Chương 82: Sinh nhật Ôn Nghị
Chủ nhật, hai người ở nhà tiến hành tổng vệ sinh, Ôn Viễn Khanh phụ trách phết đất, mạt bàn, quét tước phòng bếp, rửa sạch WC, mà Lâm An chỉ làm mỗi việc ở bên cạnh cổ vũ hắn cố lên.
Thiếu nữ ăn mặc áo rộng cùng quần đùi, hai chân thon dài ngồi xếp bằng trên sofa, cầm quả dâu tây, híp mắt một ngụm cắn xuống, nước sốt dâu tây thơm ngọt tràn ra trong miệng, kiều tiếu nhìn Ôn Viễn Khanh vất vả cần cù lao động, thỉnh thoảng cổ vũ vài câu
"Cố lên, cố lên."
"Thật là lợi hại, ba ba giỏi nhất."
"Quá sạch sẽ, ba ba thật là lợi hại."
Ôn Viễn Khanh bị cô khí cười, ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ đang thư thái trên sofa thường thức dâu tây. Đang muốn chọn trái lớn nhất , vừa vặn hắn đi qua, nhéo lên hàm dưới hôn lên, đầu lưỡi cạy ra hàm răng hướng trong càn quấy
"Ưm... Ba, bẩn nha"
Lâm An là người thích sạch sẽ, Ôn Viễn Khanh vừa rồi dọn dẹp một thân đầy mồ hôi, giờ phút này ghét bỏ muốn đem hắn đẩy ra, lại bị Ôn Viễn Khanh chặt chẽ khống chế không thể động đậy, chế trụ tay cô nâng đến đỉnh đầu, rắn chắc thân hình đè ép lại, đầu lưỡi thâm nhập vào trong miệng mút vào nước sốt thơm ngọt. Hai người cứ như vậy chia sẻ ăn xong một quả dâu tây, Ôn Viễn Khanh mới đưa đầu lưỡi từ miệng cô rút ra.
"Bẩn chỗ nào?"
Ôn Viễn Khanh ngậm lấy vành tai cô gái nhỏ nhẹ nhàng gặm cắn.
"Chỗ dơ nhất chẳng phải em cũng đã thử qua rồi sao?"
"Ba, sao nay lại hư như vậy."
Cô gái nhỏ bị chính Ôn Viễn Khanh hôn sắp thân thể nhũn ra, chỉ có thể mềm như bông hờn dỗi.
Ôn Viễn Khanh nâng lên thân mình, duỗi tay từ eo bụng hướng lên trên cởi áo thun, lộ ra thân trên cường tráng, còn có thể nhìn đến khe rãnh thật nhỏ đang lưu mồ hôi sau khi vận động, hòa với hormone nam tính càng thêm hấp dẫn, trong cổ họng phát ra thanh âm từ tính lại mang theo chút mê hoặc "Muốn sao?"
Ôn Viễn Khanh nhìn bộ dáng cô gái nhỏ ngốc nghếch nhìn mình nuốt nước miếng, cong lên khóe miệng, tay theo đùi thiếu nữ một đường hoạt đi lên, đẩy quần lót ra, vòng eo một đĩnh tiến vào đườn đi ướt nhuận.
Ôn Viễn Khanh ngậm lấy đầu vú liền bắt đầu mút vào, hạ thân bắt đầu có tiết tấu luật động, "ohhh, có muốn không?"
"Ách a, người xấu." rõ ràng đã đi vào được còn muốn.
Lâm An dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, trên người là thân thể nam nhân nóng rực, còn có căn côn thịt ở trong thân thể nhanh chóng kích thích, cô cảm thấy toàn thân đều sắp bị Ông Viễn Khanh bức bách, hắn dễ như trở bàn tay đem cô đưa lên cao trào.
Lúc Lâm An mua sofa này rất cân nhắc,chẳng biết vì sao Ôn Viễn Khanh cực kỳ thích ở chỗ này làm tình, hiện tại vừa mới mua không lâu nhưng nó đã nhiễm thấm không biết bao nhiêu ái dịch của hai người. Tinh mắt còn dễ dàng tìm thấy vết tinh dichh, Lâm An tất nhiên nhanh chóng giặt sạch, nhưng chẳng được bao lâu lại bị Ôn Viễn Khanh vấy bẩn như cũ, nên cô cũng hạn chế.
....0000....
Yai người ngọt ngào ở chung sinh hoạt khác biệt, mấy ngày cuối tuần An Nhu cùng Ôn Nghị ngộ nhỡ có đến thấy được không hay lắm, ngày đó cha mẹ cãi vã Ôn Nghị cũng nghe rồi, tuy rằng mấy ngày nay An Nhu chưa nói gì với con trai, nhưng hắn biết ba mẹ sắp ly hôn, ba hắn sẽ sống chung với một cô gái khác.
Hôm nay An Nhu đi đến phòng hắn,
hỏi hắn có muốn ba về nhà không, hắn đương nhiên rất muốn,sau đó An Nhu bày cho hắn. Cuối tuần này là sinh nhật Ôn Nghị, ngỏ ý mời Ôn Viễn Khanh về. Ôn Nghị cảm thấy cách này không hay lắm, chẳng khác nào dùng mưu tính, song chẳng muốn mẹ buồn lòng nên cuối cùng vẫn theo cách mẹ an trí.
Ôn Nghị đi ngang qua Đại học A phụ cận công viên, nơi đó ánh đèn lờ mờ, hôn môi ôm người yêu tùy ý có thể thấy được, nghênh diện đi tới một đôi tình lữ, bởi vì ngược sáng nguyên nhân, Ôn Nghị chỉ nhìn đến hai cái thân ảnh, người đàn ông thân mật mà ôm lấy người phụ nữ eo ở nói nhỏ cái gì, Ôn Nghị chạy nhanh cúi đầu bước nhanh đi phía trước đi.
"Tiểu Nghị?" Lâm An trước thấy được hắn
Ôn Nghị nghi hoặc quay đầu lại, lúc này mới thấy rõ nguyên lai là chính mình cha cùng nữ hài kia, không thể không thừa nhận, hai người đứng chung một chỗ mười ngón tay đan vào nhau bộ dáng thật sự thực xứng đôi, thế nhưng tốt đẹp làm người không đành lòng đi quấy rầy.
"Ba, chị Tiểu An."
Ôn Viễn Khanh nhìn thấy con trai có chút kinh ngạc, mới nhớ tới việc mình sẽ ly hôn để đến với Lâm An còn chưa nói với con trai.
Ôn Viễn Khanh nắm tay Lâm An, nhìn con trai có chút co rúm,.
"Tiểu Nghị, ba vẫn chưa nói với con, ba mẹ sẽ ly hôn. Về sau ba sẽ sống cùng chị Tiểu An"
"Vâng, con biết",
Ôn Nghị không quên việc mẹ dặn dò.
" Hôm nay lại đây chính là muốn hỏi ba một chút. Cuối tuần sau là sinh nhật con, hôm ấy ba có thể về nhà dự sinh nhật con được không? "
Ôn Viễn Khanh nhấp môi không trả lời
"Con, gần đây thành tích giảm xuống, cũng có ít bài vở muốn được ba hướng dẫn thêm"
Ôn Nghị nhớ rõ lời mẹ nói qua, nếu ba ba không muốn tới liền nói về vấn đề học hành
Ôn Viễn Khanh nhìn Ôn Nghị trước mắt thở dài.
"Được,con về nói với mẹ, đến lúc đó ba cùng An An sẽ tới".
"Vâng ạ, chị cũng sẽ dự sinh nhật tiểu Nghị."
Lâm An giơ tay tưởng sờ đầu Ôn Nghị, bị Ôn Viễn Khanh chộp vào trên tay không chịu buông ra.
"Tiểu Nghị con cũng nên về sớm đi"
Ôn Nghị nhìn hai người thân mật lòng có phức tạp, Tiểu An tỷ thật là cô gái tốt, hắn vẫn luôn muốn giáp mặt cảm ơn cô hơn nữa xin lỗi cô, hắn vĩnh viễn cũng không quên ơn cô ngày đó cứu hắn. Nhưng hôm nay cái gọi là thiên sứ ấy sắp thành người phụ nữ của ba, hơn nữa còn do chính mình gián tiếp tạo thành, hắn là thật sự hy vọng ba ba có thể yêu thương cô.
...00....
Mấy ngày sau, Lâm An tự nhiên trở nên lười biếng, thời gian hông phải lên lớp liền nằm ngủ, nếu buổi sáng không tiết học cô có thể ngủ đến giữa 12h trưa, ăn xong cơm trưa lại tiếp tục ngủ, Ôn Viễn Khanh thiếu chút nữa cho rằng hắn đang nuôi một tiểu trư, hơn nữa tiểu trư còn cực kỳ dính người, khi tỉnh ngủ nếu phát hiện hắn không ở bên cạnh liền bò dậy lộc cộc đi tìm, quấn lấy nam nhân muốn ôm cô ngủ.
Tới sinh nhật Ôn Nghị ...
sinh nhật chiều hôm đó, Lâm An chết sống ăn vạ trên giường không chịu khởi hành, bị Ôn Viễn Khanh ấn ở giường hung hăng muốn một lần, mới khóc chít chít lên, cho nên hai người đến có chút chậm trễ. An Nhu thấy Lâm An tới cũng chưa nói gì, hẳn là Ôn Nghị đã nói trước với cô.
"Tiểu Nghị sinh nhật vui vẻ, đây là quà của em
"Cảm ơn Tiểu An tỷ"
Ôn Nghị nhìn mẹ chưa nói gì, hưng phấn duỗi tay tiếp nhận, mở ra vừa thấy là cái vòng tay vận động.
"Bình thường khi nhàn rỗi có thể đi ra ngoài vận động nhiều một chút nha"
Lâm An nhìn bộ dáng Ôn Nghị vui vẻ cũng cười, cô thiệt tình rất thích đứa nhỏ này, bằng không cô cũng sẽ không mạo hiểm cứu hắn, sau lại phát sinh sự tình cô cũng không thật sự trách hắn, rốt cuộc Ôn Nghị vẫn đứa bé mới thành niên, gặp mấy loại tình huống này sợ hãi là bình thường.
Ôn Nghị nhìn vòng tay trước mắt cảm thấy thực cảm động, An Nhu từ nhỏ liền không thế nào đồng ý cho hắn đi chơi bên ngoài, học sinh nên lấy việc học là chủ, chỉ cần thành tích tốt, việc khác không quan trọng, đây là cách giáo dục An Nhu đối với con cái.
"Vâng, cảm ơn Tiểu An tỷ, cái này dùng như thế nào ạ,chị dạy em đi"
"Được nha, chúng ta cùng xem tờ hướng dẫn nào"
An Nhu đã thật lâu không có thấy con trai vui vẻ như đứa trẻ như vậy, cô trong nháy mắt cảm thấy Lâm An không chỉ đoạt tâm can chồng mình. Ngay cả con trai cô cũng bị cô gái này thao túng, gây ảnh hưởng.
Bốn người thổi nến xong liền cùng nhau dự tiệc, Ôn Nghị giúp Lâm An múc một chén canh gà.
Bởi vì hai người tới tương đối trễ, canh gà hầm sớm đã hơi nguội lạnh,, Lâm An nhìn cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng vẫn là ninh mi nếm một ngụm, vừa mới nhập khẩu, dạ dày kia cổ sông cuộn biển gầm ghê tởm liền khống chế không được, che miệng nôn khan một trận.
"Tiểu An tỷ!"
Ôn Viễn Khanh bước nhanh đi đến bên cô, vỗ lưng nhè nhẹ, ngữ khí có chút nôn nóng, "Làm sao vậy, có chỗ nào khó chịu?"
"Không có việc gì, em buồn nôn", Lâm An đẩy ra Ôn Viễn Khanh hướng cửa WC chạy đi, Ôn Viễn Khanh chạy theo.
Cô gái nhỏ ghé vào bồn rửa tay nôn nhưng lại chẳng nôn được gì, chỉ đơn giản là nôn khan.
Lâm An đỏ mắt, thoạt nhìn khó chịu cực kỳ.
"Ohhh, khó chịu, muốn nôn."
"Được, được, đừng sợ, chúng ta đi bệnh viện, đừng sợ"
Ôn Viễn Khanh bế Lâm An bước nhanh hướng cửa đi. An Nhu nhớ tới đêm đó hai người không có sử dụng biện pháp an toàn nào, trong lòng bồn chồn lẫn hoài nghi, có phải Lâm An đã mang thai? Là con của chồng cô?
" Em cũng đi", An Nhu cũng theo đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro