Chương 25 - Tiểu thai phụ dâm đãng H
Hoắc Sâm ngồi dậy, dùng mặt cụng lung tung vào thân vú cô, đem một bên ngậm trong miệng, tuỳ ý gặm cắn. Doãn Uyển Phỉ bị cọ đến vặn loạn, sướng.
Doãn Uyển Phị ăn vú đến thoải mái, côn thịt to cứng động thong thả ở tiểu huyệt, ma sát qua lại, ma đến cô ngứa, ngứa lại khó chịu. Chính mình cầm lòng không đậu mà vặn vẹo eo nhỏ, lại bắt đầu tự nuốt lại côn thịt.
Chính mình thật biết chơi, hướng vào nơi thoải mái nhất mà cắm, cũng chính mình không kiểm soát được lực động.Dương vật Hoắc Sâm thật sự quá lớn quá dài, dễ dàng liền đỉnh tới rồi chỗ sâu trong. Loại khoái cảm này len lỏi từ sâu bên trong, lan tỏa khắp cơ thể, khác hẳn với cảm giác cuồng nhiệt dữ dội mà Hoắc Sâm mang đến.
Doãn Uyển Phỉ tự mình chuyển động nhẹ nhàng, như cơn mưa phùn gió nhẹ. Cảm giác sảng khoái dịu dàng, từng đợt khoái cảm nhỏ nối tiếp nhau trào dâng, nhưng càng tiếp tục, cô lại càng cảm thấy khao khát hơn.
Trước kia Hoắc Sâm thao cô, tự mình nhắm thẳng chỗ sâu nhất tàn nhẫn thao, Uyển Phỉ đã sớm quen thuộc với sự khoái cảm Hoắc Sâm lộng sâu kịch liệt. Thậm chí những cảm giác vừa khiến người ta sợ hãi, vừa lo lắng xen lẫn sự run rẩy đều đã trải qua. Đó thật sự là một loại sảng khoái đến mức khiến người ta cảm thấy như muốn hòa tan trong cơn sóng khoái cảm bất tận.
Truyện được dịch/edit bởi Mỹ Duyên - Dao Chém Heo
Đều là Hoắc Sâm dưỡng ra dâm tính.
Doãn Uyển Phỉ ngày càng không thể kiềm chế. Cô cắn môi, vừa tức giận vừa không thể ngăn mình gia tăng tốc độ. Càng chuyển động nhanh, cô càng chìm đắm trong niềm vui sướng, như đang cưỡi trên một con ngựa bất kham, biến Hoắc Sâm thành con ngựa mà điên cuồng cưỡi hắn.
Bỗng nhiên đỉnh đến chỗ sâu nhất, cọ sát tới tận tử cung, Doãn Uyển Phỉ nháy mắt như là bị điện giật lên. Thật thoải mái...... Doãn Uyển Phỉ cắn môi, hứng thú bừng bừng mà run rẩy đem mông lại nâng lên, thậm chí còn muốn lại đến một lần.
Sợ tới mức Hoắc Sâm vội vàng dùng tay nâng mông cô lên, đem côn thịt rút ra một ít, không cho cô ngồi sâu như vậy .
Doãn Uyển Phỉ vẫn còn chìm trong dư âm của cao trào, như kẻ say, nhất thời chưa thể hoàn hồn, khẽ phát ra một tiếng 'Ơ?' đầy bất mãn.
Hiện tại, trong bụng cô đã mang một sinh linh nhỏ bé, không còn giống như trước kia chỉ là một chấm nhỏ hay một khối thịt nhỏ nữa. Giờ đây, bất kể làm gì cũng phải nhẹ nhàng và chậm rãi hơn.
Hoắc Sâm vỗ nhẹ vào mông nhỏ của cô, như dỗ dành một đứa trẻ, khẽ nói: 'Phỉ Phỉ, đừng nhanh quá em, chúng ta không nên sâu như vậy , cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến con.'"
Rõ ràng hắn muốn chịch cô, Bây giờ lại thành ra chính cô là người phụ nữ mang thai đầy khát khao nhưng không được thỏa mãn.
Doãn Uyển Phỉ tức đến phát khóc, cô đấm vào ngực hắn và mắng: " Đều là tại anh, bụng là do anh làm, anh làm tôi có thai! Nhưng anh vẫn cứ chịch tôi,đem tôi biến thành cái dạng tiểu thai phụ dâm đãng".
"Tiểu thai phụ dâm đãng????" Hoắc Sâm để mặc cho cô đấm vào người mình, từng cú đấm nhẹ nhàng nhưng lại chạm đến tận tâm can hắn, như thể trái tim hắn cũng tan chảy theo từng cú đấm ấy.
Càng mắng, Doãn Uyển Phỉ càng tức giận hơn, quyết tâm không chịu thua. Cô mạnh mẽ ghì chặt Hoắc Sâm xuống, không cho hắn di chuyển hay thay đổi tư thế.
Chính mình buộc chặt tiểu huyệt buộc chặt côn thịt bên trong mình, sau đó mềm eo vặn vẹo, đem côn thịt giam cầm bên trong tiểu huyệt đạo, tra tấn nó,, nghiền nó, chờ Hoắc Sâm nằm dưới sướng đến căng chặt thân thể, cô lại ghì sâu thân mình xuống, đem côm thịt ăn đến thật sâu.
Doãn Uyển Phỉ với những chiêu trò của mình đã khiến Hoắc Sâm đổ mồ hôi hột, từng giọt lấm tấm trên trán hắn. Sướng, thật sự rất sướng. Chỉ với chút sức lực nhỏ bé của Doãn Uyển Phỉ, tất nhiên không thể ngăn cản được hắn. Nhưng nhìn cô đang muốn phát tiết, Hoắc Sâm đành nhẫn nhịn, cố gắng kìm chế để không thao hư cô.
"Tiểu thai phụ dâm đãng" Hoắc Sâm mỉm cười, lặp lại một lần nữa, hiển nhiên rất thích cách xưng hô này, thậm chí còn thích hơn cả khi gọi là "tiểu tao hóa"hay "tiểu dâm đãng". Hắn nằm yên, để mặc cô hành động, ngắm nhìn cô tự mình vặn vẹo, thoải mái đến mức cả người run rẩy.
Hiện tại, cô quả thật rất có dáng vẻ khác biệt, bụng hơi phồng lên, vú căng ra. Mang theo dáng vẻ tròn đầy, như một viên ngọc trai phát ra ánh sáng nhu hòa. Lúc này, cô thoải mái đến mức "viên ngọc" ấy như đang ửng hồng, run rẩy từng hồi, nhẹ nhàng mà rung động. Vú căng to kia cũng lắc lư run theo cô, núm vú phấn nộn trên đó sau này sẽ còn tiết ra sữa tươi.
Tiểu thai phụ dâm đãng chính mình không tình nguyện ngồi ăn thịt bổng, chính mình lại sướng đến thân hình như muốn mạo sữa tươi. Hoắc Sâm nháy mắt thân càng thêm khô nóng lên, côn thịt ngạnh đến phát đau, lại bị cô thủy nhuận mềm tiểu nộn huyệt kẹp đến càng thêm sảng khoái, sướng lên đến tận mây.
Hoắc Sâm nằm ngửa, thoải mái thở dốc, gương mặt điển trai và chiếc hầu kết chuyển động lên xuống càng làm hắn trông quyến rũ hơn. Nhìn thấy vậy, Doãn Uyển Phỉ bỗng dấy lên một ý nghĩ nghịch ngợm. Cô khẽ siết chặt một chút, lập tức thấy biểu cảm trên gương mặt hắn thay đổi, lông mày hơi nhíu lại. Cảm giác thú vị trỗi dậy, cô tiếp tục siết thêm chút nữa, mông dập đến ngày càng mê.
Nhìn Hoắc Sâm càng làm Doãn Uyển Phỉ cảm thấy vui sướng, nhưng đồng thời cũng khiến cô cảm thấy khó chịu vì sự thoải mái của bản thân. Dương vật vốn dĩ to lớn, chính mình kẹp nó, dương vật kẹp chặt cọ vào rút ra, bên trong mị thịt đều bị xẻo cọ đến rung động co chặt, kẹp chặt càng thêm buộc chặt huyệt khang lúc sau cọ xát lớn hơn nữa, bị cọ xát đến lửa nóng nhiệt phun nước.
Doãn Uyển Phỉ không nghĩ nhanh như vậy cao trào, cô cắn mu bàn tay, ngăn cản mãnh liệt khoái cảm. Chính mình lấp kín miệng, chính mình lắc mông sướng đến hừ hừ.
Hoắc Sâm nhìn bộ dáng của cô, côn thịt ngạnh đến muốn tạc. Bị cô rộng mở thật mạnh bộ làm sau một kẹp, dày đặc lại ướt dầm dề huyệt thịt mãnh liệt túc súc mang đến khoái cảm, đủ để cho đàn ông điên cuồng. Cô cả người đều ở co rút run súc, đầu vú hồng nhạt đứng thẳng đến trướng khởi, cô cuối cùng kẹp chặt dùng sức ngồi xuống.
Cảm xúc và thị giác đều bị kích thích đến mức không ai có thể kiềm chế được. Hoắc Sâm thở hổn hển, rống lên một tiếng 'Ách!' rồi ngay lập tức bị cô kẹp , làm hắn cảm thấy như bị bắn trúng một mũi tên.
Cảm nhận được trong cơ thể cô bị côn thịt hung hãn bắn tinh , dương vật nhảy dựng nhảy dựng kịch liệt mạch xung cổ động bắn , Doãn Uyển Phỉ ngẩng đầu, từng đợt nguồn nhiệt bắn vào giữa bụng nhỏ .
Rốt cuộc kẹp được Hoắc Sâm bắn ra, trước đây bị Hoắc Sâm chơi đến chết lên chết xuống, hiện tại có thể như vậy 1 lần, Doãn Uyển Phỉ có chút vui sướng,trận này xong tâm tình nóng nảy đều tiêu tán , cô cười nói :" á à Hoắc Sâm, tôi chơi anh sướng bắn mất rồi "
Hoắc Sâm nhìn cô, thấy dáng vẻ đắc ý của cô, giống như một người chiến thắng sau khi trả thù thành công. Hắn không thể không bị chinh phục bởi cô gái nhỏ này.
Doãn Uyển Phỉ gần như đạt đến cao trào, cơ thể run rẩy, suýt nữa thì không kìm chế được.Cô thật cẩn thận mà nâng mông lên, hiện tại tận lực thả lỏng, chậm rãi rút ra côn thịt.
Hoắc Sâm cười một tiếng, nhìn cô thật cẩn thận, nửa mềm côn thịt còn cắm ở giữa khe thịt , bị cô phun ra hơn phân nửa. quy đầu kia thật sự lớn, Doãn Uyển Phỉ thiếu chút nữa ở phun ra côn thịt trong quá trình bị cọ xát đến cao trào, cô không dám quá mãnh rút quy đầu kia ra, tiểu tâm cẩn thận, chậm rãi nâng mông.
Sắp bị toàn bộ phun ra trong một cái chớp mắt, Hoắc Sâm bắt lấy thời cơ, ý xấu một cái đĩnh eo thật sâu. "Bang —!" Thân thể lại lần nữa chạm vào nhau dán sát, côn thịt thô dài một lần nữa đâm hồi nhục bích chỗ sâu trong, chọc thẳng vào chỗ mẫn cảm điểm G. "Chờ ô!!!" Doãn Uyển Phỉ đột nhiên không kịp phòng ngừa, mông vểnh run lên, ái dịch mãnh liệt phun.
Hoắc Sâm sảng khoái đến thẳng lưng cắm, thật sự là quá dâm đãng, côn thịt đảo tiết ra một lượng dịch trắng, dính ti liên tiếp hai người một lần nữa bắt đầu không ngừng va chạm.
Doãn Uyển Phỉ đạt đến cực điểm, cơ thể không còn kiểm soát được, ngả người xuống Hoắc Sâm. Hắn dùng hết sức lực, lập tức đẩy cô ra khỏi mình. cô bị trêu đùa đến mức la hét, hoàn toàn kiệt sức, cơ thể mềm nhũn và nức nở. Hoắc Sâm mạnh mẽ ôm ,cô tiếp tục giữ lấy cô và không ngừng chuyển động.
Hoắc Sâm ôn hoà dịu dàng ôm cô trong lồng ngực hắn, bị hắn đâm cho vú cọ đến ngực rắn chắc của hắn., vú vốn là trướng càng trướng, bị đè ép đến mang đến cảm giác vô cùng sảng khoái . "Ô ~~~"
Doãn Uyển Phỉ mềm nhũn, khuôn mặt nhỏ áp vào vai hắn, bị chọc đến mức nức nở, cơ thể thoải mái đến mức rên rỉ. Bên tai, tiếng thở dốc của hắn vang lên, cùng với mùi keo xịt tóc quen thuộc, hương vị lạnh lẽo, ấm áp và dịu dàng từ cơ thể hắn. Cả hai đều cảm thấy cơ thể nóng bừng,chỗ giao hợp thì lầy lội, hai người giống như đều phải hóa dính thành một khối. như thể hai người không thể tách rời nhau.
Hắn thơm quá.....
Thật thoải mái, quá thoải mái...... Doãn Uyển Phỉ thật cảm thấy chính mình là dâm đãng tiểu thai phụ, cô bị cắm sướng đến khó chịu. Tuy nhiên, khi cảm nhận hơi thở của Hoắc Sâm trên cơ thể mình, Doãn Uyển Phỉ vừa sợ hãi lại vừa cảm thấy thoải mái, thỏa mãn đến mức quên đi việc giãy giụa.
Cơ thể mềm như bông của nàng bị Hoắc Sâm ôm chặt vào ngực, tuỳ ý thao, Doãn Uyển Phỉ bị tàn nhẫn cắm đến tình loạn ý mê,Đôi môi nhỏ nhắn của Doãn Uyển Phỉ luẩn quẩn trên chiếc cằm sắc nét của Hoắc Sâm, lung tung cắn và gặm. Đường nét sắc bén trên cằm hắn khiến cô mê mẩn, từng chút một hôn dần xuống cổ, cuối cùng đặt môi lên yết hầu của hắn – nơi từ nãy đến giờ luôn hấp dẫn ánh mắt cô. Hoắc Sâm ngửa đầu lên, để mặc nàng lầm bầm như tức giận mà cắn và hôn, nhưng hành động của hắn vẫn không ngừng, thậm chí càng mạnh mẽ và mãnh liệt hơn.
Cho đến khi đôi môi mềm mại ấy mút lấy yết hầu của hắn, nhẹ nhàng hôn, thực dịu dàng, thực mềm mại, đầy trìu mến. Hoắc Sâm cảm nhận dòng máu nóng dồn lên não, cánh tay siết chặt hơn. Chính vào lúc cô đang tập trung hôn lên yết hầu của hắn, hắn không thể kiềm chế được nữa mà lập tức đẩy cô đến cao trào mãnh liệt, chính mình ở trong cơ thể cô tận tình phóng xuất tinh dịch ra tới.
"'Mua~ ô~~~' Đôi môi nhỏ nhắn của Doãn Uyển Phỉ rời khỏi, để lại một sợi chỉ bạc mỏng manh trên yết hầu của Hoắc Sâm. Cô không thể thốt nên lời, chỉ biết chìm trong cơn cao trào mãnh liệt tựa như những con sóng lớn ào ạt cuốn qua, khiến cô hoa mắt ù tai. Cơ thể run rẩy liên hồi, mềm nhũn như hòa tan vào vòng tay mạnh mẽ của Hoắc Sâm.
"Thích chồng chơi em như vậy không?"
Hai người quấn quýt lấy nhau, cảm nhận dư âm ngọt ngào sau cao trào, đến mức có thể nghe được nhịp tim mênh mông và đầy kích động của đối phương. Dần dần, nhịp tim ấy trở nên chậm rãi, mang lại cảm giác dễ chịu và bình yên.
"Thích... Thích Hoắc Sâm..." Doãn Uyển Phỉ mê man, ánh mắt mơ màng, đôi môi nhỏ khẽ mở rồi lại khép, như đang hỏi một đằng nhưng trả lời một nẻo.
Câu nói ấy khiến trái tim Hoắc Sâm như nở hoa, cảm giác mãn nguyện ngập tràn trong lòng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro