Hạt cát vô danh
Đề Nghị Luận Xã Hội
📝 "Con người ta sinh ra không phải để tan biến như hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu chân trên mặt đất, và lưu dấu ấn trong trái tim người khác". - Xukhômlinski.
Hãy viết một bài văn ngắn (không quá 600 từ) trình bày suy nghĩ của anh chị về ý kiến trên.
Gợi ý:
* Giải thích ý kiến:
- Hạt cát vô danh: là tượng trưng cho sự nhỏ bé, mờ nhạt và vô định. Vô danh muốn nhấn mạnh sự nhạt nhòa của những hạt cát không tên không tuổi. Con người giống như hạt cát vô danh tức là sống đơn giản, không dám khẳng định mình, không dám vượt lên để khẳng định chỗ đứng của mình, không để lại dấu ấn ...
- Bởi vậy muốn sống có ý nghĩa cần phải: "sinh ra để in dấu chân trên mặt đất, và lưu dấu ấn trong trái tim người khác" khẳng định được mình sống một cuộc sống có ý nghĩa, khẳng định được cái tôi bằng những đóng góp giá trị của bản thân trước cuộc đời..
Câu nói khẳng định mỗi con người sống phải có ý nghĩa trước cuộc đời, không như hạt cát vô danh...
* Bàn bạc mở rộng:
- Con người sống như hạt cát vô danh với lối sống nhạt nhòa, vô ích không có cá tính, không có sự khác biệt, lối sống thu mình... thì không ai nhớ tới, người đó sẽ bị lãng quên giống như hạt cát nhỏ bé trong sa mạc, là cuộc sống tồn tại không ý nghĩa, không thấy được giá trị cuộc đời như cuộc sống vô nghĩa..
- Con người được sinh ra là hội tụ vẻ đẹp toàn năng của tạo hóa nếu chỉ sống để tồn tại thôi thì đáng tiếc: mỗi con người khi sinh ra mang trong mình một nghĩa vụ, trách nhiệm, sống có khát vọng hoài bão ước mơ, mong muốn để lại dấu ấn trong cuộc đời....lưu lại trong trái tim người khác là điều mà ai cũng mong đạt được...Họ hiểu được giá trị của cuộc sống, mong được cống hiến sống có ích, đóng góp công lao của mình cho quê hương đất nước, hiểu được giá trị của cuộc đời, lưu lại tên tuổi cho hậu thế...
- Có con người lưu lại dấu ấn bằng hành động việc làm lập dị chơi trội, tiêu cực... đó là dấu ấn của sự bất bình, phê phán, là để lại nỗi đau ... ta cần tránh xa..
- Để lại cuộc đời ghi dấu ấn đẹp ngay cả khi những con người đó không còn tồn tại họ sẽ sống mãi trong tim người khác bằng tình yêu thương và kỉ niệm. Dẫn chứng minh họa lấy từ các mặt của đời sống xã hội... (Xoay quanh vần đề nghị luận..)
* Bài học nhận thức và hành động:
- Câu nói hoàn toàn đúng đắn con người sống cần phải sống có ý nghĩa trước cuộc đời, không như hạt cát vô danh.... Câu nói hướng con người tới một cuộc sống đích thực: chân, thiện, mĩ cuộc sống...
- Là thế hệ trẻ ngoài việc học tập nâng cao trình độ hiểu biết có trí tuệ, thông minh, sống có lí tưởng trở thành con người có ích....
__________
MỘT VÀI CẢM NHẬN KHÁC
Sống là cho, là chia sẻ, là cống hiến. Sống để yêu thương và nhận lại yêu thương.
Con người sinh ra trên đời, đó có thể là một cái duyên với cuộc đời này. Mở mắt ra đón nhận ánh Mặt Trời đấu tiên trong cuộc đời mình, con người ta đã biết là phải cười, phải vui và phải giữ mái ánh Mặt Trời đó cho bản thân và cho mọi người.mCuộc sống này có nhiều điều để làm, để tận hưởng và tận hiến.
Cuộc đời mỗi người như một chiếc lá. Khi được sinh ra đó là lúc lá nhú mầm, lá cần ánh Mặt Trời để có thể tươi non, cần nước để sống tốt, và con người cũng thế, cần tình yêu thương để vun đắp tình cảm và vật chất để qua ngày. Rồi lớn lên, nhận được nhiều điều, khó khăn, vui vẻ, nỗi buồn, hạnh phúc,... Tất cả đều là đặc ân mà cuộc đời đã ban cho mỗi người. Lá rồi sẽ rụng, sẽ tàn phai, nhưng trước khi nó rơi vô tình trg không gian thì trước đó, nó đã có một thời gian xanh mơn mởn, đem miềm vui, đem màu xanh, đem hạnh phúc đến cho những loài cây, loài động vật khác. Rồi lá rơi nhẹ nhàng và thanh thản. Con người cũng thế! Sống không phải là chỉ đi qua hời hợt, con người sinh ra để tồn tại và có cộng đồng, cộng đồng đó khiến con người ta phải đối mặt, phải sống tốt. Nơi đó ta được yêu, được ghét, được làm những điều mà một con ngừoi nên làm và cần làm.
Mỗi nơi ta đi qua, phải lưu lại một cái gì đó, một dấu chân để nhớ rằng mình đã từng qua đây. Và để cho mọi người biết rằng mình đã từng tồn tại trên đời. Một nụ cười mỗi buổi sáng với ba mẹ, một lời chào mỗi lúc gặp thầy cô, bạn bè, ngừoi quen. Sự chia sẻ, ân cần đó chẳng phải là cần thiết lắm sao!
------ Page Luyện Siêu Kỹ Năng Ngữ Văn --------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro