Chương 15: Sớm Thành Thục
Sáu Dực Thanh Lang gương mặt đau khổ, Thủy Nhận đắc ý nhìn nó từng bước từng bước đi đến chỗ Quân Mộ Khuynh, ở trong lòng đã sớm đắc ý, vừa nãy nó còn tự kiêu, hiện tại còn không phải như thường thần phục, có điều nguồn sức mạnh trên người chủ nhân vừa nãy thực sự quá kinh người, chính mình thực sự là càng ngày càng sùng bái chủ nhân.
Phong Diễm cùng người trong kiệu cũng không biết chuyện gì xảy ra, sau khi hào quang màu đỏ tiêu tan, bọn họ mới mở được mắt ra, liền nhìn thấy Sáu Dực Thanh Lang cung kính mà đứng trước mặt Quân Mộ Khuynh, trịnh trọng lập xuống huyết thệ.
" Ta lấy huyết lập lời thề, từ nay về sau nguyện tùy tùng chủ nhân, vĩnh viễn không bao giờ phản bội, bằng không chém thành muôn mảnh!" Dưới ánh bạc lời thề hình thành.
Thần phục?
Phong Diễm nuốt nước miếng, bấu cánh tay một cái. Trên tay truyền đến một trận đau đớn, cho hắn biết, tất cả những thứ này đều là sự thật. Ngay vừa nãy, "hắn" để một con Thần Thú cấp mười hai thần phục...
" Yêu nghiệt!" Thật lâu sau đó, trong kiệu mới truyền đến một câu nói như vậy.
Quân Mộ Khuynh thỏa mãn gật gù, "Ngươi liền gọi Phong Nhận." Nàng nhìn vi mũ đã bị tàn phá, không khỏi thở dài, Phong Nhận cũng thật là lợi hại, nàng dùng tới võ học kiếp trước mà cũng không có tránh được.
Đối với sức mạnh đột nhiên bùng nổ ra vừa nãy, Quân Mộ Khuynh trong lòng cũng có mấy phần nghi hoặc. Vào lúc ấy, thời điểm sức mạnh bạo phát, nàng cũng có mấy phần hoảng sợ, đây rốt cuộc là sức mạnh nào? Thân thể của nàng sao lại có sức mạnh kinh khủng như vậy?
" Vâng." Phong Nhận, Sáu Dực Thanh Lang vẫn tính là thỏa mãn danh tự này.
" Xem đi, ngươi còn không phải thần phục." Nói đến đây Thủy Nhận trong lòng có nho nhỏ đắc ý, Thần Thú đều thần phục, nó còn có cái gì không biết đủ?
Quân Mộ Khuynh còn muốn nói gì, đột nhiên xung quanh ngập tràn ánh sáng mãnh liệt, chu vi mười mét đều bao phủ bên trong một mảng ánh sáng ngũ sắc dìu dịu.
" Ngũ Sắc Linh Lung Quả thành thục!" Phong Nhận kinh hô, nó sớm thành thục, điều này nói rõ cái gì? Chủ nhân mới là chủ nhân của Ngũ Sắc Linh Lung Quả sao?
Quân Mộ Khuynh thân thể không khỏe, ở trong hào quang ngũ sắc chiếu rọi, lập tức cảm giác được một trận khoan khoái. Nàng hưởng thụ kêu một tiếng, mắt liếc một chút Phong Diễm, chỉ thấy ánh mắt của hắn trói chặt Ngũ Sắc Linh Lung Quả, biểu hiện rất là nghiêm nghị.
" Ngày hôm nay ta chính là vì Ngũ Sắc Linh Lung Quả này mà đến, Phong Nhận!" Quân Mộ Kkuynh cảm giác khí lực lại khôi phục, vết thương trên người từ từ khép lại, này Ngũ Sắc Linh Lung Quả, quả nhiên là thứ tốt!
Thế này sao gọi là tranh, rõ ràng chính là cướp a, phái ra Thần Thú cấp mười hai, ai dám cùng nó cướp đồ? Phong Diễm sắc mặt cứng đờ quay đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, ngày hôm nay trái cây kia cũng sớm đã định không phải là của hắn rồi.
" Hắn" là người nào? Bên trong hồng quang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mười hai cấp Thần Thú tại sao liền ngoan ngoãn thần phục?
" Đúng rồi, còn có một việc muốn cho hai vị hỗ trợ." Thanh âm lãnh khốc vang lên để Phong Diễm trong lòng tuôn ra một cỗ cảm giác bất an.
Nhìn thấy vẻ mặt Phong diễm cứng nhắc, nhung nhan dưới vi mũ mỉm cười: " Chớ sốt sắng, chỉ là chút chuyện nhỏ, muốn mời hai vị kế tiếp lập một lời thề nho nhỏ, chỉ đến thế mà thôi." Nàng cũng không muốn chuyện vừa rồi để cho ngũ đại gia tộc và tất cả mọi người đều biết.
Trên mặt Phong Diễm thoáng qua một chút tức giận, ở Thương Khung Đại Lục, bị một người buộc lập lời thề, là một cái sự tình cỡ nào đáng thẹn.
Ba người yên lặng một hồi, Quân Mộ Khuynh nhìn Phong Nhận phi thân hướng về Ngũ Sắc Linh Lung Quả mà đi, lẳng lặng chờ đợi bọn họ trả lời, nàng có thể cảm nhận được có bốn đạo ánh mắt chăm chú nhìn mình.
" Được rồi, được rồi, Quân Quân, nhân gia hiện tại liền lập lời thề , nhân gia lập lời thề, sẽ không mang tất cả chuyện nhìn thấy ngày hôm nay nói ra, vi phạm lập tức thổ huyết mà chết." Người trong kiệu khó chịu lập xuống lời thề, không khó để nghe ra được hắn lúc này đã tức rồi.
Phong Diễm nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh hồi lâu, âm thanh ngạo nghễ chậm rãi vang lên, lời thề lập xuống, hai đạo hào quang màu trắng bạc từ thiên không chiếu xuống, phép tắc được hình thành.
Quân Mộ Khuynh rốt cục cũng cười, bởi vì Phong Nhận đã đem Ngũ Sắc Linh Lung Quả lấy xuống, hào quang năm màu ở xung quanh cũng từ từ tản đi.
Phong Nhận cẩn thận từng li từng tí một cầm Ngũ Sắc Linh Lung Quả, khóe miệng chảy nước miếng, cũng không dám động đến nó nửa phần. Đây là đồ vật chủ nhân muốn, nếu như nó ăn, hậu quả nghiêm trọng đến mức nào, chính nó đều không tưởng tượng nổi. Nhớ tời nguồn sức mạnh vừa nãy, đến bây giờ lòng nó vẫn còn sợ hãi.
" Chủ nhân." Phong Nhận sau khi thần phục liền biến thành một con tiểu lang bốn cánh phi thường đáng yêu, hai tay đem Ngũ Sắc Linh Lung Quả dâng lên.
Quân Mộ Khuynh nhìn bên trong trái cây cháy hừng hực ngũ sắc nguyên tố óng ánh, long lanh hỏa diễm. Nàng duỗi tay nhỏ, từ trong tay Phong Nhận nắm lấy Ngũ Sắc Linh Lung Quả. Nàng lập tức cảm giác được tinh thần thoải mái, một điểm cảm giác uể oải đều không có.
" Thả xuống Ngũ Sắc Linh Lung Quả, tha cho ngươi khỏi chết!" Thanh âm phẫn nộ đột nhiên vang lên ở bên tai Quân Mộ Khuynh.
Quân Mộ Khuynh đem Ngũ Sắc Linh Lung Quả tiện tay ném một cái, Phong Nhận lập tức tiến lên tiếp được, nhìn thấy Ngũ Sắc Linh Lung Quả không có chuyện gì, mới thở phào nhẹ nhõm.
Phong Diễm thấy người của ngũ đại gia tộc đều vội vã tới rồi, xoay người đi tới trước mặt đội ngũ của chính mình, trầm giọng hạ lệnh: " Trở về !" Nếu không có thể như thế nào nữa? Đây dù sao cũng là Thần cấp Ma Thú, chỉ cần hơi triệu hoán, Ma Thú Thần cấp trở xuống ở khắp núi đều dồn dập nghe nó hiệu lệnh.
" Chuyện này... " Người Phong gia chần chừ, bọn họ đều không hiểu Phong Diễm đây là làm sao, Ngũ Sắc Linh Lung Quả đang bày trước mắt lại không muốn?
" Mệnh lệnh của ta cũng không nghe sao? Trở lại!" Phong Diễm tức giận, hắn xưa nay đều không có chật vật qua như ngày hôm nay, bây giờ đến tộc nhân còn không nghe mệnh lệnh của hắn, điều này làm cho lửa giận thiêu đốt trong lòng hắn oanh một tiếng nổ tung.
" Vâng." Phong gia trong lòng có nhiều hơn nữa nghi vấn, cũng chỉ có thể thấp giọng đáp, xoay người trở về.
" Phong Diễm công tử, ngươi lại làm sao... " Lôi Tố không hiểu, vừa nãy Phong Diễm rõ ràng liền đứng ở một bên, đối với việc tên tiểu tử kia tiếp nhận Ngũ Sắc Linh Lung Quả dĩ nhiên không có nửa điểm động tĩnh.
" Xin khuyên các vị một câu, vẫn là nhanh chóng rời đi, bằng không..." Phong Diễm muốn nói lại thôi, vừa nãy lập lời thề, ngày hôm nay hắn cũng không thể nói thêm nửa câu, tiểu tử này là muốn lừa ai?
Phong Diễm lẳng lặng mà mang theo tộc nhân của mình rời đi, giữa lúc Lôi Tố muốn mở miệng hỏi Quân Mộ Khuynh về Ngũ Sắc Linh Lung Quả, yêu mị âm thanh lần thứ hai truyền đến: " Hỏa Dung Thành nghe lệnh, trở về!" Sau khi hạ lệnh, trên không trung, nhuyễn kiệu chậm rãi rời đi, người của Hỏa Dung Thành có nghi hoặc nhiều hơn nữa cũng chỉ có thể theo thiếu chủ của mình rời đi.
" Quân Quân, hoan nghênh ngươi đến Hỏa Dung Thành làm khách. Lần sau gặp mặt, hi vọng ngươi có thể cho người ta càng nhiều kinh hỉ." Lần này, âm thanh xinh đẹp nhiều hơn mấy phần mệt mỏi, rất nhanh người Hỏa Dung Thành cũng rời khỏi rừng cây.
Còn lại tứ đại gia tộc đều dồn dập nghi hoặc, không hiểu vừa nãy đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Rõ ràng Phong gia Phong Diễm, Hỏa Dung Thành thiếu chủ đều ở nơi này, làm sao sẽ trơ mắt nhìn tiểu tử này lấy đi Ngũ Sắc Linh Lung Quả?
Bọn họ không muốn, không có nghĩa là tứ đại gia tộc không muốn a~~~
" Xích Quân! Đem Ngũ Sắc Linh Lung Quả giao ra đây!" Ánh mắt Quân Tế từ sau khi đến nơi này liền không có rời khỏi Ngũ Sắc Linh Lung Quả.
Quân Mộ Khuynh trên mặt xẹt qua một vệt châm chọc, tùy ý nắm Ngũ Sắc Linh Lung Quả trên tay thưởng thức, " Ngươi nói muốn ta liền đưa cho ngươi sao? Lẽ nào Quân gia làm giặc cướp quen rồi? Mặc kệ món đồ gì đều muốn cướp sao?"
" Tiểu tử, ngươi nếu không biết phân biệt, thì đừng trách lão phu không khách khí." Quân Tế hét lớn một tiếng, đấu kĩ trận màu tím hiện ra dưới chân, mười viên ngũ giác tinh màu đỏ phát sinh hào quang óng ánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro