Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 0: bản beta

Bạch Liên Cung, tựa như một viên ngọc bích rực rỡ giữa bầu trời mây mù, ẩn mình trong những dãy núi trùng điệp, nơi sóng nước vỗ về và gió mát vươn xa. Ngôi cung điện này, với vẻ đẹp vĩnh hằng, tựa như một thế giới khác, tách biệt hẳn với cuộc sống trần tục. Mỗi một tòa tháp, mỗi viên gạch, mỗi chiếc cột đá đều được chế tác từ đôi tay tài hoa của những bậc thượng nhân, mang trong mình tinh hoa của đất trời, hòa quyện giữa sắc thái hùng vĩ và tao nhã.

Cổng chính của Bạch Liên Cung, cao lớn uy nghi, được xây dựng từ đá ngọc, phủ bóng râm mát. Phía trên cổng, ba chữ "Bạch Liên Cung" được khắc sâu trên tấm biển ngọc hoàng kim, vươn cao như một lời thề vĩnh cửu giữa trời đất, phản chiếu ánh sáng của ngọc và kim loại. Khi ánh sáng bình minh bắt đầu lan tỏa, bức phù điêu khắc họa vẻ đẹp của cảnh thiên, hoa cỏ, đỉnh núi, như một bức tranh thủy mặc sống động, mời gọi mọi người bước vào không gian kỳ ảo này.

Bước vào trong, cảnh vật mênh mông rộng lớn của cung điện hiện ra. Những đại điện lớn, cao vút, mái ngói cong vút, hình dáng uyển chuyển như lưng hổ, mang đậm dấu ấn của phong cách kiến trúc cổ xưa. Mỗi sảnh đường rộng mở, thông suốt, cho phép gió trời và ánh sáng xuyên qua, tạo nên một bầu không khí trong lành, tĩnh lặng. Trên từng vách tường, những tranh vẽ huyền thoại, những bức phù điêu phác họa các bậc thánh hiền, thần thánh, đều tỏa ra hào quang huyền bí, như thể mọi thứ nơi đây đều được linh khí bao bọc.

Dọc theo các hành lang dài rộng, những viên đá cuội được lát khéo léo, nhẵn mịn như gương, mỗi bước chân đều vang lên những tiếng "cạch cạch" nhỏ nhẹ, làm cho không gian càng thêm tĩnh lặng, an yên. Các vườn hoa trong Bạch Liên Cung cũng đầy rẫy những loài kỳ hoa dị thảo, trong đó hoa Bạch Liên trắng tinh khiết nở rộ quanh năm, tỏa hương thơm ngát, như làn gió xuân thổi về từ chốn tiên cảnh. Vườn hoa quanh năm đón tiếp gió trời, làm dịu mát tâm hồn của những bậc chân tu, là nơi mà mỗi người bước vào đều cảm nhận được sự tịnh độ, một cảnh giới mà chỉ những người đã hoàn thiện bản thân mới có thể nắm bắt được.

Tại các hồ nước trong suốt, mặt nước lặng như tấm gương, phản chiếu bóng dáng các ngôi nhà, cây cối, và ánh sáng của mặt trăng như bạc, vẽ nên bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp. Đêm xuống, khi trăng lên cao, ánh sáng bạc từ mặt trăng đổ xuống, chiếu sáng các ngôi điện, làm chúng trở nên huyền bí, thoát tục. Mỗi bước đi trên mặt hồ, mỗi nhịp thở của thiên nhiên nơi đây đều hòa quyện vào dòng chảy của thời gian, như làn sóng êm đềm của một dòng sông vô tận.

Bạch Liên Cung không chỉ là nơi tu luyện, mà còn là trung tâm giao thoa giữa các môn phái lớn, là nơi các bậc cao nhân, trưởng lão tụ hội để luận bàn về thiên cơ, chiến thuật, và bí quyết võ học. Trong mỗi buổi luận đạo, không khí nơi đây càng trở nên thâm trầm, tĩnh lặng, chỉ còn lại những thanh âm của những lời bàn luận trầm tĩnh, sâu sắc. Những ánh mắt sáng rực đầy trí tuệ nhìn nhau, trao đổi những phương pháp tu hành, tìm kiếm chân lý giữa thế gian đầy mê lộ.

Không gian và cảnh vật của Bạch Liên Cung chính là sự hòa quyện của trời và đất, âm và dương, là nơi những người mang trong mình chí lớn và khát vọng tu tiên tìm về, là nơi vĩnh viễn không có sự phân biệt, nơi mà mỗi đệ tử đều phải tự mình vượt qua thử thách của chính bản thân để đạt đến cảnh giới cao nhất. Từ khi bước chân vào cổng Bạch Liên Cung, mọi thứ đều không còn là chuyện của thế gian nữa, mà là sự chuẩn bị cho hành trình tìm kiếm con đường trường tồn, bất diệt.

Linh Dược Đường, dù là một nhánh nhỏ nằm trong Bạch Liên Cung, nhưng lại có vai trò vô cùng quan trọng trong hệ thống tu luyện và duy trì sự ổn định của cả môn phái. Đây không chỉ là nơi cung cấp dược liệu quý hiếm cho các đệ tử, mà còn là trung tâm quan trọng giúp các tu sĩ dưỡng bệnh, phục hồi vết thương, và cải thiện tu vi qua các loại đan dược đặc biệt.

Trong Bạch Liên Cung, nơi các đệ tử thường xuyên tham gia vào các trận đấu tranh tu vi, tu luyện khắc nghiệt, và đôi khi là những cuộc chiến ác liệt với các thế lực bên ngoài, Linh Dược Đường trở thành một "bức tường vững trãi", bảo vệ và duy trì sự ổn định cho môn phái. Mỗi khi có đệ tử bị thương, dù nhẹ hay nặng, đều được đưa về đây để chữa trị. Các loại dược thảo quý giá được nuôi trồng và chăm sóc trong khuôn viên Linh Dược Đường có công dụng đặc biệt, không chỉ chữa lành vết thương mà còn có thể làm giảm độc tố, hồi phục linh lực, và thậm chí thúc đẩy tu vi.

Một trong những điểm đặc biệt của Linh Dược Đường là các loại đan dược do chính các đệ tử học nghề tại đây chế tạo. Những viên đan này không chỉ đơn giản là thuốc chữa trị, mà còn là chìa khóa để tăng cường sức mạnh cho các tu sĩ. Chúng có thể giúp một tu sĩ cải thiện thể chất, linh lực, hoặc thậm chí giúp họ đột phá một cấp bậc mới trong tu vi. Do đó, Linh Dược Đường không chỉ đóng vai trò chữa trị, mà còn là nơi mang lại những cơ hội tu luyện vô giá cho các đệ tử.

Không chỉ vậy, Linh Dược Đường cũng là nơi lưu giữ những bí thuật bào chế dược liệu của môn phái. Đây là những kiến thức quý báu truyền lại qua bao đời, có tác dụng giúp các đệ tử tu luyện nhanh chóng hoặc chữa trị các loại bệnh tật, thương tích đặc biệt. Linh Dược Đường là nơi giữ gìn những bí quyết bí truyền mà các môn phái khác luôn ao ước có được, vì vậy nó trở thành một phần quan trọng không thể thiếu trong sự tồn vong và phát triển của Bạch Liên Cung.

Với vai trò quan trọng này, Linh Dược Đường được các trưởng lão và chưởng môn đặt dưới sự giám sát chặt chẽ. Họ không chỉ là những người quản lý các dược liệu mà còn là những người kiên trì nghiên cứu và phát triển các phương pháp chữa trị và đan dược tiên tiến, giúp Bạch Liên Cung duy trì được sự mạnh mẽ và uy nghiêm trong thế giới tu tiên. Các đệ tử, sau khi trải qua các thử thách gian nan, đều có thể tìm thấy sự an ủi và niềm tin nơi Linh Dược Đường, để phục hồi sức khỏe và tiếp tục con đường tu luyện của mình.

Bởi vậy, Linh Dược Đường không chỉ là một địa điểm chữa trị thông thường mà còn là trái tim yên bình và vững chắc của Bạch Liên Cung, một nơi duy trì sự cân bằng và ổn định cho toàn môn phái, đồng thời là yếu tố quyết định giúp các đệ tử vững bước trên con đường tu tiên gian nan.

Đã nhắc đến Linh Dược Đường, giữa không gian thanh tịnh đầy ắp hương thuốc, không thể không nhắc đến một đệ tử khiến bao người phải ngưỡng mộ. Đó chính là Dương Tịch Lam – một tài năng hiếm có, vừa dịu dàng lại vừa xuất sắc, mang trong mình vẻ đẹp tựa như tranh vẽ.

Tịch Lam có làn da trắng như tuyết, mềm mại đến mức khiến người ta cảm tưởng như chỉ cần một làn gió thoảng qua cũng có thể làm vỡ tan. Mái tóc dài đen mượt, như thác nước uốn lượn qua những ngọn núi, khi thì được buông xõa tự nhiên, khi lại nhẹ nhàng buộc lại bằng một dải lụa bạc. Vẻ ngoài hắn mang đến sự thanh thoát, nhẹ nhàng, không chút tạp niệm.

Khuôn mặt hắn như được điêu khắc từ đá quý, sắc nét và hoàn hảo đến mức không thể tìm ra một khuyết điểm nào. Đặc biệt là đôi mắt màu xám như làn sương mỏng, lúc nào cũng ánh lên sự trầm tĩnh nhưng thấm đẫm vẻ thấu hiểu, có thể nhìn thấu lòng người. Hai nốt ruồi lệ dưới đôi mắt ấy, nhỏ bé mà nổi bật, càng làm cho đôi mắt ấy thêm phần sâu thẳm, như những giọt sương trên cánh hoa, nhẹ nhàng mà đầy ẩn ý.

Dù vẻ ngoài của Tịch Lam đã đủ khiến bao người phải ngẩn ngơ, nhưng chính sự dịu dàng và trí tuệ của hắn mới là điều khiến người ta thật sự khâm phục. Hắn luôn giữ sự điềm tĩnh, nhẹ nhàng trong từng lời nói, từng cử chỉ, nhưng mỗi hành động đều toát lên sự kiên định và tỉ mỉ. Khi hắn chăm sóc dược liệu, bào chế đan dược, mỗi động tác đều chính xác, nhẹ nhàng, như thể đang vẽ nên một bức tranh sống động. Những đệ tử khác, khi nhìn vào hắn, cảm thấy như được truyền sức mạnh, như thể mọi lo lắng đều có thể tan biến dưới sự chăm sóc của hắn.

Ánh mắt Dương Tịch Lam không bao giờ vội vã, mà luôn trầm tĩnh như mặt nước hồ thu, nhìn thấu mọi thứ nhưng không nói ra. Mỗi lần hắn mỉm cười, nụ cười ấy nhẹ nhàng, như làn gió xuân thổi qua những cánh hoa mai, không gây chú ý nhưng lại mang theo một cảm giác ấm áp, dễ chịu. Những lời hắn nói luôn nhẹ nhàng, thanh thoát, như một dòng suối mát chảy qua lòng người, làm tan biến mọi căng thẳng, khiến trái tim như được bao bọc trong sự bình yên.

Dương Tịch Lam không chỉ là đệ tử ưu tú của Linh Dược Đường, mà còn là người con cưng của Bạch Liên Cung. Hắn là biểu tượng của sự hoàn mỹ, là hình mẫu lý tưởng mà tất cả đệ tử trong cung đều ngưỡng mộ và tôn trọng, chính là bạch nguyệt quang truyền thuyết trong lòng bao người. Dù tài năng xuất chúng, vẻ đẹp hoàn mỹ, nhưng hắn luôn giữ cho mình một tấm lòng khiêm tốn, không kiêu ngạo, và sẵn sàng giúp đỡ mọi người.

. . .

Đó là người ta nói thế, ta nào có mấy nhân cách cao thượng đến thế?

Câu nói này không hề vang lên thành lời, mà chỉ là một suy nghĩ lướt qua trong đầu Dương Tịch Lam, nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng qua, khiến tất cả mọi thứ bỗng chốc trở nên yên ắng. Những lời khen ngợi về hắn – người được cho là hoàn hảo, cao thượng, từ bi – chỉ là những mỹ từ mà người đời tự dựng lên. Ai cũng mong muốn nhìn thấy hắn như một vị thần thánh, nhưng thật sự hắn đâu có giống những gì họ nghĩ.

Mọi thứ không phải lúc nào cũng như mọi người tưởng. Cái danh xưng cao quý mà người đời gán cho ta, chỉ là lớp vỏ bọc hào nhoáng, một bộ cánh mà ta mặc vào để tham gia vở kịch này thôi.

Nhưng ta vẫn chỉ mỉm cười, làm ngơ, để mặc cho người khác tiếp tục đắm chìm trong những lời đồn thổi. Dù sao, cái tiếng thơm này cũng chẳng mất gì, vẩy đi cũng đâu có lợi cho ta? Cứ để cho họ nghĩ Dương Tịch Lam này là người cao thượng cũng tốt mà...nhỉ.

[Mình làm 1 đoạn xin ý kiến thôi, nếu được ủng hộ mình sẽ tiếp tục.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro