Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 75: Nếm Mùi Thất Bại

Buổi tối, bận rộn ở phòng chăm rắn xong xuôi cũng đã hơn mười giờ, Ngô Sở Úy một mình lơ đãng đi trên đường cái, nhớ tới cái thùng linh chi dại, nhớ tới cái tủ lạnh đựng đồ chơi bằng đường, nhớ tới "Tôi chỉ đi tới siêu thị ba lần" ... Rất nhiều thứ để nhớ đến, càng nghĩ lại càng thấy rối rắm!

Còn muốn tiếp tục hay không? Đây là một cái vấn đề vô cùng nghiêm trọng đang đặt ở trước mắt Ngô Sở Úy.

Nếu cứ tính như vậy, còn nên hay không ngả bài với hắn?

Hai chân không tự chủ được hướng đến chỗ ở của Trì Sính.

Đứng ở cửa, Ngô Sở Úy lại nghĩ: Trì Sính vì một Bình dấm nhỏ, liền có thể ủy khuất bản thân cả ngày ở trong một cái lồng hấp. Vậy lúc đồng thời mất đi nhiều rắn như vậy, trong lòng hắn sẽ có bao nhiêu khó chịu a!

Trước khi đẩy cửa ra, khẩn trương hít hai ngụm khí mát mẻ.

Kết quả sau khi đi vào, nghênh đón cậu không nguồn nhiệt, mà là cảm giác lành lạnh cùng vị rượu nồng đậm.

Phòng ngủ là một đống hỗn độn, ra giường nhàu nát nằm trên mặt đất, mặt trên rõ ràng có vết máu khô cùng với tinh – dịch, Bình dấm nhỏ vô thanh vô thức cuồn tròn nằm trong rương thủy tinh. Thực rõ ràng, nơi này không lâu trước vừa trải qua một hồi tình ái kịch liệt. Ngô Sở Úy không biết người đó có phải là Nhạc Duyệt hay không, nhưng cậu biết, người này không phải là mình,

Trì Sính đang rửa mặt trong buồng vệ sinh.

"Có phải tôi đến không đúng dịp rồi không?" Ngô Sở Úy dựa vào khung cửa nhìn Trì Sính.

Trì Sính không nói chuyện, bốn phía phía sau tấm lưng dày rộng bị bao phủ bởi một cỗ âm khí,

"Anh đều đã xong việc ... Tôi đây có phải hay không có thể đi rồi?"

Thời điểm Ngô Sở Úy hỏi ra lời này, chính bản thân cũng không biết mình đang tâm tính cái gì.

Trì Sính hung hăng xoa bóp một bên mặt, quay đầu nhìn qua, hai hàng lông mày kiếm dính nước, đồng tử biến đen, ánh mắt đỏ rực, đôi môi cương nghị ngặm chặt, gương mặt xơ xác đầy sát khí..

Quan sát Ngô Sở Úy hồi lâu, Trì Sính mặt không chút thay đổi mở miệng.

"Đi đi."

Tâm Ngô Sở Úy căng ra, đột nhiên có loại dũng khí muốn kích thích Trì Sính xung động một phen.

"Tôi nói cho anh, kỳ thật tôi hôm nay đến ..."

"Tôi không rảnh nghe cậu cằn nhằn!" Trì Sính đột nhiên lớn tiếng nói, cứng rắn cắt đứt lời của Ngô Sở Úy, "Lão tử trong lòng khó chịu, tôi khuyên cậu nhanh chóng đến cửa rời đi, đỡ phải chịu tội."

Ngô Sở Úy không biết từ đâu lấy ra gan báo, đặt mông ngồi lên trên ghế bên cạnh.

"Hôm nay tôi sẽ không đi, tôi muốn nhìn xem, anh có thể cho tôi chịu tội gì!"

Mang huyết sàng đan dừng ở Ngô Sở Úy lòng bàn chân.

"Tôi đã cường bạo ba đứa nhỏ, có hai đứa phải để cho 120 đưa đi." Âm điệu không có bất cứ lên xuống.

Gân xanh trên cổ Ngô Sở Úy gắt gao hiện lên, đồng tử lồi ra, tay đập một quyền lên phần tay vịn của cái ghế.

"Vậy thì tôi lại là người nữa, chỉ cần anh chịu chi trả tiền thuốc men!"

Lời nói hùng hồn của Ngô Sở Úy cũng khiến cho tầm mắt của Bình dấm nhỏ bị chấn động, lúc này ném qua một loại ánh mắt "Cậu thật trâu bò".

Trên thực tế, Ngô Sở Úy nói xong liền hối hận .

Trì Sính đi qua chỗ Ngô Sở Úy, bàn tay chứa đầy lệ khí cầm lấy cổ áo Ngô Sở Úy, đột ngột trực tiếp nhấc lên, ném tới trên giường. Phịch một tiếng, cái đầu bằng sắt của Ngô Sở Úy đụng vào thành giường, có lẽ là do quán tính quá lớn, đầu trở nên ong ong, ngay cả trán trước sau như một cũng có cảm giác tê liệt.

"Đều con mẹ nó cũng tại anh!" Ngô Sở Úy che trán kêu rên, "Nếu không phải anh cả ngày bôi thuốc vớ vẫn cho tôi, cái trán này của tôi căn bản là không biết đau, anh phế đi một môn công phu tốt của tôi rồi!!"

Trì Sính đang muốn xé rách quần áo của Ngô Sở Úy, nghe nói như thế liền dừng lại.

"Nếu cậu không có cách nào khác tránh cho óc mình bị thương lần nữa, cũng đừng tự mình đa tình để cho tôi bôi thuốc! Nếu như ngay cả bản thân cậu cũng lấy nó làm thứ để phát tiết, thì không có tư cách trách tôi lấy nó làm vũ khí!" Oán khí kì lạ thoát ra từ trong ngực, Ngô Sở Úy to tiếng rống giận, "Cả người tôi toàn thân trên dưới chỉ có chỗ đó là cứng rắn, anh lại khiến nó mềm đi, tôi đây đến một chút an toàn cũng đều không có! Đó là do anh tạo nghiệt! Trì Sính, tôi thao cả nhà anh!"

Bịch bịch bịch!

Hung hăng dùng trán đập vào xương sườn Trì Sính.

[End chương 75]

Nay thức khuya bù dồi nên vote đi ạ!~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: