Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26. Mãnh Liệt


🎉 Happy Lunar New Year Everyone! Enjoy 2019 to the fullest. 🎉

Chương 26. Mãnh Liệt

"Không!" Nhược Y hoảng sợ muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn.

"Không kịp nữa rồi!" Kỷ Bạch Minh vừa nói nói, lập tức, môi của hắn chạm vào môi của cô.

"Không..." Tiếng thét chói tai bị môi của hắn ngăn lại trong miệng, chỉ thoát ra được âm cuối.

Kỷ Bạch Minh mãnh liệt phủ lên môi cô, dùng sức mạnh mẽ gần như mút phá môi của cô, Nhược Y theo bản năng phản kháng, lại khơi ra tính chiếm hữu thô bạo của hắn, hắn càng thêm dùng sức, thẳng đến khi Nhược Y hé miệng ra như lần trước, hắn tiến quân thần tốc vào trong miệng của cô nhào đến quấn lấy chơi đùa cái lưỡi thơm tho.

Cô mềm mại như thế, ngọt ngào như thế, làm cho Kỷ Bạch Minh nhịn không được càng sâu thêm nụ hôn này, tham luyến đoạt lấy sự ngây ngô thanh khiết ấy.

Nhược Y chỉ cảm thấy khí lực của mình như bị rút cạn, toàn thân cô mềm yếu vô lực tựa vào người Kỷ Bạch Minh, cô có thể cảm nhận được đầu lưỡi của hắn linh hoạt ở bên trong môi tớ khuấy đảo ra một cơn sóng tình, tay cô, nhịn không được đặt lên đầu vai hắn, thở gấp phát ra tiếng rên như một con mèo nhỏ meo meo.

Kỷ Bạch Minh nghe được tiếng thở gấp của cô, lại điên cuồng như hận không thể nuốt Nhược Y vào trong bụng, ôm thân thể của cô xoay tròn, xoay tròn đến thành hồ bơi, sau lưng có chỗ dựa, hắn hôn lại càng không kiêng nể gì, cơ hồ khiến Nhược Y có cảm giác sau một khắc sẽ vì tim đập quá nhanh mà hít thở không thông, toàn bộ đầu cô loạn rừng rực dính như keo giống nhất oa mạo phao cháo, khiến cho cô không thể suy nghĩ, cũng làm cho cô không thể cự tuyệt Kỷ Bạch Minh đến tìm lấy những ngọt ngào thuộc về cô, cô chỉ có thể giống một sợi tơ hoa gắt gao bám vào cây thanh tùng thẳng tắp Kỷ Bạch Minh này.

Nụ hôn này, dài như vậy, cuồng nhiệt như vậy, gần như khiến cho toàn bộ nước hồ bơi đều sôi trào lên vì cảm xúc thăng hoa mãnh liệt của hai người.

Cũng không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ dây dưa giữa môi lưỡi Nhược Y từ từ tản đi, Nhược Y mới có thể hít thở không khí trong lành, cô muốn đẩy hắn ra, nhưng lại không có lấy một tia khí lực, vẫn như cũ toàn thân mềm yếu ngồi phịch trong lòng hắn.

Kỷ Bạch Minh nhẹ nhàng đặt đầu cô ở trước ngực của mình, cô nghe được tiếng tim đập hỗn loạn mà mạnh mẽ hữu lực của hắn, đập nhanh như vậy gấp như vậy, cùng với tiếng tim đập của cô kẻ xướng người hoạ, không biết vì sao, cô lại không muốn cứ vậy mà rời khỏi lồng ngực của hắn, cô vụng trộm tham luyến từng trận hơi thở nam tính từ trên người hắn truyền đến, mà tay Kỷ Bạch Minh lúc này đang ôn nhu nhẹ vuốt ve mái tóc của cô, ôn nhu vỗ về gương mặt của cô, mang theo một cảm giác tê dại ngứa ngáy yếu ớt, tê ngứa đến trong lòng Nhược Y rồi.

"Nhược Y... Nhược Y... Nhược Y..." Kỷ Bạch Minh cúi đầu gọi tên cô từng tiếng, cho tới bây giờ Nhược Y cũng không biết tên mình khi được hắn gọi như thế, lại có thể làm cho trái tim cô không thể khống chế mà rung động, đúng vậy, lòng của cô, vậy mà lại vì hắn gọi vài tiếng mà rối loạn!

Hai người cứ như vậy lẳng lặng dựa sát vào nhau, tất cả đều tĩnh lặng như vậy, mà lại ấm áp như vậy, Kỷ Bạch Minh ôm cô thật cẩn thận, sợ mình bất cẩn một cái sẽ phá vỡ bầu không khí ngọt ngào này.

Nhược Y từ từ tỉnh lại từ giữa mê say, cô có chút mê mang, tại sao cô lại biến thành cái dạng này? Đúng ra là cô phải cự tuyệt hắn mới đúng, vì sao đến cuối cùng, cô lại giống như bị say mê cuốn vào?

"Buông!" Nhược Y hai tay dùng sức muốn đẩy lồng ngực rộng lớn của hắn ra.

Kỷ Bạch Minh lại càng ôm cô chặt hơn, nói

"Tiểu Y Y, tôi cảm thấy em cũng rất hưởng thụ nụ hôn này a."

Nghe ra trong giọng nói hắn có chút trêu chọc, trong lòng Nhược Y vừa tức vừa buồn cười.

"Cái này cũng không tính là gì, nếu như có con trai khác hôn tôi như vậy, tôi nghĩ, tôi cũng sẽ như vậy thôi!" Cô đỏ mặt nói nhỏ

Kỷ Bạch Minh nghe cô vừa nói như thế, giận tím mặt la

"Em dám! Em dám để cho nam sinh khác hôn em!"

Ngón tay hắn mơn trớn trên môi của cô, nói

"Nơi này, chỉ thuộc về tôi! Người có thể chạm vào nó, chỉ có tôi!"

Trong lòng Nhược Y cũng rất tức giận, cô dùng sức đẩy hắn ra, vừa chậm rãi lui ra sau.

"Kỷ Bạch Minh, chúng ta anh em! Mặc kệ anh có thừa nhận người em gái này hay không, nhưng ở trong mắt người khác, anh chính là anh trai tôi!" Cô nói to.

Kỷ Bạch Minh đặt ngón tay vừa vuốt môi cô lên mũi, giống như trên ngón tay còn chứa mùi thơm ngát của đôi môi đỏ mọng kia, hắn nhẹ nhàng hít một hơi, muốn hít hương thơm vào xoang mũi.

"Nhược Y, cho tới bây giờ tôi chưa từng xem em là em gái của tôi! Mà em, cho tới bây giờ em cũng chưa từng chính thức gọi tôi một tiếng anh hai! Người khác thấy? Mặc kệ họ, tôi không quan tâm!" Hắn nói.

Nhược Y đau khổ lắc đầu, nói

"Kỷ Bạch Minh, xin anh, anh muốn đùa giỡn với tôi, xin đổi một loại trò chơi khác được không? Cái loại này, tôi thật sự chịu không được, anh hận tôi, ở trong lòng anh, tôi chỉ là một món đồ chơi hay ho của anh mà thôi, trước giờ anh đều chưa từng nghĩ tới tôi cũng là người, tôi cũng không muốn sống những ngày làm một thứ đồ chơi này!"

Kỷ Bạch Minh vừa nghe cô nói như thế, ánh mắt sáng rực đi về phía cô, Nhược Y kinh hoảng lui về phía sau trong nước, nhưng Kỷ Bạch Minh nhanh hơn cô, hắn đi đến bên Nhược Y, hai tay đột nhiên nâng lên đặt ở trên vai Nhược Y, cô không tự chủ được run run.

"Hạ Nhược Y, nếu như không muốn sống những ngày làm một thứ đồ chơi này, có cách khác." Kỷ Bạch Minh nói.

"Cách gì?" Nhược Y phòng bị nhìn hắn.

Kỷ Bạch Minh không trong chớp mắt nhìn cô, gằn từng tiếng

"Không cự tuyệt tôi hôn em, đừng cự tuyệt, chỉ cần em không kháng cự nụ hôn của tôi, tôi đồng ý, về sau tôi sẽ không tìm em gây phiền toái!"

Chẳng lẽ, về sau hắn vẫn muốn hôn cô như vậy sao? Cái này sao có thể được chứ? Không thể cứ như vậy nữa!

"Không được!" Cô quả quyết cự tuyệt.

"Không, em không có quyền cự tuyệt, tôi muốn làm như vậy, tôi sẽ làm như vậy, em tất phải chịu!" Kỷ Bạch Minh thấy cô quả quyết cự tuyệt, nổi giận, bá đạo gạt bỏ cự tuyệt của Nhược Y.

"Kỷ Bạch Minh, anh không thể buông tha cho tôi sao?" Nhược Y khẩn cầu nhìn hắn.

"Không thể, cũng chưa từng nghĩ muốn buông tha cho em! Từ khi còn nhỏ em đã định là..." Kỷ Bạch Minh dừng lại một chút

"...đồ chơi của Kỷ Bạch Minh tôi!"

Nghe hắn nói như vậy, từ khoé mắt Nhược Y tràn ra một viên chân châu trong suốt.

Kỷ Bạch Minh thấy cô đau khổ như vậy, trong lòng đột nhiên đau nhói, hắn nhịn không được nói

"Trừ ôm em hôn em, tôi sẽ không làm gì khác với em, chuyện này em không cần lo lắng."

"Thật vậy sao?" Nhược Y mở to hai mắt, đột nhiên trong mắt cũng toả sáng ra một thứ ánh sáng rực rỡ, thứ hào quang này, làm cho Kỷ Bạch Minh xém chút nữa đã thất thần, hắn như mê muội gật gật đầu

"Thật, tôi nói là thật, em nên thử tin tưởng tôi một lần!"

Nhược Y thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô giơ tay lên muốn lau đi nước mắt trên mặt, Kỷ Bạch Minh đột nhiên ngăn lại tay cô nói

"Để tôi."

Nhược Y kinh ngạc thả tay xuống, Kỷ Bạch Minh cúi đầu, nhẹ nhàng liếm đi nước mắt trên mặt cô, Nhược Y run rẩy một chút, nhưng cũng không kháng cự, Kỷ Bạch Minh hài lòng hôn lên mắt cô, nhẹ nhàng hút đi lệ vương trong mắt, sau đó, đôi môi từ từ theo khóe mắt trượt đến chóp mũi, lại từ chóp mũi dừng trên môi của cô.

"Tôi không hôn đủ em, tôi còn muốn thêm dư vị một chút nữa." Kỷ Bạch Minh khàn khàn nói, hắn lại ôm Nhược Y vào trong ngực, lại cùng Nhược Y tiếp tục nụ hôn ngọt ngào có thể làm cho hắn say lòng kia.

Kì lạ là sau khi Nhược Y bị Kỷ Bạch Minh dùng nụ hôn để trừng phạt đe dọa, thì cô thậm chí có thể nín thở trong nước đến ba bốn phút, cái này phải kể công nhờ Kỷ Bạch Minh dạy dỗ, càng phải kể công những nụ hôn bất tận của hắn, cô nhờ giữa lúc hôn từ từ học được cách nín thở.

Mà Kỷ Bạch Minh quả nhiên giữ lời, chỉ cần để cho hắn hôn cô, hắn sẽ không còn tìm cô gây phiền phức, chỉ thỉnh thoảng nhìn thấy cô đứng chung với Giang Hàn, hắn sẽ giận dữ, nhưng cho dù có giận cách mấy, cũng sẽ không nhốt cô vào phòng tối nữa, mà chỉ hôn cô, cho đến khi cô chịu không nổi nói về sau sẽ không đến gần Giang Hàn nữa, hắn mới chịu buông tha.

Có điều là, Nhược Y cũng phát hiện ra một việc kì lạ, bình thường cô vốn rất được nam sinh yêu mến, vậy mà bây giờ chỉ là tình cờ thấy cô thì họ lập tức bỏ chạy, điều này làm cho cô cảm thấy kỳ lạ. Cho đến một ngày kia, có một nam sinh không sợ chết thổ lộ với cô, vậy mà nghe nói ngày hôm sau lập tức bị một đám người đánh hội đồng, còn cảnh cáo nam sinh kia rằng không được tới gần Hạ Nhược Y. Nghe cái tin đồn như thế, cô đã biết ai đứng sau làm vậy rồi.

Cũng được, cô cũng không thích mấy tên loi choi này cứ mặt dày đến quấy rầy cô, vì cô không có ý kiến gì, khiến cho Kỷ Bạch Minh làm càng trầm trọng thêm, càng về sau nam sinh ngay cả liếc nhìn cô một cái cũng không được.

Vì thế, khắp trong trường học đều đồn Kỷ Bạch Minh siêu siêu yêu thương em gái đến đủ loại sắc thái. Khi tin đồn đó đến tai Giang Hàn, chỉ thấy Giang Hàn thản nhiên cười. Vì hắn biết, và hắn hiểu được, tên Kỷ Bạch Minh này, không phải là siêu yêu thương em gái, mà là, siêu thích ăn giấm chua! Không muốn nam nhân khác theo đuổi nhúng chàm Nhược Y, chỉ sợ liếc mắt nhìn cũng không được! Sự ghen tuông đáng sợ! Lòng chiếm hữu mãnh liệt!

Chỉ có điều xem ra, ngay cả Nhược Y ngây thơ cũng chưa biết anh trai của cô không phải có tình cảm anh em với cô, mà là một loại tình cảm cấm kị khác không thể nói ra!

Mà Kỷ Bạch Minh chắc hẳn đã cảnh cáo Nhược Y, không được cho hắn cơ hội tới gần cô, cho dù tiếp cận được cô, cô cũng vô cùng cung kính mở miệng một tiếng "Thưa thầy", nếu tôn kính hắn như vậy, cho dù có vài lời muốn nói, sao có thể không biết xấu hổ nói ra khỏi miệng trước mặt học sinh?

Vì duy trì hình tượng, hắn đành phải chôn vài lời muốn nói thật sâu dưới đáy lòng, tình cảm giấu kín kia, giống như nham thạch nóng chảy, làm phỏng trái tim của hắn, lúc nào cũng chờ đợi thời cơ thích hợp sẽ bùng phát như núi lửa.

***

.Vũ Hà Linh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro