Chương 16 - Trêu chọc . Trả thù H
Kim chủ lên tiếng, Doãn Uyển Phỉ sao dám loạn, tay nhỏ nắm lấy cự vật, nâng mông lên, đem cự vật đang cửng lên mà nhét vào bên trong. Cô đã đủ ướt, chính mình khi ngồi xuống đặc biệt có thể cảm nhận được một chút bị căng ra, chống chịu cảm giác trướng.
"Ân ~~ a!" Bị ngón tay cắm đến cao trào qua đi, nếm đủ ngon ngọt rồi nên tiểu huyệt thật sự đang mẫn cảm, côn thịt vừa mới cắm vào, tiểu huyệt lập tức hút lấy hút để khiến nó đâm càng ngày càng sâu. Doãn Uyển Phỉ tự mình động vài cái cảm thấy quá sâu, cũng không dám động nữa, chịu không nổi.
" aaaa em đâu có động đậy đâu, anh động sao?" Doãn Uyển Phỉ không động đậy, bên trong bị côn thịt lớn căng đến lút cán, cái mông nhỏ xinh khó nhịn.
Hoắc Sâm cảm thấy lạnh toát, hầu kết không thể kìm nén sự cồn cào. Hắn cố tình bất động,một tiếng cười xấu xa vang lên, đầy ẩn ý. Chỉ là đẩy cái mông trơn bóng kia thong thả mà nuốt dương vật vào, khi nó găm sâu vào, tới lui tới lui một xíu mà đã ướt nhẹp rồi, trơn trượt thuận lợi.
"Ướt thật! cái nào đâm sướng nhất? hửm? "
" Ânnn~ chỉ cần là chồng, cái nào cũng sướng ~"
Doãn Uyển Phỉ mấy năm nay như chim hoàng yến không phải bạch đương. Cô biết rõ tính cách của Hoắc Sâm, lúc này nhưng ngàn vạn lần không thể ngây ngốc mà nên đáp ứng dương vật hoặc ngón tay hắn, không có sự lựa chọn, chỉ muốn hướng Hoắc Sâm toàn bộ cơ thể, không phải chỉ một chỗ của hắn.
BẰng không sẽ bị thao chết, hự hự.
Doãn Uyển Phỉ khó chịu muốn chết, chỉ muốn tự mình an ủi chút, lại bị ngón tay hắn cắm móc như vậy, dâm tính liền lòi ra. Côn thịt hắn to, liền dễ dàng mà cọ cọ xát xát, 1 hồi liền cọ đến huyệt đạo đang trướng đến co rút run rẩy. Doãn Uyển Phỉ cả người tê dại, lan đến đỉnh đầu.
Bên trong côn thịt cứng như thiết, Hoắc Sâm không phải không thích nhưng hắn vẫn bất động, cô chậm rãi di chuyển hông, hắn chính là chơi xấu. Doãn Uyển Phỉ nóng nảy, khó nhịn liên tục lắc đầu nức nở, bám lấy bả vai Hoắc Sâm ngồi vặn mông ăn gây thịt, hết cọ hết chuyển hông rồi đến nhúng, nhúng lên nhúng xuống sướng chỉ biết rên ư ử.
Cô nhúng đến hăng say, vú cọ Hoắc Sâm, chính mình ngồi xổm, vú hướng đến trước mặt hắn đong đưa. Hoắc Sâm cúi đầu hít sâu vào da thịt cô 1 hơi, há miệng ngậm 1 ngụm vú đang mẫn cảm của cô, trừng phạt mà cắn ti vú của cô. Trước kia hắn luôn như vậy, là muốn trêu chọc cho cô xấu hổ, gọi cô là tiểu dâm đãng.
Doãn Uyển Phỉ trong lòng cảm thấy thẹn, nước càng nhiều. Biên độ cắn ti cô của hắn có lực độ thích hợp, Doãn Uyển Phỉ thoải mái run lên, lúc này chính cô đột nhiên nhúng mạnh một cái rồi ghìm sâu vào, kêu lên một tiếng " Aaaaaaaaa~!"
Cô chịu không nổi nữa, mẫn cảm cao trào, mông vừa nhấc lên, côn thịt bung ra khỏi cửa huyệt, tiểu bạch đào của cô lại phun nước tung toé ướt bụng hắn.
Cao trào
Lên đỉnh gì đó
Thoả mãn rồi
Doãn Uyển Phỉ ghé vào vai Hoắc Sâm thở dốc, lồng ngực hắn phát ra tiếng cười nhẹ, xoa xoa mông nhỏ của cô, hắn vừa định động.
Doãn Uyển Phỉ đột nhiên nâng tay, chỉ về phía máy tính của hắn, nhìn hắn một cách nghi ngờ và thốt lên một tiếng.
"Hoắc Sâm nhìn kìa"
Hoắc Sâm theo phản xạ nhìn theo hướng cô chỉ, nhưng ngay khi hắn chưa kịp phản ứng, Doãn Uyển Phỉ đã nhanh chóng trượt xuống dưới người hắn, rồi lao ra khỏi phòng, cách xa hắn. Cô cười đắc ý và quyến rũ, rồi khóa cửa lại.
"Doãn Uyển Phỉ!"
Ngay lúc đó, điện thoại vang lên, có việc gấp phải đi ra ngoài. Hoắc Sâm lau nước trên bụng, kiềm chế con cự long đang ngẩng đầu kia xuống, kéo quần lên không phải, cởi quần ra cũng không phải, đi tìm Doãn Uyển Phỉ xử tội lại cũng càng không có khả năng. Hoắc Sâm bất lực cười khổ, lần đầu tiên có cảm giác ngứa răng, lặng lẽ đi vào WC. =))))))
Nghe Tiểu Vu nói rằng khi Hoắc Sâm ra ngoài, sắc mặt của hắn rất khó coi, như thể cơn giận của hắn sắp bùng nổ.
Cô tưởng tượng đến cảnh Hoắc Sâm phải chịu đựng cơn dục vọng trong khi ra ngoài bận việc, Doãn Uyển Phỉ nằm trên sô pha, thỏa mãn cắn dâu tây, cười khúc khích. Cô cố tình làm vậy, để Hoắc Sâm không dễ chịu. Cô muốn cho hắn biết cảm giác không thoải mái!
"Phỉ Phỉ, bây giờ thật sự dũng cảm nhỉ, không sợ chết à? cậu dám làm như vậy sao? Không sợ anh ta đi tìm người phụ nữ khác để phát tiết sao?"
"Trước đây anh ta mười ngày nửa tháng thậm chí mấy tháng không thấy người, vừa mới xuất hiện đã suýt làm tôi chết ngất, chẳng phải anh ta cũng chịu đựng sao? Hoắc gia là cái nơi nào chứ, anh ta gặp phụ nữ chẳng phải là chuyện bình thường đâu. Hoắc Sâm tính cách cẩn thận lắm, rất khó tin tưởng người khác, với những người phụ nữ gần gũi anh ta, anh ta muốn tra cho ra sạch mối quan hệ của họ."
"Đúng vậy, Hoắc Sâm luôn thích loại phụ nữ như cô. Đặc biệt là những cô gái ngực lớn,tiểu nha đầu nhưng đại ngốc nghếch, chỉ cần tiền không quan tâm gì khác, đơn giản như thế là Hoắc Sâm yên tâm giữ bên cạnh." Tiểu Vu nhìn Doãn Uyển Phỉ nhấc chân muốn đạp hắn, vội vàng sửa lại, "à à không, Ý tôi là những người xinh đẹp nhưng trong lòng chỉ biết tìm kiếm tiền tài, thấy đủ là vui, dễ dàng thỏa mãn! Dù sao thì Hoắc Sâm không thiếu tiền mà."
"Đúng là kiểu cậu có thể nói."
Doãn Uyển Phỉ không sợ Hoắc Sâm đi tìm người phụ nữ khác, nhưng cô sợ khi hắn trở về, sẽ trả thù. Mặc dù việc trêu chọc Hoắc Sâm lúc đó khiến cô cảm thấy rất thỏa mãn, nhưng cô biết rằng sau khi hắn trở lại, cô sẽ toi mạng.
Hoắc Sâm sau khi rời khỏi đây thì không quay lại. Doãn Uyển Phỉ bảo Tiểu Vu đi hỏi thăm, và được biết hắn nói là vẫn chưa xong việc. Doãn Uyển Phỉ yên tâm, và buổi tối khi đi ngủ, cô khóa cửa rồi ngủ ngon. Tuy nhiên, cô đã quá thoải mái, ngủ say trên sô pha.
Rạng sáng, khi Hoắc Sâm trở về, Doãn Uyển Phỉ vẫn đang há mõ ngủ say trên sô pha . Phòng có nhiệt độ ổn định, không quá lạnh để làm cô tỉnh dậy, nhưng cũng không quá nóng, khiến cô vẫn ngủ say.
Dây váy ngủ bị cô hăng ngủ mà xả nó đến hỗn độn, lòi ra 1 cục vú như 1 cục bông. Một cái trắng nõn chân chính đáp ở trên chỗ tựa lưng ghế, giang tay giang chân ngủ thành hình chữ X, váy chỉ có thể che đến ¼ của đùi, lộ ra ren quần lót.
Nguyên buổi hôm qua đã bị khơi mào một bụng dục hoả, Hoắc Sâm giờ này càng thêm khó nhịn. Hoắc Sâm quỳ xuống sô pha, cởi chiếc áo ngoài ra và tháo cà vạt. Hôm nay hắn bị câu đến đói bụng .Vì chưa ăn no, giờ đây hắn chỉ muốn ăn một cách thoải mái.
Hắn không muốn làm gián đoạn tư thế của Doãn Uyển Phỉ...trực tiếp đem quần lót của cô xé, lộ ra tiểu huyệt hồng phấn có chút sưng vì vài đợt cao trào hôm qua. cứ hễ một chạm vào Doãn Uyển Phỉ trong lúc ngủ mơ đều hừ hừ ra tiếng, như vậy là trạng thái tốt nhất. Lại chạm nhẹ vào nơi hơi sưng và mẫn cảm, nhẹ nhàng nhưng đều run rẩy chảy nước.
Người đàn ông cúi người xuống, môi lưỡi nóng bóng hôn lên, Doãn Uyển Phỉ vẫn không tỉnh, nhưng tê tại muốn khép chân lại. Hoắc Sâm chuyên chú liếm tiểu bạch đào, dự đoán được động tác của cô, cô vừa mới động đã bị chặn. Lại bẻ rộng chân cô ra, tiếp tục chăm chỉ thuận lợi liếm láp.
"Ư ưm...~?" Doãn Uyển Phỉ hé mắt vừa thấy, thấy Hoắc Sâm kia nghênh ra khuôn mặt tuấn tú gợi tình mà cũng ở giữa hai chân cô, sướng tê dại, cô cho rằng mình lại đang mộng xuân, giây tiếp theo lại lâm vào trong lúc ngủ mơ. Trong lúc ngủ mơ khoái cảm càng ngày càng dày đặc, tựa như nằm ở giữa cuộn sóng, môi lưỡi mềm mại nhưng linh hoạt, từng đợt chồng lên nhau.
Đến khi cuộn sóng bùng nổ, Doãn Uyển Phỉ mềm hừ một tiếng, vòng eo căng chặt run rẩy.
Hoắc Sâm vừa liếm xong tiểu huyệt, môi lưỡi còn dính nước, thuận tiện liếm luôn cái núm vú đã cương đến phát ngạnh kia. Dưới thân gậy dán lên cái tiểu huyệt ướt đầm đìa cọ xát, chậm rãi len lõi vào giữa 2 cánh môi tiểu huyệt ướt át kia, đã liếm cho cô cao trào, Hoắc Sâm hiện tại muốn cắm vào cũng sẽ không đánh thức cô.
Doãn Uyển Phỉ nửa tỉnh nửa mộng, rõ ràng cảm nhận được mình đang bị cự vật xâm nhập, trong lúc ngủ mơ đều có thể cảm thụ được là Hoắc Sâm kia xâm lược hơi thởi, cô biết là Hoắc Sâm, theo bản năng giang chân ra, thả lỏng làm hắn dễ dàng tiến vào. Bị hắn liếm liền khát vọng bị đâm vào, hắn vừa tiến vào, lập tức sướng đến run.
Cô cố gắng mở mắt nhưng không được, trước đây đang ngủ bất lình lình bị cột thịt cắm vào tới giờ cũng không ít lần, không có chút gì là khởi động giảm xóc, cứ như vậy dùng cái thứ thô cứng như cái gậy gỗ chọt vào khiến cô khó chịu, Doãn Uyển Phỉ rời giường lần nào cũng hừ hừ mặt lạnh.
Cái chân kia còn treo ở tựa lưng sô pha, tư thế rộng mở, bị nam nhan đỉnh eo từng cái đâm vào cho thân mình kích thích phiếm hồng, váy ngủ bị dày vò chịu không nổi lắc lư lòi 2 cái vú ra ngoài. Hoắc Sâm ngậm lấy một bên, vừa cắm tiểu huyệt vừa gặm vú. Vú kia sướng ở trong miệng hắn lập tức run rẩy cương lên, lưỡi mềm đảo qua đảo lại. Trong lúc ngủ mơ Doãn Uyển Phỉ sướng đến ưỡn ngực lên hướng đến thẳng miệng hắn.
Vú trước sau mẫn cảm như một, Hoắc Sâm cười một tiếng, ăn nhiều hơn nữa, đem vú cô liếm láp.
Lúc ngủ Doãn Uyển Phỉ rất ngoan, ngày thường Hoắc Sâm cắm sâu một chút cô liền khóc liền la toáng lên, lắc mông né tránh. Hiện tại mặc dù là Hoắc Sâm quấy, cô cũng không phản kháng, còn theo bản năng chính mình thả lỏng nuốt lấy, sướng đến cả người run run, cánh môi mềm nhừ.
Thật sự mê người.
Hoắc Sâm trước kia vội vã, có đôi khi đều nhẫn đến bức, khi trở về cô đã ngủ, kêu hoài không dậy liền bất chấp ít nhiều liếm láp đến ướt liền cắm vào. Trong lúc ngủ mơ Doãn Uyển Phỉ sẽ không giả tình giả ý, tiềm thức quen thuộc như được là chính mình, hắn đến cô đón , hùa theo tiếp nhận hắn, dần dần hắn cũng thích chịch cô lúc cô ngủ mơ.
Hoắc Sâm càng muốn chôn dương vật ương ngạnh của hắn ở chỗ sâu bên trong tiểu huyệt cô, hắn hít sâu một cái hơi véo lên eo mềm của cô, nhẹ nhàng kêu một tiếng, "Uyển Phỉ"
Truyện được dịch/edit bởi Mỹ Duyên - Dao Chém Heo
Vốn là đang lúc ngủ mơ, lại bị chịch đến mê hoặc, Doãn Uyển Phỉ thật sự lười mở mắt, hừ hừ hai tiếng, xem như là trả lời.
Nếu không tỉnh, vậy đừng trách hắn
Hoắc Sâm động thân đưa đẩy, động thân thật sâu mà cắm, bàn tay lớn vẫn khống chế được vòng eo uyển chuyển của Doãn Uyển Phỉ, khiến cô ấy trông giống như một món đồ chơi đang bị điều khiển. Càng cắm càng tàn nhẫn, trực tiếp đem eo Doãn Uyển Phỉ niết đến tàn nhẫn cắm. Hắn lấy thân cô làm điểm tựa, hạ thể của cả hai dán sát nhau. Mọi thứ đều nằm trong bàn tay lớn của hắn, để hắn tùy ý khống chế.
Một trận khoái cảm quét qua cả 2 người, Doãn Uyển Phỉ trong lúc ngủ mơ đều vô thức kêu lên, bị cắm loạn nhưng vặn vẹo thân lại bị Hoắc Sâm giam cầm lại, tiếp tục làm, Doãn Uyển Phỉ chỉ có thể vô ý thức kẹp chặt hắn run lên.
Trong phòng ngủ, ánh đèn vàng ấm áp lan tỏa. Người đàn ông thấp giọng cười thích thú, thực hiện động tác một cách tùy ý. Người phụ nữ hừ khóc rên rĩ, Dáng người mềm mại, uyển chuyển bị làm cho rối loạn, bóng dáng in lên tường. Không khí tràn ngập sự quyến rũ, như tái hiện cảnh sắc trong Đông cung.
Tinh dịch nóng bỏng bắn vào, bị chịch đến cao trào, Doãn Uyển Phỉ nằm trên sofa, đôi chân khẽ co lại, cả cơ thể mất kiểm soát mà run rẩy. Một cảm giác mãnh liệt bao trùm khiến cô nghẹt thở, cho đến khi cô mở mắt ra hoàn toàn.
'Ô... ân?~' Cô khẽ thốt lên, nhìn thấy Hoắc Sâm trước mặt. Vừa tỉnh dậy, Doãn Uyển Phỉ theo bản năng ôm lấy cổ hắn làm nũng, tìm kiếm sự an ủi, ngay cả khi bị hắn thao trong lúc ngủ.
"'Tỉnh rồi sao? Tỉnh thì thay đổi tư thế đi nào,' Hoắc Sâm nói, giọng đầy vẻ chủ động. Thấy Doãn Uyển Phỉ ôm lấy mình, hắn liền thuận thế đổi tư thế của cô. Sau đó, hắn nằm xuống sofa, đặt cô ở phía trên, để cô trong trạng thái mơ màng không phản kháng.
Dương vật vừa bắn có hơi mềm, cô vẫn không thể chống cự. Hắn tiếp tục hành động táo bạo, hoàn toàn nắm quyền chủ động trong tình huống này. Đem dương vật nhét lại vào bên trong cắm thì nó lại cương lên.
" A nhaa~~?" Doãn Uyển Phỉ vừa mới tỉnh, vẫn là bị thao tỉnh, cả người mềm oặt ra. Đã ngồi trên eo người đàn ông, từng chút từng chút nuốt côn thịt, bị làm cho cao trào. Cô hét lên, dùng tay ấn vào ngực Hoắc Sâm, mượn lực để bấu những ngón tay co rút lại, khẽ nắm chặt. Trên ngực hắn, vết đỏ bắt đầu xuất hiện.
Doãn Uyển Phỉ nhận ra đây chính là lúc cô bị hắn trả thù 'Hoắc... Hoắc Sâm! Sâm tổng! Đừng làm thế nữa! A... ô... đừng làm vậy!'
Hoắc Sâm vẫn không quan tâm, mắt như điếc, tai như ngơ. Hắn chưa cảm thấy thỏa mãn, tiếp tục khống chế cô.
Tiểu huyệt bị côn thịt cắm một chút liền run rẩy, tiểu huyệt thì nhe nhép nước, hắn thở gấp vui thích thô bạo làm. Doãn Uyển Phỉ bị làm đến độ cùng tiểu huyệt mềm rã ra, làm đến thân thể căng chặt co rút, ngón chân cuộn tròn lại.
"A~~!! chồng à, không cần cắm em~ chồng, không cần làm nữa~"
Doãn Uyển Phỉ không thể thốt thêm lời nào xin tha, bị đỉnh đến mức cơ thể không thể kiềm chế, ái dịch mãnh liệt phun ra Cơ thể cô run rẩy lẩy bẩy, giọng nói cũng dần trở nên yếu ớt, nghẹn lại trong cổ họng...
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng Hoắc Sâm vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục trêu chọc bóp mông cô mà đỉnh lên.
Doãn Uyển Phỉ chẳng còn sức lực để khóc, cả người mệt mỏi rã rời, chỉ có thể hổn hển thở, như một sinh vật đáng thương. Cô hối hận, tự hỏi tại sao lại phải trêu chọc người đàn ông này làm cái gì... Dường như cô sẽ bị chịch đến chết mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro