vẫn đến. Chiều hôm đó anh đến vội vàng rồi bị kéo xuống máy bay chụp ảnh.

Ngô Lỗi vội cầm lấy điện thoại ngay khi nhân viên trang điểm rời đi.
"Anh đã đến chưa?"

Nghe giọng nói có chút căng thẳng từ đầu dây bên kia, anh tưởng tượng những biểu cảm đặc sắc trên khuôn mặt cô, anh nhịn cười, nói:

"Bảo bối đừng căng thẳng." 

Ngô Lỗi vừa nhìn mình trong gương vừa nghe giọng nói dịu dàng, quyến rũ từ điện thoại, anh biết bộ trang phục của cô tối nay. Chiếc váy cưới màu trắng đặc biệt phù hợp với vẻ đẹp thanh thuần của cô.

"Anh ở đây. Đừng lo lắng."

Đây là lần đầu tiên cô tham gia một bữa tiệc hoành tráng như vậy. Ngô Lỗi tự hào nhưng cũng sợ đoàn đội của Triệu Lộ Tư thiếu kinh nghiệm, không đủ khả năng để chặn tất cả những trận mưa đạn mạc hướng về cô. Anh ích kỷ muốn giữ cô trong tay mình mãi mãi, nhưng mùa hoa trong nhà kính không kéo dài. Anh nghĩ, cô nên nở hoa và tỏa sáng trước mặt mọi người mà không ngại ngần gì. Và anh sẽ là người ủng hộ cô mạnh mẽ nhất. Tình yêu của anh không nên trở thành một cái lồng. Tình yêu là sự chiếm hữu và thỏa mãn, và nó cũng tổng hợp tất cả những ham muốn. “Love is a touch and yet not a touch."

"Lộ Tư sắp diễn rồi,”

Ngô Duyệt ghé vào tai anh trêu đùa:

"Còn không mau ra xem bảo bối nhà em?”

Ngô Lỗi lúc đó đã cố gắng kiềm chế không ra nhìn cô. Nhưng chỉ cần nghĩ đến bông hồng nhỏ trong lòng bàn tay, lông mày liền tràn đầy háo hức, giờ phút này anh giống như một thanh niên lần đầu biết yêu, sững sờ như chưa từng trải qua chuyện gì, vội vàng đi từ xa đến gặp người yêu. Đêm nay, cô đẹp như một nữ thần, đóa hoa hồng mỏng manh nở rộ từ những lớp nhung quý giá, chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi trang nhã thánh thiện, đối lập với đó là chiếc cổ mảnh mai và bờ vai trần toát lên một sức hút chết người. Đêm nay, cô là trái anh đào chín mọng, là lụa mềm, là hoa hồng đỏ vừa chớm nở, là ánh trăng trắng sáng tròn đầy, thật thuần khiết. Đêm nay, cô đẹp như một thiên thần, Ngô Lỗi dường như lo lắng cô sẽ bay đi mất, chỉ muốn nắm lấy đầu ngón tay mảnh mai của cô thật lâu.

Anh đứng từ xa quan sát, vô số lần đưa mắt tìm kiếm bóng hình thân thương. Anh nghe cô trả lời câu hỏi của MC một cách ngượng ngùng, không khỏi lo lắng và căng thẳng thay cô. Trái tim anh hét lên muốn lao về phía trước, mặc kệ tất cả, chỉ muốn hôn lên đoá hồng vừa nở rộ ấy. Đó là bảo bối, là trân quý của anh.

"Một lát mọi người hãy ra sau lưng cô ấy, đứng cùng trợ lý của cô ấy một chút.”

Ngô Lỗi liếc mắt nhìn về hướng Lộ Tư rồi đi đến khu vực chờ, tiếp tục dặn dò chị gái:

“Váy của cô ấy hơi thấp, mọi người đều là con gái, đứng ở phía sau cô ấy hợp lý hơn.”

Ngô Lỗi nghĩ đến Lộ Tư, bộ ngực trắng nõn thấp thoáng sau lớp áo, khiến anh có chút khổ sở, không phải anh không thích, mà bởi vì quá đẹp, anh không muốn mỹ cảnh đó bị ai nhìn thấy.  Mỗi chuyển động của cô đều khiến trái tim anh rung động. Ngô Lỗi thậm chí không thể dùng từ ngữ để diễn tả cảm giác của mình khi nhìn thấy cô lần đầu tiên, niềm vui khi thấy một bông hoa nở, đan xen với tình yêu tràn ngập tận tâm can. Một biển hoa lộng lẫy đã nở trong tim anh. 

Anh đi trên thảm đỏ một cách thoải mái, hợp tác với mọi yêu cầu của nhà báo và nhiếp ảnh gia. Khi MC đặt câu hỏi, anh ấy kín đáo gởi gắm một vài chi tiết như thường lệ:

"Tôi đang nghĩ về dáng vẻ của Lăng Bất Nghi, điều đó khiến tôi cảm thấy can đảm hơn trên thảm đỏ."

Tất nhiên, đây là một trò đùa nhỏ vô hại, và thậm chí là phóng viên đã bị anh chọc cười. Nhưng họ không biết rằng tâm trí anh lúc này chỉ có Triệu Lộ Tư. Khi Ngô Lỗi đến đại sảnh, mọi ống kính chỉ thấy anh ấy đang từ từ ngồi vào chỗ do ban tổ chức sắp xếp, trò chuyện vui vẻ với những người nổi tiếng, không hề có một chút gượng gạo nào. Dòng người tấp nập cười cười nói nói. Thi thoảng có người liếc về phía bên cạnh mình. Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, tình yêu của họ đã hiện rõ.

"Lỗi Lỗi, Triệu Lộ Tư có phải là "bạn" của em không?”

Nữ diễn viên vốn có quan hệ rất tốt với anh phát hiện phía sau Lộ Tư có nhân viên đoàn đội của Ngô Lỗi, đầy ẩn ý hỏi. Ngô Lỗi không chút do dự, cười gật đầu nói đúng. Trong khoảnh khắc đó anh cảm giác như đang chìm trong bể mật. Tâm tình nhộn nhạo không thể kiểm soát. Anh khẽ ngã ghế ra phía sau, nhìn thoáng qua gương mặt tươi cười của cô.

Ngô Lỗi chỉ kịp hoàn hồn cho đến khi Ngô Duyệt vỗ vào lưng anh, nói rằng anh phải rời đi, kết thúc cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này. Anh đứng dậy cùng cảm xúc ngổn ngang. Nhưng cuối cùng Ngô Lỗi cũng không nhịn được nữa, khi đi ngang qua Triệu Lộ Tư, anh khẽ chạm vào đôi vai trần trắng muốt của cô. Anh cụp mắt nhìn cặp mắt hạnh mở to của cô gái trước mặt, nhất thời chỉ có thể nở nụ cười, khẽ xoa đầu ngón tay nói:

“Anh đi nhé, lần sau gặp lại.”

Đây là mật mã độc quyền của bọn họ, dùng câu hẹn gặp lại thay cho mỗi nụ hôn chưa thành. Lộ Tư cười vui vẻ như một mặt trời thu nhỏ. Ngô Lôi có thể nhìn rõ miệng của cô, cô gái nhỏ mang cả dải ngân hà trong đôi mắt, xung quanh là vô số trường thương và đại bác, trên không trung lặng lẽ hôn anh. Ngô Lỗi thật sự không nghĩ rằng đời này anh sẽ yêu một người đến thế.
~
Tình yêu là căn bệnh không thể chữa khỏi, là cơn dày vò kéo dài. Tình yêu khiến Người xuất hiện trong bầu không khí uể oải lúc xế chiều, trong hơi thở lặng lẽ của hoa hồng, trong hơi nóng của bánh mì buổi sáng, trong từng ánh sao đêm. Tình yêu khiến Người có mặt ở khắp mọi nơi, mọi lúc.

Yêu là vướng bận, yêu là giận hờn và ám ảnh.  Tình yêu hiện hữu trong những giọt nước mắt của Người khi rơi, trong khuôn mặt tươi cười khi nhận bó hoa và trong nụ hôn lưu luyến khi ta gặp mặt. Mùa hè này dài như nửa đời người.  Tình yêu mang tất cả mọi thứ theo sau. Tình yêu là không bao giờ chạy trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro