Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 36

Cậu lên phòng đóng cửa lại mà tức tối , tại sao lão thầy đó lại là em họ của baba là thúc thúc của mình sao ? Cậu vừa nghĩ vừa tức giận , quơ tay hất hết sách vở xuống dưới sàn . Vừa hả giận được 1 chút thì cửa phòng cậu vang lên .
- Ai đó ?
- Là thầy ! Có thể cho thầy vào được không ?
- Em muốn ở một mình . Thầy đừng làm phiền em . - Cậu nói lớn trả lời thầy Hà làm cho Triệu Nhất phải lên tiếng .
- Triệu Vỹ ! Không được hỗn với thúc thúc . Có tin ta lại đánh con trước mặt thúc ? - Ông ngồi dưới phòng khách nói vọng lên phòng cậu . Cậu nghe lời ông , mở cửa cho thúc cậu vào . Vừa vào phòng thấy sách vở bị cậu hất xuống sàn , lập tức cúi xuống lượm lên , sắp xếp lại lên bàn cho cậu rồi quay qua đóng cửa , khóa trái chốt lại . Anh đi tới kéo ghế ở bàn học , ngồi xuống thấy cậu đi tới piano . Trút giận lên phím đàn , không ra một tí nhịp nào cả .
- E hèm ! Nó chỉ là vật vô tri vô giác , không có tội gì mà em lại trút cơn giận mình lên nó cả . Nếu muốn thì trút lên người thầy này , là thầy làm em giận .
- Thầy nghĩ em không dám hả ? Nếu không phải thầy là thầy là thúc thúc của em thì đừng hòng em tha . - Cậu bị câu nói của Hà Ngọc Khương làm cho giận thêm , đứng dậy đi tới trước mặt anh nói lớn . Thấy cậu đang giận liền lên tiếng dỗ cậu .
- Được thầy là thúc của em nên khi ở nhà cứ gọi thầy là thúc thúc . Lên trường hãy gọi là thầy . Nếu con học ngoan thì thúc sẽ thưởng cho con .
- Em không cần ! - Cậu nói xong chạy tới giường trùm kín chăn . Thấy vậy anh lập tức chạy đến , kéo chăn ra .
- Mở ra Triệu Vỹ , con sẽ ngạt thở mất .
Cậu bị kéo chăn ra lập tức khó chịu , suy nghĩ được 1 hồi lâu rồi nhẹ giọng nói .
- Được rồi , con sai . Giờ ta học đi .
Cậu nói rồi đi tới bàn học ngồi xuống , thầy Hà bị thái độ của cậu làm cho chóng mặt . Đi lại bàn học của cậu , quay người cậu lại .
- Con đã hết giận rồi đúng không ? Ta chưa thể học đc đâu ?
- Tại sao ? - Cậu tròn xoe mắt nhìn anh , thắc mắc hỏi .
- Bởi vì con đã phạm rất nhiều lỗi trong ngày hôm nay .
- Nghĩa là thúc muốn phạt con ?
- Cũng không hẳn là vậy nhưng thôi cứ theo con vậy . Theo luật của thúc thì trẻ hư phải bị phạt . Bây giờ con suy nghĩ kỹ rồi nói thúc rồi tự giác lên giường .
- Không cần nghĩ , con làm liền .
- Đã nghĩ kỹ ?
- Đúng vậy . - Dứt lời , cậu nhanh chóng cởi 2 lớp quần xuống nằm ngay ngắn trên giường . Hành động đó của cậu làm anh rất bất ngờ , nhìn cậu nằm ngoan ngoãn thỉnh phạt cũng vui lòng . Bước tới giường , anh rút thắt lưng gập làm đôi bắt đầu đánh .
- " Chát...chát...chát...chát...chát...chát... "
- Hôm nay con phạm lỗi gì mà phải để thúc phạt ?
- Con không tập trung trong giờ , hỗn với thúc đã thế còn trút giận lên piano , hất sách vở xuống bàn .
- Tốt , biết được lỗi sai của mình rất giỏi . Do lần đầu nên thúc chỉ đánh con 20 thắt lưng . Phục hay không ?
- Có !
- " Chát...chát...chát...chát...chát...chát... "
- " Chát...chát...chát...chát...chát...chát... "
- " Chát...chát...chát...chát...chát...chát... "
- " Chát "
- Xong rồi , đứng lên đi . - Đánh đủ 20 thắt lưng , Hà Ngọc Khương đeo lại thắt lưng . Cậu đứng dậy , kéo quần lên rồi đi tới bàn học ngồi xuống . Sức đánh của anh chả đau là mấy , chỉ bằng 1/3 lực của Triệu Nhất nên cũng chỉ làm cậu đỏ đỏ chứ không hề rách da rướm máu như khi bị baba phạt . Anh sau khi đeo thắt lưng xong , lại gần cậu . Chìa ra xấp giấy bài tập Hóa nâng cao .
- Con làm hết xấp này cho thúc . Dưới 50 điểm lập tức chịu đòn tiếp .
- Dạ thưa thúc . - Cậu nhận lấy xấp bài tập từ tay anh , nhìn sơ qua đề bài rồi làm . Chỉ trong 3 phút cậu đã giải xong hết các bài tập , đưa cho Hà Ngọc Khương chấm . Đáp án làm cho anh phải ngỡ ngàng vì sự thông minh của cậu . Cho tới 20 bài mà chỉ sai đúng 1 bài duy nhất , mỗi bài 5 điểm . Sai 1 bài vẫn được tới 95/100 điểm , sức học đó của cậu rất tốt vậy tại sao cậu lại ghét học nhỉ ? Chấm bài rồi đưa lại cho cậu , cậu chỉ nhìn sơ qua điểm , để xấp bài đó trên bàn , lấy điện thoại chơi game .
- Triệu Vỹ , con không xem lại bài của con sao ?
- Cần gì coi lại thúc ? Chỉ cần điểm cao đúng yêu cầu của ba con là ok hết . Không cần phải coi lại đâu . Bây giờ còn làm gì nữa không thúc ? Nếu khôg còn thì mời thúc về lại phòng . - Cậu nói xong đứng dậy tới cửa phòng mở ra như ý xua đuổi anh .
- Đúng ra là thúc còn phải dạy cho con thêm các bài Hóa nâng cao nhưng thôi , ngày đầu thúc phá lệ vậy . Con làm bài tập về nhà đi , thúc về phòng .
Dứt lời , Hà Ngọc Khương ra khỏi phòng cậu . Trong phòng , cậu để bài tập sang 1 bên rồi đi tới piano mà đàn . Tiếng đàn hôm nay nghe chẳng hay tí nào cả , giống như 1 người không biết gì về âm nhạc mà đánh loạn xạ để tạo ra âm thanh . Triệu Nhất đứng trước cửa phòng nghe âm thanh hôm nay không ổn , mở cửa đi vào . Nhìn vẻ mặt khó chịu của cậu , khẽ giọng hỏi .
- Hôm nay ai làm tiểu thiếu gia của ta giận vậy ? Nói cho ta nghe nào .
- Con...con không có , chẳng qua con không được vui nên... - Cậu trả lời ông nhưng ánh mắt cứ nhìn đâu đâu , dáng vẻ ấy lập tức bị ông phát hiện .
- Vương Triệu Vỹ ! Đứng dậy tới chỗ ta ngay .
Cậu nghe ông nói như vậy , đi tới trước mặt ông đứng . Mặt cứ thế mà cúi gằm xuống , không muốn đối diện với Triệu Nhất .
- Có phải con không thích thúc ?
- Con...không có , đó là em họ ba đồng thời cũng là thầy là thúc con sao con có thể không thích chứ .
- Đừng có gạt ta , thích hay không thích lập tức nói ra .
- Không thích...à không , thích .
- Nói cho dứt khoát , là con cháu của Vương gia , 1 người kế nghiệp gia tộc phải quyết đoán . Nói lại thích hay không ?
- Thích...
_________________________________________
Chap này hơi nhạt nên mọi người thông cảm . Chap sau sẽ mặn mòi hơn .  Hôm nay cho trẫm xin phép ra 1 chap nha !!!! Tại đang bí áh cho nên cho trẫm nợ nghen . Love ❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro