Chương 53: Có Chút Luyến Tiếc (p2)
Bao nhiêu năm không ngủ chung giường với ai, đột nhiên cảm thấy hơi thở theo tiết tấu lúc ngủ cũng đặc biệt dễ nghe.
Đầu Ngô Sở Úy trượt khỏi vai Trì Sính, được Trì Sính đỡ lấy ấn lên đùi. Hắn còn như vô tình xoa đầu Ngô Sở Úy, cứng thật! Một tầng da chết thật dày, làm sao mà ra nông nỗi này?
Thời gian ngủ của Ngô Sở Úy rất chuẩn xác, tiếng nhạc vừa dừng liền tỉnh, bên tai là tiếng vỗ tay. Y ngồi thẳng dậy, theo phản xạ điều kiện cũng vỗ tay theo, ra vẻ như vừa mới thoải mái thưởng thức.
"Quả nhiên là thịnh yến âm nhạc!"
Trì Sính quét mắt nhìn, trên má phải ai kia còn có dấu cấn của cút áo, lời khen ngợi thì nói rất rõ ràng, thật muốn đè y xuống hung bạo làm, tên này thật quá đáng yêu!
Bên ngoài có một tiệm kem, Trì Sính dừng lại trước cửa sổ bán, nghiêng đầu hỏi Ngô Sở Úy: "Ăn vị gì?"
"Vị Vanila đi." Ngô Sở Úy nói.
"Hai cây vị Vanila."
Đi trên đường, cây kem trong tay Trì Sính không hề được đụng vào, mắt luôn nhìn chằm chằm cây kem trong tay Ngô Sở Úy.
"Cho tôi nếm thử cây của cậu." Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy ném qua ánh mắt khinh bỉ, "Không phải cùng một vị hết sao?"
Trì Sính cứng miệng nói không giống.
Ngô Sở Úy lạnh mặt đưa cây kem hình nón trong tay qua.
Không ngờ, Trì Sính trực tiếp đưa miệng qua cây kem, nhắm thẳng vào môi Ngô Sở Úy, dưới tình huống t hoàn toàn không phòng bị, cạy mở răng y, giành lấy miếng kem mới vào miệng vừa rồi.
Mặt Ngô Sở Úy vụt cái đỏ bừng, cơn giận chưa tan, Trì Sính lại sáp đến, Ngô Sở Úy vội quay mặt đi. Kết quả đợi khi y quay đầu lại, cây kem trong tay chỉ còn lại một khúc bánh ngắn.
Bốn phần năm còn lại đều đã vào miệng Trì Sính.
"Má, miệng anh cũng hơi bị lớn rồi đó!!" Ngô Sở Úy phẫn hận lại còn kinh ngạc.
Trì Sính lại có cách nhìn khác, "Lớn mới có thể ngậm nguyên cái vào."
Nói xong, lại cầm cây kem trong tay đưa lên miệng, như một kẻ háu ăn, đớp một phát từ đầu đến đuôi, con mắt tăm tối hữu ý vô tình xoi mói Ngô Sở Úy. Cơ hàm thu chặt lại, yếu hầu lên xuống vài lần, một cây kem đã vào bụng. Đầu lưỡi dày mạnh mẽ thè ra, liếm quanh môi, cuốn vết kem màu trắng dính trên đó vào miệng.
Khắp thế giới này, người có thể ăn kem một cách dũng mãnh mà hạ lưu như thế chỉ sợ có mình tên trọc này thôi.
Ngô Sở Úy hung hăng nuốt nước miếng.
Nhỏ không nhịn ắt hỏng chuyện lớn, mày nên cảm thấy may mắn vì mọi chuyện.
...
Khi Trì Sính đưa Ngô Sở Úy về phòng khám, Khương Tiểu Soái đã đi rồi, không biết có phải cố ý để chỗ cho hai người không, chứ không hôm nay sao lại đóng cửa sớm vậy. Cảm thấy Trì Sính theo mình vào trong, sóng lưng Ngô Sở Úy liền phát lạnh từng cơn, rõ ràng kẻ có ý đồ xấu là mình, nhưng khi ở chung một phòng, khủng hoảng bất an cũng là mình.
[End chương 51]
Có một số bạn dựa vào số cmt và lượng vote để khẳng định độ hot của truyện tui thì chương nào tui cũng kiu vote ý nhưng tui dựa vào cái đọa giả khen hay ở nội dung để khẳng định độ hot truyện tui up nên ai ns sao ns à vậy nha~! vote đi ạ câu cũ thoai hjhj
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro