Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG IX

Chiều hôm đó, sau khi bọn chúng nghe chuyện xảy ra với thằng béo và nguyên nhân cái chết của thằng Way thì bọn chúng bắt đầu bất an, lo lắng sợ hãi mình là người tiếp theo. Bọn chúng khóc lóc, la hét một hồi lâu thì Ye quát: "Bọn mày ồn quá. Bây giờ chúng ta phải thành tâm xin lỗi thì chắc được tha thứ chúng ta sẽ không phải chết nữa"."Đúng". "Anh Ye nói đúng đó." "Em cũng nghĩ thế"Bọn chúng bắt đầu ngoan ngoãn trở lại và hùa theo với Ye. Cả nhóm đi ra chùa ngồi mang mâm lễ ra chùa xin nén nhang và lễ vật để trở lại khu nghĩa địa gái điếm. Chúng liền đèo nhau ra nghĩa địa cúi đầu khấn xin tha tội, khấn xong thì lấy ngón tay nhấn vô đất tìm chỗ mềm mềm để cắm nhang. Đi quanh quanh mấy giây thì Ye tìm được chỗ đất mềm gọi thằng béo ra cắm. Chúng cẩn thận cắm xuống đát nhưng cứ bỏ tay ra là nén nhang lại đổ xuống. Chúng quyết định tìm khúc gỗ cấm nhang lên nhưng cứ đứng lên là nhang lại rớt khỏi khúc gỗ dù là cắm rất chắc. Chúng hốt hoảng tìm cách thì xuất hiện một ông già đứng trước hẻm cười cười nói: "Sao rồi bọn mày thấy rồi chứ gì Chơi chỗ nào không chơi mà lại đến chỗ này chơi nhưng tao cũng mừng vì tụi bây biết sai và quay trở lại xin tha tội. Tao nói tao mừng thôi chứ họ thì không nhận lời xin lỗi của bọn mày đâu". Bọn nó chỉ nghe đến đó thì chả có tâm trí nghe tiếp mà bỏ chạy về. Bọn chúng cứ nghĩ chỉ cần xin tha tội là ổn rồi. Xong bọn chúng rã đám đứa nào về nhà nấy."Béo chết nhát mày chết chưa. Mày nghĩ tao tin ư. Khửa khửa. Tao đi theo bọn mày xem bọn mày làm trò mèo gì thôi." Một tin nhắn từ thằng Ken nhắn tin cho Béo nhưng tin nhắn này rõ ràng nhắn từ lúc nào nhưng đến tận nửa đêm mới đến được máy thằng Béo. Tiếng tin nhắn báo đến xé toạc không khí yên tĩnh lúc nửa đêm, thằng béo giật mình tỉnh giấc cầm điện thoại đọc tin nhắn. Thằng béo mắt nhắm mắt mở đọc tin thì cảm giác lạnh sống lưng bắt đầu lan ra nó cảm giác khiếp đảm.Thằng béo liền nhắn lại: "Mày muốn chết thì chết một mình đi. Tao không bạo gan trời không sợ chết như mày. Đời tao đẹp tao còn chưa nắm được tay crush thì tao không muốn chết.""Ờ đồ chết nhát." Khửa khửa khửa. Tiếng cười đặc biệt của thằng Ken vang lên trong phòng. Nó là đứa bất cần, liều mạng nên chả sợ cái quái gì. Cái đáng sợ gì đó đến đây mà giết nó đi. Nó chả sợ liền vứt cái điện thoại xuống giường bật máy tính lên mạng vào chơi game bạo lực rồi lượn lờ các trang web đen. Cái điện thoại trên giường nó rung lên hiển thị một tin nhắn của thằng béo nhưng không phải của thằng béo nhắn. "Một.. hai.. baaaaaa. Ú òa"Hôm sau, thằng Ken tỉnh dậy với một bên vai nặng trịu. Nó không biết nó ngủ lúc nào và ai đưa nó về giường. Nó chỉ nhớ đem hôm qua chời được một lúc thì nó thấy mệt mỏi uể oải, đôi mắt rũ hết xuống xong rồi không biết gì nữa."Ken. Mày làm gì thế này. Xuống dọn ngay." Bà mẹ kế của thằng Ken gào rú"Mới sáng ra dì lại làm sao thế. Tôi cả đêm hôm qua ngủ trong phòng làm cái quái gì." Thằng Ken thay bộ quần áo xong lê lết xuống dưới lầu đi vào phòng bếp thì cảnh bừa bộn đổ vỡ đập ngay vào mắt nó."Sao bừa thế này. Ui cái mùi gì thối thế" Nó đi vào trong bịt mũi kêu"Còn không phải là mày thì là ai. Tối qua mày chơi điện thoại không xuống ăn cơm nên đêm mày lục lọi tìm đồ ăn chứ gì. Nhưng cũng vừa vừa phai phải thôi chứ, mày bày bừa xong vứt đồ ăn lăn lóc xong để cả đồ hỏng vào tủ để dằn mặt ai" Dì ghẻ liếc xéo nó"Dì nói gì cũng phải có chứng cứ chứ. Đêm hôm qua tôi ngủ trong phòng biết gì no đói đâu mà lục. Tôi sung sục đồ ăn như thế mà dì không nghe thấy thì có phải điêu không. Bình thường tôi chỉ cần làm gì động chạm trong bếp dì đã ra ngó nghiêng rồi cơ mà. Đêm qua tôi bày bừa làm đổ xong đổ chảo mà không ra tiếng động nào cơ à. Dì tưởng tôi là ma à." Ken tức tối cãi"Mày.. Mày.. Hỗn láo quá." Bà dì tức lộn ruột"Lỗi không phải của tôi, tôi không nhận. Tôi đi học đây." Thằng Ken quay người đi trừng mắt với thằng con ruột của dì ghẻ "Mày nhìn cái quái gì.""Em.. Em.. Oa. Mẹ ơi. Huuhhuu" Thằng nhóc sợ hãi vòng qua người Ken lao vào trong lòng mẹ. Nó nằm trong lòng mẹ chỉ dám he hé đôi mắt nhìn rồi lại sợ hãi nhắm chặt mắt mà khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro