Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12 - Nhũ giao H


"Em không phải đến tìm Lý Mộ! Em đến tìm chị gái! em...em...em vừa rồi không có ý đó... em khen anh ấy cũng không có nghĩa là nói anh không tốt... em...em chỉ là, anh... anh chính là..." Doãn Uyển Phỉ lắp bắp, nói năng lộn xộn không thành câu, không biết phải nói gì tiếp. Cô cảm giác như chính mình vừa tự đào một cái hố và nhảy xuống!

"Chính là cái gì? Không dịu dàng bằng anh ta, không chu đáo bằng anh ta, không biết quan tâm người khác như anh ta?" Hoắc Sâm lạnh lùng ngắt lời, từng câu từng chữ lặp lại lời cô, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu khuôn mặt đầy chột dạ của Doãn Uyển Phỉ.

Hắn nghe hết rồi! Từng câu, từng chữ đều giống như những nhát dao đang từ từ xiết chặt, khiến Doãn Uyển Phỉ cảm thấy tim mình đập loạn vì hoảng sợ.

"em nói cũng đúng đấy." Hoắc Sâm đặt tài liệu xuống, giọng nói bình thản nhưng lại mang theo cảm giác áp lực nặng nề, như một cơn giông tố đang kéo đến.

Câu thừa nhận đó khiến Doãn Uyển Phỉ nghẹn thở, tim cô như bị ai bóp nghẹt. Cô cảm giác mình đang đứng trên bờ vực, chỉ cần một bước nữa là sẽ rơi xuống.

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, Hoắc Sâm bất ngờ nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, một tay khác không chút thương tiếc đè chặt phần ngực mềm mại của cô lên lồng ngực anh.

"Cho nên, lần trước em bỏ chạy, là gọi điện cho Lý Mộ? Khóc lóc, làm loạn, nói thế nào cũng không muốn ở bên tôi, chỉ muốn tìm đến anh ta? em lao ra ngoài mà không thèm để ý đến đứa con trong bụng. em là không muốn sinh nó, hay là định sinh con cho người khác? Ăn mặc như thế này, chạy đến đây, em định quyến rũ ai?"

Lời nói lạnh lùng của hắn như dao cứa thẳng vào lòng Doãn Uyển Phỉ. Lúc này, tất cả những chuyện cũ mà cô từng làm đều bị lôi ra ánh sáng, từ việc trốn chạy khỏi Hoắc Sâm đến việc không muốn sinh con cho hắn. Cô cảm giác như mọi lối thoát đều đã bị khóa chặt, không còn đường nào để trốn tránh.

Doãn Uyển Phỉ cảm thấy đau ở ngực và đầu óc, cô không còn nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra.

Làm sao mà mình lại trở thành người phụ nữ ác độc như vậy? Hai người còn lẫn lộn với nhau vì mối tình đầu. Hoắc Sâm quả là một tên giấm thành tinh mà, lại còn áp đặt như vậy, rõ ràng là đang tự làm khó mình. Đây rốt cuộc là câu chuyện gì vậy?

"Hắn là anh họ của em! Gọi điện cho hắn thì có sao đâu!" Doãn Uyển Phỉ tức giận, nhưng rồi lại mềm yếu, nước mắt lăn dài trên má.

"em mới bắt đầu đi theo anh, bồi ngủ, bồi theo sở thích của anh trên giường. em biết mình có lợi, nhưng không có nghĩa là em không có những cảm xúc ngây ngô. em và Lý Mộ có một đoạn tình cảm từ khi còn nhỏ, bây giờ chỉ là những kỷ niệm cũ. Em luôn không có chỗ dựa, và anh ấy là người duy nhất ngoài chị gái tôi quan tâm đến em. Thế nên em gọi điện cho anh ấy có gì sai sao?"

Doãn Uyển Phỉ cố gắng giải thích nhưng chẳng biết làm sao để nói cho Hoắc Sâm hiểu. Ít nhất, mối quan hệ này không phải là điều gì quá nghiêm trọng.

Cô vẫn nghĩ rằng Hoắc Sâm chỉ hiểu cô một cách nông cạn, chỉ nhìn thấy vẻ ngoài mà không hiểu được những nỗi đau bên trong. Nhưng cô đâu biết rằng hắn cũng hiểu rất rõ. Hoắc Sâm biết Doãn Uyển Phỉ luôn tỏ ra mạnh mẽ, đôi khi còn làm bộ kiêu ngạo để che giấu nỗi cô đơn sâu thẳm bên trong. Mặc dù cô có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng lại không nhận được sự quan tâm thật sự từ những người quan trọng trong đời, đặc biệt là từ cha mẹ.

Hoắc Sâm nhìn cô, thở dài rồi nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô, rồi kéo váy cô lên, dịu dàng nói: "Nếu em dựa vào tôi, thì mọi thứ sẽ ổn thôi."

Doãn Uyển Phỉ trong lòng mắng thầm, "Dựa vào anh? anh chẳng phải sắp kết hôn với chị tôi sao? Còn gì mà dựa vào anh nữa? Tôi dựa vào anh chỉ có bị đâm chọt ở giữa háng đến chết thôi."

Dù trong lòng tức giận, cô lại dịu dàng đến gần Hoắc Sâm, nhẹ nhàng nói lời xin lỗi, cầu xin hắn tha thứ.

Nhưng Hoắc Sâm là một người ghen khùng ghen điên, dù có yêu thương Doãn Uyển Phỉ, hắn cũng rất rõ ràng về mọi chuyện. Những lời cô nói khen ngợi Lý Mộ, cùng việc cô muốn bỏ chạy trước đó, hắn vẫn nhớ rất rõ. Hắn không dễ dàng bị lừa.

Hoắc Sâm biết rõ Doãn Uyển Phỉ rất khéo léo trong việc che giấu cảm xúc, luôn tỏ ra kiêu ngạo và tìm cách lừa dối để đạt được mục đích của mình. Nhưng với hắn, mọi thứ rất rõ ràng. Hắn không phải là người dễ bị lừa.

"Không cần phải làm ầm lên như vậy." Hoắc Sâm nói, "Cái gì em thích, tôi sẽ mua cho em, không cần phải làm ầm ĩ. Một lát nữa tôi sẽ đưa em về, không được đi đâu nữa."

Doãn Uyển Phỉ vội vã ôm lấy cánh tay hắn, "Em không phải muốn đồ, em chỉ muốn anh thôi..."

Hoắc Sâm không trả lời, chỉ im lặng nhìn cô một lúc rồi tiếp tục cúi đầu xem văn bản.

Cô biết rõ, hắn không dễ dàng bị lừa như vậy. Mặc dù cô luôn biết cách giả vờ yếu đuối để thu hút sự chú ý, nhưng đối với Hoắc Sâm, những trò này không có tác dụng.

Thực tế, giữa họ, mối quan hệ cũng chỉ là một sự trao đổi đơn giản: một bên là người cung cấp tiền bạc, một bên lợi dụng vẻ đẹp và sự quyến rũ của mình. Doãn Uyển Phỉ nhớ đến những lợi ích, và Hoắc Sâm chỉ coi đó là một giao dịch, không có sự lãng mạn nào ở đây.

Vì vậy, hai người gần như không làm gì khác ngoài việc làm tình, và khi gặp nhau, họ ôm nhau ngay lập tức mà làm.
Truyện được dịch/edit bởi Mỹ Duyên - Dao Chém Heo

Làm xong, cô liền vờ khóc thút thít than bị hắn chọt đau chỗ này chỗ kia, muốn mua đồ hiệu. Hoặc là cô thích cái gì, liền đến dụ dỗ hắn, sau đó cả hai làm tình. Cơ bản cô chỉ cần mở miệng, Hoắc Sâm sẽ đáp ứng.

Thấy Hoắc Sâm không dao động, Uyển Phỉ lớn mật ôm lấy cánh tay hắn, kẹp ở giữa bộ ngực bông của của mình cạ tới, lấy lòng hắn.

"Đừng loạn nữa, không được ra ngoài thì không nên ra" Hoắc Sâm rút tay lại, làm Doãn Uyển Phỉ vội vàng quỳ xuống, không nỡ rời tay hắn.

Hắn thực sự không mềm lòng trước hành động này sao?

"Hoắc Sâm~ anh vẫn giận sao? sai rồi, thật sự là tưởng anh thích em mà." Cô dán sát lại tai Hoắc Sâm " em thấy của anh to lên rồi, giúp em một chút được không?"

Hoắc Sâm khựng lại, ngước mắt nhìn cô. Khuôn mặt cô mỹ diễm, đôi mắt hồ ly vừa quyến rũ lại vừa trong trẻo lạ thường. Khi nói những lời táo bạo và đầy ẩn ý, ánh mắt ấy như chứa đầy sự mê hoặc, nhưng lúc này lại lóe lên nét vô tội, chăm chú nhìn hắn. Một sự kết hợp hoàn hảo giữa sự thuần khiết và quyến rũ, đúng như một hồ ly câu dẫn lòng người.

Doãn Uyển Phỉ tựa sát vào Hoắc Sâm, cảm nhận được cơ thể hắn nóng lên, nhịp thở trở nên dồn dập. Cô liền biết mình đã thành công. Cô đem váy của mình kéo xuống, lộ ra 2 luồng vú bự nhảy tới nhảy lui, Hoắc Sâm nhìn chằm chằm không chớp mắt, cô liền biết hắn thích.

Cô dùng vú mình cọ mặt Hoắc Sâm, đem hắn trêu chọc, dâng lên tận mặt, cô trượt dọc theo thân hình bất động của hắn, từ từ hạ xuống tựa vào đầu gối của hắn. Đưa lưỡi ra liếm đũng quần của người đàn ông, cuối cùng nhe răng kéo khoá quần xuống, hô hấp cô đều đều nhào tới vị trí dương vật đang nấp sau dưới lớp quần tây.

Hoắc Sâm hô hấp ngày càng loạn

Mở ra, dương vật thô to " bang " 1 tiếng, đánh vào măht của Uyển Phỉ

Cô há to miệng đem dương vật bỏ vào trong, cái miệng nhỏ liếm mút quy đầu, hết liếm rồi lại mút mã mắt của hắn, ánh mắt long lanh vừa liếm mút vừa nhìn Hoắc Sâm. Hoắc Sâm cúi mắt nhìn cô, đôi mắt đen sâu thẳm đầy vẻ đáng sợ.

Doãn Uyển Phỉ vươn cái lưỡi hồng hồng liếm dọc theo thân gậy, gân trên thân gậy nổi lên đầy khiêu khích.
người liếm người hưởng, tay cô nắm thân gậy vừa liếm vừa sục, cái miệng nhỏ hồng đem dương vật liếm láp ướt đến trơn trượt.

Cái việc lâý lòng này, theo như những gì cô hầu hạ kim chủ bấy lâu nay, Doãn Uyển Phỉ cũng đã 1 phần có kinh nghiệm, cô biết nên như thế nào để khiến Hoắc Sâm thoã mãn.

Cô lại trực tiếp quì xuống, đem 2 luồng vú ập tới, dương vật, cô kẹp nó ở giữa 2 luồng vú, cơ bản thân gậy đã ướt nên dễ dàng mơn trớn giữa khe vú. Dương vật của hắn thật sự to, kích cỡ thô tráng lập tức có thể sẵn sàng nghênh chiến với vú bự. Hiện tại cô đem lợi thể to bự của mình khoá cự vật ương ngạnh kia lại mà cọ.

Thịt ngực mềm như bông đang đè ép chặt côn thịt hắn.

Vì côn thịt vừa to vừa dài nên lúc cô mơn trớn, quy đầu vẫn gần đụng tới miệng cô, cảm giác được Hoắc Sâm đang căng thẳng. Doãn Uyển Phỉ đưa lưỡi ra liếm quy đầu đang chồi lên chồi xuống giữa khe ngực cô, khiến Hoắc Sâm nhìn thấy đầu lưỡi của cô khẽ thè ra như 1 tia sáng hồng mỏng manh.

Được một lát lại lấy quy đầu cọ cọ đầu ti vú của chính mình. Bộ dạng có thể đem đàn ông câu đến hồn lìa khỏi xác, hắn hận không thể lập tức đem cô kéo lên chịch đến chết, Hoắc Sâm hô hấp ngaỳ càng nặn nề, côn thịt bị dày vò ở giữa khe vú cương cứng đến giật giật mấy cái. Vú Doãn Uyển Phỉ đều vị vật cứng đó cọ đến khó chịu mà chảy nước, cô đĩnh đĩnh eo, sau đó lại đem vú kẹp lấy côn thịt mà cọ xát.

Hoắc Sâm lập tức run lên

"Sướng không? Hoắc Sâm~" Doãn Uyển Phỉ bên dưới lấy vú cọ, bên trên cái miệng hừ hừ trêu chọc hắn. Thật sự là cứng đến muốn nổ ra, dương vật đàn ông bị kẹp ở giữa ngực, áp sát đến có thể cảm nhận được nhịp tịm đập của cô, cự vật lại giật giật đến lợi hại.

Cô hiện tại thật ra lớn mật chủ động nhiều hơn so với trước kia.

Hoắc Sâm sao có thể kiềm chế được, thở hổn hển, bị 2 cục bông trên ngực cô ép sướng mà khó nhịn, không cam tâm sự cọ xát nhẹ nhàng của cô. Hắn tự động eo nói:"Chính mình đem vú mình ra tự chơi sao?"

Tay Doãn Uyển Phỉ mỏi nhừ, tay nâng 2 cái vú cỡ đại này bao lấy cái dương vật cũng cỡ đại kia đã vậy còn đang quỳ, tự cảm thấy thật sự đáng thương cho 2 cục bông của mình. Thuận theo hắn thẳng lưng, trơ mắt nhìn vú mình bị người đàn ông đùa bỡn, côn thịt đỏ tím di chuyển lên xuống, tự do, mạnh bạo hung hăng mà thọc vào rút ra.

Trên quy đầu liên tục tiết dịch, tất cả đều đem lên vú làm chất bôi trơn mà cạ, ướt át, so với âm thanh khi cắm vào dương vật thì có chút giống.

Doãn Uyển Phỉ đơ ra không biết làm sao, chỉ biết lấy 2 tay kẹp lại, Hoắc Sâm tự mình động eo, dương vật xỏ xuyên qua khe vú, liên tục chạm vào tận miệng cô. Thấm mệt đến độ mặt hồng môi đỏ, ánh mắt bắt đầu trốn tránh.

"Cái miệng nhỏ của em lại tiếp tục ăn đỉnh đầu của nó đi"

Hoắc Sâm vẫn chưa cao trào, giữ chặt đầu cô lại, không cho nhấp môi trốn tránh, muốn cô mở miệng ngậm cái quy đầu.

Trong chuyện đùa giỡn những việc này, nam giới luôn thành thạo hơn, thủ đoạn táo bạo và khéo léo.

Cắm vú, nhưng cái miệng nhỏ cũng muốn cắm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro