Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 81: Thật Sự Để Tôi Rời Đi?

Trên đường trở về, Trì Sính xoa xoa đầu Ngô Sở Úy một phen, mớ tóc không chỉnh tề bị vò loạn đến nỗi giống như lông gà. Ngô Sở Úy quay đầu mắng Trì Sính một câu, rồi sau đó buồn bực lấy tay gãi gãi.

"Nên đi cắt tóc ." Trì Sính nói.

Ngô Sở Úy gật đầu,"Qua khoảng thời gian bận rộn này liền đi chỉnh lại kiểu tóc."

"Muốn chỉnh thành kiểu gì?" Trì Sính thuận miệng hỏi.

Ngô Sở Úy cân nhắc một chút, ý tưởng thì có nhiều, vừa muốn làm kiểu xẻ đôi, là muốn nhuộm nâu, còn muốn tạo loại hoa văn bù xù tự nhiên, tóm lại là ý tưởng thì vô cùng huyễn khốc(*), hiện thực thì lại tàn khốc. Trong lòng Trì Sính thì đã sớm nói, cậu cứ đi cắt đi! Cậu cắt thành loại gì trở về, tôi cũng sẽ cạo sạch, để cậu bảnh bao!

(*): Cái này có nghĩa quá đặc sắc, ta để vậy cho có vần ý mà.

Gió đêm mát mẻ, sắp tới Lập Thu rồi đi... Ngô Sở Úy nghĩ, mùa hè cuối cùng cũng qua.

Thoáng một cái đều đã chia tay được một năm.

Một năm trước còn đau khổ muốn quay lại, một năm sau đã cùng với bạn trai hiện tại của cô ấy làm chuyện ái muội.

Thế giới này thật sự là điên cuồng!

Đang nghĩ tới, di động Trì Sính vang lên.

Đã trễ thế này thì còn có thể là ai? Khẳng định là Nhạc nữ thần phòng đơn gối chiếc kia!

Tịch mịch, yếu ớt, cầu xin Trì Sính trở về với cô ấy.

Ngô Sở Úy không biết bản thân có phải hay không đã tạo thành thói quen, chiến thuật đều đã điều chỉnh, nghe đến Nhạc Duyệt làm nũng ở bên kia, vẫn có một loại xúc động muốn đạp điện thoại. May là Trì Sính rất nhanh đã cúp máy, trong thời gian có hạn kia, Ngô Sở Úy miễn cưỡng ổn định lại cục diện.

Lần này, không đợi Trì Sính mở miệng, Ngô Sở Úy đã nói trước.

"Mau chóng quay về đi."

Có chút nghĩ một đằng nói một nẻo, có chút tình cảm cần phải bỏ qua, nhưng cũng không phải là hư tình giả ý.

Trì Sính ánh mắt u ám thâm trầm, bàn tay lợi hại chế ngự ót Ngô Sở Úy, mạnh mẽ kéo sát lại vào người mình, khung mày cứng rắn dán vào trán Ngô Sở Úy, trong miêng là mùi vị thuốc lá đi vào trong hơi thở của Ngô Sở Úy.

"Thật sự để tôi rời đi?"

Ngô Sở Úy cảm thấy người đứng ở đây không phải là bản thân, mà là một vị nam chính trong một bộ phim nào đó. Bởi vì quá sức nhập tâm, biểu tình cũng không cần ngụy trang, hạ bút thành văn.

"Anh đừng quên, anh còn có một đám rắn bị nhốt lại chỗ ba anh."

Bốn mắt giao nhau, ái tình gợn sóng, tâm tình như là phiên giang đảo hải(*), tư vị khó có thể hình dung.

(*):翻江倒海 – Phiên giang đảo hải, thế mạnh như nước.

Tay của Trì Sính rũ xuống bên cạnh tay Ngô Sở Úy, lông tơ cùng lông tơ ma sát với nhau, chỉ cần cổ tay vừa chuyền, liền có thể dễ dàng kéo lại đây, giống như lúc trước cứ nắm như vậy không buông tay. Thật muốn lại một lần nữa thống khoái một phen, lại một lần nữa tùy hứng, để cho cô gái kia cứ trốn trong chăn khóc đi.

Cuối cùng, vẫn là nhẫn lại.

Cùng với chuyện để cô ta khóc một lần, không bằng khiến cô ta khóc cả đời.

Tay Ngô Sở Úy từ trong tay Trì Sính rút ra, miễn cường cười cười, vỗ bờ vai của hắn sáng khoái nói: "Đi nhanh đi, anh không đi tôi cũng không có cách nào để tắm rửa thay quần áo, ngày mai còn có thật nhiều việc cần phải làm, tôi phải đi ngủ sớm một chút."

Trì Sính đột nhiên ôm chặt eo Ngô Sở Úy, lực tay mười phần.

Ngô Sở Úy lấy khuỷu tay mạnh mẽ đâm vào ngực Trì Sính, rống giận, 'Anh có thời gian để theo tôi dây dưa, nhưng ông nội anh lại không có thời gian cùng anh dây dưa đâu!"

Nói xong, một phen đẩy Trì Sính ra, oán hận đi về phía cửa phòng khám, dưới đế giày mài ra cả tia lửa, tay nắm lại siết chặt đến kêu rốp rốp. Cắn răng cắn răng lại cắn răng! Nhanh chóng cút đi, anh còn không chịu lăn đi, tôi cũng sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!

Trì Sính thật sự rời đi......

Thời điểm Ngô Sở Úy tắm rửa, nghe được tiếng cửa phòng ngoài mở ra, trái tim hoảng hốt đập. Sẽ không phải là quay về đó chứ? Trăm ngàn lần đừng có quay lại a! Không thì lại phí hết công sức đó!

Chân trần đứng ở trên sàn phòng tắm, khẩn trương nghe động tĩnh bên ngoài.

Trì Sính trước khi rời đi đều luôn nhìn qua phòng vệ sinh, Ngô Sở Úy cứng người thân ảnh bất động phản chiếu lên ván cửa, ngũ quan lập thể rõ nét, phác thảo sinh động biểu tình của cậu lúc này. Khẩn trương, chờ mong, sợ hãi, bất an... Một giây bước nửa bước về phía cánh cửa kia, tâm Trì Sính như bị thứ gì kéo chặt.

Cuối cùng, cửa phòng tắm vẫn là được đóng chặt, tình huốn mà Ngô Sở Úy lo lắng đều không có phát sinh.

Trì Sính đi, thả một cái thùng trước cửa.

Ngô Sở Úy cúi đầu, là một cái thùng Nhuyễn Trung Hoa, chính là loại thuốc lá vừa rồi Ngô Sở Úy thuận miệng khen ngon.

Đặt mông ngồi trên cái thùng, trong lòng khó hiểu mà nghẹn khuất.

[End chương 81]

Xin lỗi mng nhìu lắm =((( ăn tết tất cả là do ăn tết thui mờ, ăn tết có ai đi chơi hk ạ zen đây đã đi chơi đủ dồi nên giờ ngồi bù mng vote đi a~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: