Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 191: Muốn Dỗ Dành Cậu Ấy Phải Làm Thế Nào?

(Chương này hơi buồn chuyển xưng hô Ngô Sở Úy "y -> cậu" vì ý nghĩa của chương nha mng, hy vọng mng quen với cách gọi này ạ chương sau sẽ đổi lại liền ~~)

Một người bình thường nếu gặp chuyện buồn sẽ khóc, chuyện vui sẽ cười, độ phản ứng tâm trạng luôn như vậy. Nghe xong một câu chuyện cười sẽ cười, một câu chuyện buồn sẽ buồn.

Ngô Sở Úy thì khác, cậu có độ phản ứng chậm chạp hơn.

Hôm ở tang lễ bà Ngô, Trì Sính nhìn vẻ mặt u ám không rơi một giọt nước mắt nào của Ngô Sở Úy, ánh mắt vô định, kỳ thực không phải đau buồn quá độ, mà là cảm giác mọi việc trước mắt cứ như chưa từng xảy ra, vẫn chưa chấp nhận được sự thật này. Kết quả sau khi khóc xong, Ngô Sở Úy mới nhận ra rằng, mẹ y thật sự không còn, bất kể sau khi tan làm cậu về đều không thấy bà Ngô ở nhà chờ, không thấy thân hình bà đi đi lại lại phòng bếp, không thấy mùi vị quen thuộc của bà nữa. (chỉ có vừa ghi vừa khóc =((( )

Trì Sính đến đúng thời điểm, khi hai người bọn họ giải hòa thì cũng đúng lúc Ngô Sở Úy đau thương nhất, nỗi đau mất người thân mới bắt đầu giày vò cậu , nó bắt đầu hiện rõ hơn trong tiềm thức của cậu, mẹ cậu đã mất, người quan trọng nhất cuộc đời này đã bỏ cậu đi.

......

Mấy ngày này Ngô Sở Úy cho công ty nghỉ đông, đơn vị của Trì Sính cũng được nghỉ, đáng ra là một kỳ nghỉ vui vẻ, nhưng Ngô Sở Úy mỗi ngày đều là buồn bực khó chịu không vui, làm gì cũng không có tinh thần, tất cả mọi việc như một cỗ máy ánh mắt vô hồn không điểm nhìn.

Hơn nữa tinh thần lại vô cùng mẫn cảm, chỉ cần nhìn thấy một chút hình ảnh, hàng động liên quan đến bà Ngô, tinh thần Ngô Sở Úy lại xuống dốc không phanh, không tài nào vực dậy được, rất lâu mới có thể được phục hồi.

Ví như ngày hôm nọ, hai người đang ngồi trên sofa xem phim hài, Ngô Sở Úy đang có chút vui vẻ, đột nhiên trên màn hình hiên lên cái quảng cáo mà bà Ngô rất thích, mỗi lần có là lại chăm chú xem, Ngô Sở Úy sắc mặt đột nhiên u ám vô cùng, trầm mặc im lặng đi về phòng ngủ.

Có nhiều lúc còn có thể tự nhiên phát cáu, đang ăn cơm liền ném chiếc đũa trên tay đi.

Trì Sính những ngày này luôn luôn nỗ lực làm cho cậu vui vẻ, tỏ ra hết sức kiên trì, bất kể Ngô Sở Úy có những hàng động tiêu cực nào hắn đều không nóng nảy, chịu đựng, cũng không hướng Ngô Sở Úy mà nổi cáu.

Ngô Sở Úy lại dựa vào có chuyện đau buồn mà trong lòng có chuyện không vui liền ra sức mà trút ra.

Cậu cứ bám dính lấy Trì Sính, bất kể là đi đâu, rất sợ cảm giác ở một mình, sợ một lúc vô tình nào đó mà lạc mất.

Chớp mắt đã đến cuối năm, tuy rằng quà cáp được tặng rất nhiều, trong nhà chất thành núi, nhưng để Ngô Sở Úy tâm tình vui vẻ chút mà Trì Sính mấy hôm nay đều dẫn cậu ra ngoài shopping.

Buổi sáng thì đi dạo trong siêu thị, hai người đi phía trước chọn đồ, Cương Tử đi phía sau đẩy xe. =)))) vợ chồng nhà nì hay nhỉ )

Ngô Sở Úy cơ bản không cần lên tiếng, ánh mắt hướng đến đâu, tất cả mọi đồ không kể cái gì đều được chất vào trong xe đẩy.

Trì Sính biết cậu rất thích ăn quả anh đào loại to, hơn hai trăm tệ một cân anh đào loại to mong liên tiếp lấy hai túi lớn để trong xe, Ngô Sở Úy lúc đầu im lặng không nói gì, cứ để yên cho Trì Sính chọn, cuối cùng không chịu được đành kéo tay hắn lại.

"Đắt quá, mua ít một chút đi mà."

Có lúc, Ngô Sở Úy chủ động mở miệng nói một câu, lòng Trì Sính trấn động rất nhiều, dù có tốn bao nhiêu tiền cũng không tiếc.

"Có muốn uống chút gì không?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy gật đầu.

Trước đây đây đều là đồ cấm, đồ uống nhiều chất không tốt có thể gây béo phì, dễ ảnh hưởng vóc dáng là chuyện nhỏ, quan trọng là có thể làm thể trạng không tốt xương cốt yếu đi. Ngộ nhỡ đến lúc "vận động kịch liệt", lại không thể chịu được, xương cốt yếu thì làm sao? (Hạ lưu... ba ba Trì ranh bà cố luôn =))) )

Những hiện tại tâm tình Ngô Sở Úy lại đang vui vẻ, chỉ cần làm cậu vui hắn có thể cam tâm tình nguyện, uống bao nhiêu cũng được. Trì Sính không xem không nhìn trực tiếp với đồ uống Ngô Sở Úy thích bỏ vào trong xe, chỉ sợ nhìn vào nhịn không được quở mắng như cũ lại làm cậu buồn.

"Mua một chai coca lớn nữa." Ngô Sở Úy mở miệng yêu cầu. (mới đầu dịch cái này, mò mãi không ra khả nhạc là cái gì cơ.....thế là tìm trên baidu từ gốc nó ra hình ảnh mới biết =))) nhưng vẫn ngu cứ tưởng thương hiệu nào đó của TQ cơ....không nghĩ ra là tìm trên Google cũng thấy =))) zen khôn từ bé rồi giờ tự nhiên cái dốt lòi ra )

"Uống gì mà uống hả?Uống cả một chai coca lớn béo lên cả cân thịt, béo lên để ai xem?!"

Trì Sính không phải người hay nói những lời ngọt ngào nghe trái với lương tâm, không như những người đàn ông khác hắn nói rất thẳng không thể nói bất kể cậu thành cái dạng gì thì tôi vẫn yêu cậu. Hắn thường trực tiếp nói, béo ra một cân thịt thì tôi không thèm nhìn cậu nữa, cậu tự suy sét đi."

Bây giờ thì không được, Ngô Sở Úy bảo mua là mua, hơn nữa là mua hẳn một chai lớn nên cậu đó chỉ có thể gào thét trong lòng.

Vừa định kéo xe đi, Ngô Sở Úy liền cản lại.

"Đừng đi, từ từ đã, mua cái này đi giá đặc biệt rẻ, mua chai lớn tặng một chai nhỏ."

Thôi được rồi hai chai thì hai chia.

Trì Sính hiếm khi tính tình vui vẻ:" Được, cậu muốn mua cái gì thì liền mua cái đó."

Ngô Sở Úy trên mặt cũng vui vẻ lên một chút.

Sau đó, hai người lại qua quầy hoa quả, Ngô Sở Úy nhìn thùng măng cụt.

"Không biết măng cụt này ăn có ngon hay không?"

Trì Sính không nói hai lời, trực tiếp cầm một quả lên tách ra đưa lên miệng Ngô Sở Úy cho cậu thử.

Người bán hàng vội vàng:"Này, hoa quả chúng tôi không được ăn thử."

Trì Sính liếc mắt qua người bán hàng, người bán hàng liền không dám hé nửa lời.

Trì Sính hỏi Ngô Sở Úy:"Ngon không?"

Ngô Sở Úy gật đầu.

Trì Sính hất hất cằm, ý bảo Cương Tử dọn sạch quầy măng cụt, không cần để ý đến giá cả, người bán hàng không thốt lên lời. (hư cấu zen xác định nó hư cấu nhá....huhuhuhu hic ..)

Trì Sính lại dẫn cậu qua khu mỹ phẩm nam giới cao cấp, Ngô Sở Úy và Uông Thạc có một điểm rất khác nhau, đó chính là đối với gương mặt rất chú trọng bảo vệ. Một người coi việc rửa mặc hàng ngày rất tốn sức, có tinh thần mới chịu rửa. Một người rửa mặt như một công trình vĩ đại, mỗi ngày đều ra sức hoàn thành.

Hơn nữa cậu đối với mặt Trì Sính và mặt của cậu thì cũng vô cùng khác biệt.

Mặt của Trì Sính tùy tiện chăm sóc, cái gì lợi ích thì mua cái đó. Một lọ "Đại Bảo" dùng hai năm.

Đối với gương mặt cậu lại vô cùng nghiêm túc, , không cần xài hàng xách tay nước ngoài, đầu tiên phải đọc kĩ hướng dẫn sử dụng, công thức sản phẩm, công dụng sản phẩm ra sao. Cho nên những vết gạch đập vào đầu hai năm trước cũng đã mịn màng trở lại, đến sẹo mờ cũng không thấy nữa. ( nhớ kĩ đoạn này nha cuối chương zen kể một câu chuyện có thật cho mọi người nghe HOÀN TOÀN CÓ THẬT về zen.... nhớ kĩ đi ạ )

"Quý khách, trước đây cậu có làn da mật ong khỏe mạnh, không biết có phải do mệt nhọc quá độ hay không mà dẫn đến màu da cậu có chút sạm đi, đây là sản phẩm mới, có thể kích thích làn da phục hồi sức sống, làm sáng da bóng đẹp."

Ngô Sở Úy cầm lên xem qua, rồi đưa cho Trì Sính xem qua một cái.

"Anh thấy thế nào?"

Trì Sính trực tiếp rút thẻ đưa cho người bán hàng tính tiền.

"Chờ một chút."

Ngô Sở Úy lại cầm lấy một chai khác lên, công dụng, thành phần giống nhau, xem đi xem lại lầm bầm nói:" Chai này 990 tệ 50ml, chai kia 1345 tệ 70ml, 990 chia 50, một năm là năm, năm chín bốn mươi lắm, năm tám bốn mươi, tổng lại là 19 tệ 8 hào 1ml, 1345 chia cho 70, một bảy là bảy, bảy chín sáu mươi ba, hai bảy mười bốn, tổng lại là 19 tệ 2 hào 1ml...."(ai đọc xong đoạn này 1 là lấy máy tính ra tính 2 là nhẩm theo ko đúng zen thua j cũng thua,.... bởi con zen nó cũng là nạn nhân =))) )

Ngô Sở Úy bấm bấm ngón tay tính toán, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Trì Sính chính là rất thishc hành động tính toán chia li này của Ngô Sở Úy, cậu càng tính  toán chi li chứng tỏ tinh thần cậu đã tốt lên ít nhiều. Vậy nên hắn không nói chen vào, đứng một bên nhìn cậu.

Kết quả, chờ Ngô Sở Úy vất vả mà tính đi tính lại, đột nhiên phát hiện bản thân lại quên mất một điều.

"Ai trả tiền?" Trì Sính hỏi.

Trì Sính quơ quơ cái thẻ trong tay.

"Tôi cũng phải tính."

Không ngờ như thế vừa mới đó tâm tư còn không tốt.

Ngô Sở Úy tâm tình thay đổi tốt hơn vui vẻ hơn rất nhiều, xách theo túi mỹ phẩm vừa mua vui vẻ đi ra.

Cậu vừa mới đi ra cái, bên này bên kia mấy người bán hàng tụ hội lại buôn chuyện, cậu nghe thấy người này người kia nói chuyện khoe khoang với nhau "Chắc chắn là một đôi, ôi cha mẹ ơi, nhìn yêu quá, tôi vừa chụp được một vài tấm hình, các cậu nhìn này, anh công ánh mắt ôn nhu chăm chú nhiều tiểu thụ."

Đồng thời bốn phía gào rú chói tai.

"Ôi ôi, thật là ôn nhu, ghen tỵ chết đi được."

"Vừa hai người bọn họ đi tới tôi đã nhìn chằm chằm họ, anh công cực đàn ông mạnh mẽ, tiểu thụ cũng siêu cấp dễ thương."

"Các cậu nhìn cái ảnh này đi, tiểu thụ đôi mắt một mí thần sắc long lanh, đặc biệt rất lẳng lơ."

"A....a thật sự không thể chịu được."

"....."

Lúc trước, Ngô Sở Úy từ quầy mỹ phầm cao cấp đi ra tâm tình đặc biệt vui vẻ, kết quả vừa đi qua khu bán hàng nam, rồi lịa qua khu quần áo trung niên. Trong đó có treo một bộ quần áo năm quái cậu mua chó bà Ngô, bà Ngô vẫn chưa mặc vẫn gấp gọn để trong ngăn tủ, đến khi xuống mồ vẫn chưa mặc qua một lần.

Người bán hàng thấy Ngô Sở Úy đứng yên bất động nhìn vào, liền đi tới chào hỏi.

"Quý khách, xin hỏi cần gì cứ vào xem, hiện tại cửa hàng đang sale mừng năm mới, có muốn mua cho mẹ cậu một bộ quần áo mới không?" 

Ngô Sở Úy vừa mới dịu lại khuôn mặt lập tức trầm xuống u ám.

Trì Sính dường như muốn đem cái người bán hàng này mà bóp chết.

.........

Tối khi ngủ, Trì Sính ôm Ngô Sở Úy, cực kỳ muốn làm chút chuyện khác.

Ngô Sở Úy ảm đạm nhìn Trì Sính nói: "Tôi không có hứng đó."

Trì Sính đương nhiên sẽ không cưỡng ép Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy đột nhiên cảm thấy rất có lỗi với Trì Sính.

"Tôi sẽ tốt thôi." Ngô Sở Úy tự vuốt ngực: "Tôi rất có tự tin, qua một thời gian ngắn nữa sẽ tốt thôi."

Nói xong, chui vào trong ổ chăn nhớ mẹ mình.

Trì Sính xuống giường, lấy ra món đồ chơi tiểu yêu, Cương Tử mua ở một cửa hàng đồ chơi rất thú vị, nghĩ muốn trêu chọc một chút cho Ngô Sở Úy vui vẻ lên, làm tinh thần cậu dễ chịu hơn chút.

"Ngươi đâm mông cậu ta, cậu ta sẽ kêu la."Trì Sính trước đó chưa từng thử qua, dù sao hắn ta cũng không am hiểu mấy trò chơi ấu trĩ này.

Ngô Sở Úy đưa mắt nhìn sang, thật sự rất vui mừng, khóe miệng không được mà khẽ nhếch lên.

Sau đó, thật sự đâm đâm một cái nhẹ nhẹ.

Kết quả, tiểu yêu lại kêu lên.

"Con trai...con trai...! Con trai...con trai!"

Nếu là người khác nghe xong tiếng gọi này khẳng định vừa tức vừa vui, dám lợi dụng tôi? Nhưng vừa mới trải qua nổi khổ mất mẹ , chịu tang trong cô đơn lạnh lẽo, một tiếng "con trai" như là đang cứa vào tim cậu.

Tiểu yêu vừa gọi một tiếng, trong lòng Trì Sính hiện lên hai chữ to đùng -------- Xong Rồi!

Quả nhiên, Ngô Sở Úy chui trở về chăn, bây giờ thì triệt để không lên tiếng, không âm thanh phát ra im lặng vẫn là im lặng.

...........

Ngày hôm sau, Trì Sính tới tìm Khương Tiểu Soái.

Khương Tiểu Soái dùng ánh mắt đề phòng để nhìn hắn ta:" Anh muốn làm gì?"

"Cho cậu một cơ hội." Trì Sính nói:" Ngô Sở Úy mỗi ngày rầu rĩ không vui, cậu hiểu rõ cậu ấy nhất, cậu nói cho tôi làm thế nào để cho tâm trạng cậu ấy khá lên một chút."

Khương Tiểu Soái suy nghĩ chỉ chốc nói:" Cậu ấy thích nghe anh hát, anh không phải rất am hiểu ca hát hay sao? Trở về chỉ cần hát hai bài cho cậu ấy nghe."

Trì Sính không nói gì.

Khương Tiểu Soái nhắc nhở:" Cậu ấy không thích nghe mấy bài tao nhã, rất thích nghe mấy bài quảng cáo gội đầu, sữa tắm, mấy bài nhạc pop, tốt nhất nên chọn mấy bài từ vài năm trước đã được phổ thông tất cả mọi người đều biết đến, anh biết, cậu ấy phản ứng chậm, không nhanh nhạy lắm."

"Chẳng hạn?" Trì Sính hỏi.

Khương Tiểu Soái suy nghĩ một chút"Có "big city, small love" này, tôi trước đã nghe cậu ta từng hát qua." (bài này của Vương Lực Hoành ạ nghe hay dã man con ngan....tìm nghe thử nhé mọi người)

Vì vậy, Trì Sính sau khi trở về liền học, bởi vì lâu lắm không hát, chất nhạc trong người cũng phần này giảm, phải nghe đi nghe lại nhiều lần mới bắt đầu hát.

Lần đầu làm chuyện như thế này, đã lớn tuổi rồi, như vậy chứ hát như trẻ con vậy.

Mạnh mẽ và dịu dàng cùng trên một người, lại thêm giọng hát truyền cảm,quả thực say lòng Ngô Sở Úy.

"Lọn tóc đen ấy được em quấn thành vòng tròn, như quấn lại tất cả tình cảm của em trong đó, dù cách nhau bởi tấm rèm thư nhưng những lời anh trao không hề giả dối, những ngôi nhà ngói xám trông thật bình yên, ngọn đèn sáng chính là gương mặt diễm lệ của em, cuộc đời phiêu dạt cuối cùng cũng tìm được điểm dừng, nụ cười của em xua tan đi những mệt mỏi trong anh....."

Ngô Sở Úy cảm giác trước mắt mình bao nhiêu cánh hồng bay bay, như tìm về thuở mới rung động....

"Anh sẽ không nói câu "Thiên đường địa cửu" để tránh em cảm thấy anh không chân thành, nghĩ giản đơn như thế nào thì cứ giản đơn như thế, đó là triết lý mà mẹ đã nói với anh..."

Ngô Sở Úy đang say sưa nghe, đột nhiên ánh mắt hơi cúi xuống.

Đó là triết lý mà "mẹ" đã nói với anh......Đó là triết lý mà "mẹ"đã nói với anh.......Đó là triết lý mà "mẹ" đã nói với anh....Liên tục lặp lại..

Luyện đặc biệt trôi chảy xuối tai, chờ đến khi hát ra mới phát hiện không thích hợp.

Trì Sính nghẹn họng.....

Trước mắt Ngô Sở Úy cánh hồng đỏ thắm rơi lại như mưa đá, sét đánh lên đầu cậu.

Sau đó, lại chui vào chăn len lén lau nước mắt đi.

Trì Sính im lặng không biết nói sao, cái lời bài hát chết tiệt! Nhất định phải là triết lí của mẹ hay sao? Sao không phải là của ông ngoại mày hả? Sao không phải là hai cụ lớn nhà mày hả?

Suy nghĩ một lúc anh lại lập tức trở về thực tế, dỗ, có nên dỗ không?

[End chương 191]

Nay ráng đăng thêm 1 chương nữa rồi zen thăng nhaaaa.... à mà quên kể mng nghe

Điều trùng hợp nhỏ nhỏ ở đây là Ngô Sở Úy thật sự rất giống zen, vào lúc zen 6 7 tuổi từng có một lần theo mẹ ra chợ mua đồ, không may hôm đó trời gió lớn như sắp mưa cây dù to mà loại để hai ba sạp tụm lại ngồi che ấy có cái móc chè ra, gió rất lớn làm nguyên một cây dù ngã và ngã ở đây là lên đầu zen 1 cái móc đã đâm vào đầu zen đâm thẳng vào đầu đó ạ nên giờ đỉnh đầu zen vẫn còn chỗ lỗm và không được bằng phẳng lắm ạ ai sờ vào kĩ lắm mới nhận ra thôi vì cách đây lâu lắm rồi, và zen cũng rất hay đọc thông tin sp khi đang tắm không phải hay mà hầu như lúc nào đi tắm cũng thế mặc dù đọc thuộc luôn rồi, edit mà nổi cả da gà đấy ạ.

Đây chỉ là câu chuyện nhỏ thân zen mới kể thôi ạ hy vọng mng không đả kích hay trách zen nhiều chuyện này kia ạ....... à quên quên còn một chuyện vui nữa là truyện zen đã chính thức đăng trên teenfic.com đó ạ ^^~~~~ mà này là ad ở bển đăng à nha tui là tui hk yêu cầu pr trá hình nên rất rất ngạc nhiên luôn ~~~~ vote đi ạ vote đi nay còn 1 chương nha ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: