Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31. Cô Ấy Sẽ Yêu Tôi!


Chương 31. Cô Ấy Sẽ Yêu Tôi!

Khi Nhược Y mặc bộ lễ phục được đặt riêng từ Pháp lên boong tàu, sớm đoán được có thể cô sẽ cho mọi người thất thần, nhưng Kỷ Bạch Minh vẫn không khống chế nổi đắm đuối.

Cô thật sự, càng ngày càng đẹp, đôi mắt sáng như vì sao, bờ môi căng mọng như hoa anh đào, eo thon nhỏ mảnh mai, cùng khí chất thanh thuần tỏa ra từ trên người, tạo thành một Hạ Nhược Y độc nhất vô nhị trên đời!

Cô được tô điểm đoan trang xinh đẹp vô cùng, cho dù cô đứng ở chỗ nào, cũng đều tỏa ra hào quang rực rỡ chói lóa!

Đột nhiên Kỷ Bạch Minh muốn mang cô đi thật xa, đến một nơi chỉ có cô và hắn. Nhưng hình như đã chậm một bước, tất cả con trai ở đây, trong mắt đều lộ vẻ kinh diễm và ái mộ cô, ở trong lòng Kỷ Bạch Minh, sự hối hận xen ngọn lửa giận dữ đang gặm nhấm, biết sớm hắn đã lấy kéo cắt nát bộ lễ phục này rồi!

Khi đầu bếp đem cái bánh sinh nhật khổng lồ lên, mọi người đều đến ôm Nhược Y, hát "Happy Birthday", đến trước cái bánh, hát xong, cô ngượng ngùng chắp tay nhắm mắt ước, bờ môi căng mọng ấy khẽ hé ra thổi một hơi nhẹ dập tắt ánh nến trong tiếng hoan hô của mọi người, sau đó, đèn bật sáng lên, tiếng nhạc cũng vang lên.

Kỷ Bạch Minh thọc tay vào trong túi quần, nhẹ nhàng cầm hộp quà ở trong, quà trong hộp, là con cá heo nhỏ muốn đeo cho Nhược Y.

Hắn còn chưa đi qua, đã bị mọi người chen nhau tặng quà, trong tay Nhược Y chẳng mấy chốc đã ôm một đống lớn rồi, ước chừng hơn 10 hộp quà. Cô cười đặt hết quà lên bàn. Sau đó, Hứa Chí Quân đến gần cô, cũng đưa tay trao quà cho cô, Kỷ Bạch Minh khẽ liếc mắt phượng nhìn đôi kim đồng ngọc nữ phía trước, khoé miệng nhếc lên tia cười lạnh.

"Y Y, sinh nhật vui vẻ." Hứa Chí Quân đưa quà cho Nhược Y.

Nhược Y nhìn hộp quà màu hồng, tò mò hỏi

"Chí Quân ca ca, anh tặng gì cho em vậy?"

"Em mở ra xem sẽ biết." Hứa Chí Quân cười nói.

Nhược Y nghe hắn nói vậy, mở ra tại chỗ, thật không ngờ, bên trong lại là một cái điện thoại màu hồng.

"Chí Quân ca ca, anh tặng di động cho em?" Nhược Y vừa mừng vừa sợ.

Cô vẫn muốn đổi một cái di động lâu rồi, mà kiểu di động này, đúng là kiểu cô rất rất thích. Cô từng nói với Hứa Nhã Nghiên việc này, chắc là Hứa Nhã Nghiên nói với anh ấy, thật không ngờ, Hứa Chí Quân lại tốt như vậy.

"Cái di động này, là loại em đang rất thích. Chí Quân ca ca, anh thật lợi hại, thật sự rất cảm ơn anh a." Nhược Y hưng phấn cầm lấy di động xoay tới xoay lui.

Hứa Chí Quân nhẹ nhàng nói bên tai cô

"Y Y, anh đã lưu số của anh trong điện thoại di động rồi, em phải nhớ gọi điện cho anh đó nha."

Nhược Y vui vẻ cười

"Vâng, em sẽ gọi cho anh." Cô thật sự rất thích cái di động này a.

Đúng lúc ấy, đột nhiên truyền đến một tiếng cano thình thịch, mọi người không khỏi tò mò tới gần mép thuyền.

Cái cano từ từ dừng lại bên mép du thuyền, sau đó, từ trên thang, có một người đi tới, thật không ngờ, đó lại là Giang Hàn

"Thầy?" Nhược Y thật không ngờ Giang Hàn lại có thể tới đây, đứng ở chỗ này.

Giang Hàn liếc mắt liền thấy cô, mỉm cười đi tới.

"Nhược Y, sinh nhật vui vẻ." Hắn nói.

Nhược Y vội vàng nghênh đón.

"Thầy, sao thầy lại tới đây?"

"Nhược Y ngốc, làm sinh nhật cũng không thèm nói với thầy một tiếng, hại thầy phải đi tìm." Giang Hàn ôn nhu nói với cô.

"Thật ngại quá, không phải là không muốn mời thầy, mà là sợ thầy sẽ không có rảnh thôi." Nhược Y ngượng ngùng nói.

Giang Hàn giơ cao cái hộp chữ nhật trong tay mình, trịnh trọng đưa cho cô

"Nhược Y sinh nhật vui vẻ!"

Nhược Y mở hộp ra, không khỏi giật mình trợn mắt, đó là một cái laptop mới nhất hiện nay! Giá rất rất xa xỉ đó!

"Thầy... thầy ra tay hơi bị hào phóng đó ạ." Nhược Y có chút bất an không yên lòng

"Em có thể không nhận được không ạ?"

Giang Hàn xoa đầu cô, nói

"Bé ngốc, làm gì có chuyện không nhận quà sinh nhật chứ? Em là học trò ngoan nhất chăm chỉ nhất của thầy. Sao thế, không thích món quà thầy tặng em sao?"

"Không có, không có, chỉ là cảm thấy nó quá quý giá." Nhược Y vội vàng lắc đầu nói, đành phải ôm quà vào tay.

"Trên đó, có Weibo của thầy, đến lúc đó, em nhớ phải liên lạc với thầy đó." Giang Hàn nói.

"Vâng thưa thầy, cám ơn món quà của thầy, em thật sự rất thích. Trước giờ em không có máy tính riêng, mẹ nói trước tết âm lịch sẽ đưa em một cái, thật không ngờ, bây giờ thầy lại tặng cho em, thật sự rất cảm ơn thầy."

"Tôi nhớ có lần em nhìn thấy laptop của tôi, em nói em cũng muốn có một cái, cho nên, thầy cũng chỉ có cầu có cung thôi."

"Thật ạ? Em có nói như vậy sao? Chính em cũng quên, mà thầy vẫn còn nhớ rõ a." Nhược Y lè lưỡi tinh nghịch.

Giang Hàn nhìn cô thật lâu, khẽ nói: "Mỗi một câu em nói với thầy, thầy vẫn đều ghi nhớ trong lòng."

"A?" Nhược Y sửng sốt một chút, những lời này, cũng hơi kỳ lạ a.

Lúc này, Hứa Nhã Nghiên đi tới

"Em chào thầy."

"Chào Nhã Nghiên." Giang Hàn gật đầu với Hứa Nhã Nghiên.

Cô nhìn thấy cái laptop đời mới trên tay Nhược Y, ánh mắt trợn to

"Thầy! Thầy tặng cho Nhược Y laptop? Ai da, biết vậy em đã bảo mẹ sinh em trễ mấy tháng, em cũng sẽ có một phần quà của thầy. Nhược Y, thật hâm mộ cậu, anh tớ tặng cho cậu di động kiểu mới nhất, thầy thì tặng cho cậu cái máy tính đời mới luôn. Chỉ còn có một người chậm chạp chưa chịu ra tay, ha ha, không biết anh Bạch Minh ca ca sẽ tặng cho cậu đại lễ gì đây."

Cô vừa nói xong, xoay người liền phát hiện Kỷ Bạch Minh đang trầm mặc đứng sau lưng, không khỏi cười tinh nghịch

"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến a, Bạch Minh ca ca, em vẫn chưa thấy anh tặng quà gì cho Nhược Y đâu."

Kỷ Bạch Minh cười lạnh nhìn Giang Hàn, lại liếc nhìn Nhược Y một cái, vươn tay cầm hộp quà trên tay cô.

"Nga? Là laptop a, lại còn là dòng mới nhất." Kỷ Bạch Minh mỉa mai.

Vốn là, thấy cô vui vẻ khi được Hứa Chí Quân tặng quà thì khoé mắt hắn đã loé lên tia lửa. Nhưng dù sao Hứa Chí Quân cũng là bạn tốt của hắn, hắn cố nén cơn giận.

Không ngờ Giang Hàn cũng tới nốt, đáng giận chính là Giang Hàn tỏ ra ôn nhu ẩn tình, điều này làm cho đống lửa vốn đang bập bùng trong lòng hắn, đột nhiên bùng cháy càng dữ dội hơn. Một người thầy phải làm gương cho người ta, mà lại thể hiện thâm tình nồng đượm với một đứa học trò, quả thực là đáng giận.

Ánh mắt Kỷ Bạch Minh chăm chú nhìn chằm chằm Giang Hàn, khóe miệng khẽ nhếch lên tia cười lạnh, Giang Hàn cũng không yếu thế, nhíu mày lại.

Ánh mắt Kỷ Bạch Minh càng thêm âm trầm. Sau đó, tay hắn buông lỏng, hộp quà rời khỏi hai tay hắn trong tiếng kinh hô của mọi người, Giang Hàn nhanh tay muốn chụp lại, nhưng vẫn bị chậm một bước, chiếc hộp "Ba" một tiếng liền rơi trên mặt đất.

Nhược Y nhìn cái hộp quà nằm trên mặt đất, không thể tin được hét to

"Kỷ Bạch Minh, anh làm gì vậy?"

"Thật ngại quá, không có cầm chắc, cùng lắm thì anh đền cho em một cái." Kỷ Bạch Minh nhún nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó nhìn Giang Hàn khiêu khích.

Hai tay Giang Hàn nắm chặt thành quyền, hắn cố nén tức giận, không nói gì cả, cứ đối diện với Kỷ Bạch Minh như vậy, ánh mắt hai người va nhau giữa không trung, ma sát xẹt ra tia lửa điện đầy nguy hiểm.

"Kỷ Bạch Minh, anh cố ý! Anh cố ý!" Nhược Y vô cùng tức giận, cô xoay người muốn đi kiểm tra xem cái laptop có bị rơi bể hư gì không. Nhưng, Kỷ Bạch Minh lại đạp một cước trên mặt, laptop liền bay ra xa.

Cô đứng lên, la về phía Kỷ Bạch Minh

"Tôi sẽ nói lại với ba! Anh cố ý gây rối tiệc sinh nhật của tôi! Tôi nhất định phải bảo ba phạt anh! Anh đã hứa với ba hôm nay là thuộc về tôi, nhưng anh lại âm phụng dương vi!"

Hốc mắt cô khẽ đỏ lên, tưởng chừng những hạt ngọc trai trong suốt lấp lánh ấy có thể rơi xuống bất cứ lúc nào

Giang Hàn đưa tay giữ cô lại, có chút buồn bã, nhưng hắn vẫn mở miệng vỗ vỗ lưng an ủi cô

"Nhược Y, anh của em đúng là không cẩn thận, đừng như vậy, nhiệm vụ tối nay của em là trải qua một đêm sinh nhật hạnh phúc. Nếu laptop rớt bể, lần sau thầy sẽ bù cho em một cái."

Nhược Y oán giận liếc Kỷ Bạch Minh một cái, áy náy nói với Giang Hàn

"Thầy ơi, thật sự rất xin lỗi."

Kỷ Bạch Minh trầm mặc, hắn kéo Nhược Y lại, nhưng cô tức giận gạt tay hắn ra, kéo tay Giang Hàn

"Thầy, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nữa, chúng ta sang bên kia đi, thầy cũng không cần chấp nhặt với kẻ tiểu nhân làm gì."

Thấy Nhược Y kéo Giang Hàn thân mật rời đi, Kỷ Bạch Minh thật sự muốn giết người!

"Hạ Nhược Y!" Kỷ Bạch Minh kêu to một tiếng, định bước lên, Hứa Chí Quân bên cạnh vội vàng kéo hắn.

Giang Hàn tranh thủ quay đầu lại, cười cười với hắn. Cái điệu cười này qua mắt Kỷ Bạch Minh là đắc ý và thắng lợi, là khinh bỉ và mỉa mai, làm cho trái tim Kỷ Bạch Minh muốn nổ tung vì giận dữ.

"Hạ Nhược Y! Em có gan! Em dám làm như vậy với anh!?" Kỷ Bạch Minh rống giận.

"Bạch Minh, cậu cũng không đúng, tại sao lại ném cái laptop thầy Giang tặng cho cô ấy chứ? Cô ấy không tức giận, mới là lạ ấy. Cậu đừng có như vậy, hôm nay là sinh nhật của cô ấy, ít nhiều gì cũng phải cho cô ấy vui vẻ trải qua đêm nay." Hứa Chí Quân nói với hắn.

"Đừng có quản tôi. Đừng tưởng là tôi không biết, không phải cậu cũng có ý với Nhược Y hay sao?" Kỷ Bạch Minh mỉa mai Hứa Chí Quân.

Lời của hắn, làm cho Hứa Chí Quân biến sắc, cũng làm cho Hứa Nhã Nghiên đang đứng bên cạnh rất sợ hãi.

"Cái gì gọi là lòng riêng? Cho tới bây giờ tôi vốn không có giấu diếm tình cảm mà tôi dành cho Nhược Y trước mặt cậu" Hứa Chí Quân trầm giọng nói.

Kỷ Bạch Minh cười lạnh một tiếng, nói

"Đúng rồi, cậu không có giấu diếm, cậu hận không thể chiêu cáo thiên hạ, cậu có tình cảm với cô ấy. Tôi cho cậu biết, không có cửa đâu, nó còn quá nhỏ, tôi sẽ không cho phép cậu với nó yêu đương!"

Vừa nghĩ tới tối hôm qua nghe được cuộc nói chuyện giữa Nhược Y và Nhược Ninh, lại nghĩ đến Hứa Chí Quân cũng thích cô, và rất có thể cô sẽ đồng ý cho hắn theo đuổi, thậm chí có khả năng, cô sẽ bị Hứa Chí Quân ôm vào trong ngực, mặc sức hôn môi, tim của hắn, lập tức giống như nghẹt lại, khiến hắn không thở nổi, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.

Hứa Chí Quân thấy hắn nói như vậy, tức giận

"Kỷ Bạch Minh, tôi phát hiện càng ngày cậu càng vô lí rồi, cho dù tôi thích cô ấy, cho dù cô ấy nhận lời theo đuổi của tôi, sao lại phải được cậu cho phép? Qua đêm nay, cô ấy đã 16 tuổi rồi. Đừng quên, qua tuổi này, chỉ cần được ba mẹ cho phép, cũng có thể kết hôn! Cậu càng như vậy, Bạch Minh, tôi quyết định ngày mai sẽ bắt đầu theo đuổi cô ấy. Tôi sẽ làm cho cô ấy gả cho tôi. Dù sao ba mẹ hai bên chúng ta đều có ý như vậy!"

Kỷ Bạch Minh nghe Hứa Chí Quân dám nói ngày mai sẽ bắt đầu theo đuổi Nhược Y, mà còn nói cô sẽ gả cho hắn, hai mắt không nhịn được giận trừng, quát to

"Không được! Tôi không cho phép! Hứa Chí Quân! Hạ Nhược Y nó vĩnh viễn sẽ không gả cho cậu! Nó sẽ gả cho..." Trong lòng hắn đột nhiên lộp bộp một chút, cô sẽ gả cho ai? Sẽ gả cho ai? Hắn cũng thật không ngờ, có một ngày, cô cũng sẽ lập gia đình! Cũng sẽ kết hôn!

Hắn lảo đảo lui về phía sau vài bước, bị chuyện mình đột nhiên ngộ ra trong lòng làm kinh hoàng.

Hứa Chí Quân hừ lạnh một tiếng nói

"Cậu không cho? Đó là chuyện riêng của Nhược Y, cậu không quyền cấm. Tôi với cô ấy cùng một chỗ, chỉ cần được ba mẹ hai bên chúc phúc! Không cần cậu cho phép hay không cho phép!"

"Cậu đang mơ hả? Cậu cũng không biết nó thích hay không thích cậu, đã nhào đến chuyện kết hôn, đúng là làm cho tôi cười rụng răng!" Kỷ Bạch Minh cười lạnh nói với Hứa Chí Quân.

Hứa Chí Quân bị hắn làm nghẹn, trên mặt lộ ra nét xấu hổ, nhưng hắn vẫn cứ cường ngạnh nói với Kỷ Bạch Minh

"Tôi sẽ làm cho cô ấy yêu tôi! Cô ấy sẽ trở thành nữ nhân của tôi!"

***

.Vũ Hà Linh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro