Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38: Tìm Cơ Hội Tiêu Diệt Vật Nhỏ Này!

Một ngày không gặp như xa cách ba thu.

Những lời này dùng để hình dung tình yêu cuồng nhiệt của Nhạc Duyệt thì không còn gì hợp hơn.

Cô hiện tại trong đầu ngoài Trì Sính ra thì không còn ai, ban ngày công tác không có động lực, đi dạo phố không có tâm tình, tìm bạn thân tán gẫu, câu câu nói ra cũng không ly khai Trì Sính. Trì Sính nạt cô một câu, nước mắt của cô có thể chảy thành sông hộ thành, Trì Sính ôn tồn với cô, cô có thể nhộn nhạo mấy ngày.

Tại đây chủng cức nhu tình yêu dễ chịu thời kì, Trì Sính cố tình thần long kiến thủ bất kiến vĩ.

Tại thời kì cần có yêu đương làm phân bón thúc đẩy này, Trì Sính là như là thần long kiến thủ bất kiến vĩ (*).

(*): Thần long thấy đầu không thấy đuôi, ý chỉ một người rất khó gặp.

Thời điểm vừa ở cùng nhau, Trì Sính sau giờ làm còn có thể bồi cô, hiện tại trở về ngày càng muộn, không trực ca đêm thì thôi, trực ca đêm rồi thì có thể đi đến sau nửa đêm. Nhạc Duyệt còn không dám mạo muội gọi điện thoại cho hắn, sợ Trì Sính tâm tình bất định, không biết câu nào sẽ nói đến trên họng súng, tư vị vắng vẻ thực không dễ chịu chút nào!

Nhạc Duyệt vẫn là lần đầu tiên nằm ở vị trí bị vây khốn đến bị động như vậy trong tình yêu.

Bất quá con người chính là không có tự trọng! Đối phương càng không xem mình ra gì, mình càng dán chặt vào.

Khó khăn lắm, hôm nay Trì Sính tan tầm xong liền gọi điện thoại cho Trì Sính, hẹn gặp ở khách sạn.

Sau khi cùng ăn tối, Nhạc Duyệt cả người đều tiến vào miền ngọt ngào.

Cô ngồi ở trên đùi Trì Sính, hai tay đùa giỡn cúc áo sơ mi, đôi môi hồng diễm hơi hé, trong giọng nói thoát ra mùi vị u ám nồng đậm, "Anh còn biết gọi điện thoại cho em? Em còn nghĩ tới anh đã quên em luôn rồi."

Trì Sính không nói bậy gì, tầm mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào màn hình TV thay đổi.

Nhạc Duyệt xoa mạnh lên gò má cứng rắn của Trì Sính, "Em đang cùng anh nói chuyện đó, anh nghe không vậy?"

Trì Sính tà tà liếc Nhạc Duyệt một cái, "Em không phải thích tôi mạnh mẽ như thế?"

Nhạc Duyệt vừa muốn nói chuyện, di động Trì Sính liền kêu vang.

"Tôi đi ra ngoài nghe điện thoại."

Sau khi Trì Sính đi, Nhạc Duyện theo thói quen lục tìm túi áo khoác của hắn, đột nhiên một lọ mỹ phẩm rớt ra.

"Đại Bảo?"

Nhạc Duyệt vừa lầm bầm hai từ này xong, trong đầu liền hiện lên gương mặt béo phì của Sở Úy trước kia.

Trì Sính trở lại phòng, cầm lấy Đại Bảo trong tay Nhạc Duyệt, đặt vào trong tay vuốt ve, cảm giác chất phát khiến hắn nhớ tới cặp mắt lóe sáng của Sở Úy.

Nhạc Duyệt nhìn không được nói, "Anh sao lại có cùng phẩm vị với bạn trai cũ của em thế?"

"Bạn trai cũ?" Trì Sính hai mắt nheo lại.

Nhạc Duyện trợn trắng mắt, "Anh ta chỉ xài mỗi loại này, năm nhất mua một lọ, dùng tận bốn năm, tốt nghiệp còn chưa dùng hết. Nhưng thật sự rất đúng với câu quảng cáo kia, Đại Bảo a mỗi ngày đều gặp..."

Trì Sính dùng ngón cái thô ráp rờ qua đôi môi mỏng mềm mại của Nhạc Duyệt, thản nhiên nói, "Hai ngày nữa cùng tôi về nhà đi, ba mẹ tôi mà nhìn thấy cô nhất định sẽ cao hứng."

Nhạc Duyệt thụ sủng nhược kinh, về nhà? Đi gặp lãnh đạo thành ủy sao? Chúng ta đều đi đến bước này rồi ư?

Đoàn xe xa hoa, hội trường hôn lễ mộng ảo, người trong giới thượng lưu nhộn nhịp có mặt chúc phúc... Nhạc Duyệt vẫn khát khao đến đêm khuya, lăn qua lăn lại không ngủ được, cô nghĩ đến cùng với Trì Sính ngủ trên một giường, nhưng còn một con rắn chết tiệt cuộn mình nằm ở đằng kia, trừng một đôi mắt gian tà nhìn mình.

"Trì Sính, anh có thể đem nó vào nhà vệ sinh được không?" Nhạc Duyệt cầu xin nói.

Trì Sính yêu thương sờ đầu Bình dấm nhỏ, "Em không phải rất thích nó à?"

"Thích cũng không thể đặt nó bên gối a! Chẳng lẽ hai chúng ta sau này kết hôn còn phải phân giường ngủ sao?"

Trì Sính âm u nhìn Nhạc Duyệt liếc mắt một cái, "Em xác định?"

"Em thực xác định."

Một con rắn mà thôi, nhiều lắm sống được mười mấy năm, chọc đến nó thì sao?

Vì thế Trì Sính phá lệ thuận theo ý Nhạc Duyệt, đem Bình dấm nhỏ nhốt vào nhà vệ sinh.

Kết quả, sự tình không như mong muốn của Nhạc Duyệt, cô cùng Trì Sính nằm ở trên giường thân mật trò chuyện về việc gặp cha mẹ. Nhưng nằm xuống chưa đầy một phút đồng hồ, cửa nhà vệ sinh bị Bình dấm nhỏ mở ra, thừa dịp Nhạc Duyệt không chú ý mà bỏ lên giường, khiến cho Nhạc Duyệt sợ tới mức giật nảy mình, kém xíu nữa là lộ ra bản tính sợ rắn.

"Em đem nó trở về đi."Trì Sính nói.

Nhạc Duyệt,"......"

Từ trong buồng vệ sinh trở về, chân Nhạc Duyệt đều nhũn ra, cô khóa cửa phòng vệ sinh, khóa rất chặt. Trăm ngàn lần đứng có đi ra đây, đừng có đi ra nữa... Nhạc Duyệt trong lòng yên lặng cầu nguyện.

Rốt cuộc Bình dấm nhỏ không trở ra, nhưng nó cũng không chịu ngồi yên, đầu tiên là cuộn lấy nắm cửa, không ngừng thử mở ra. Liên tiếp mở không được, nó lại bắt đầu dùng sức lấy đầu gõ cửa, phanh phanh phanh ... Cả đêm không tha.

Một đêm này với Nhạc Duyệt mà nói chính là dày vò đến cực điểm, chỉ cần tay nắm cửa vang lên một tiếng, lòng cùa cô cũng thu lại một chỗ. Trì Sính ngủ ở bên cạnh cô, cô cũng không dám hô lên một tiếng sợ hãi, Trì Sính cùng cô nói chuyện, cô còn có thể thả long ra hơn. Thế cho nên đến sau nửa đêm, Nhạc Duyệt thậm chí chỉ muốn chạy trốn đến giường bên cạnh.

Sáng sớm, hai con mắt thâm quầng nhìn vào gương, yên lặng thề, nhất định phải tìm cơ hội tiêu diệt vật nhỏ kia!

[End chương 38]

Haha vừa edit vừa đọc mà hả dạ Bình dấm nhỏ là tuyệt vời nhất hồ ly tinh chỉ có sợ rắn thoai haha

Ps dạo này thi quá ktr liên miên hnay sẽ ráng ra 2 chap cho mng nha ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: