Chương 62: Sườn xám
Giống như hiện tại, Lâm An nằm trên vai Ôn Viễn Khanh, hơi thở thơm ngọt phả vào tai người đàn ông, phấn môi dán ở bên vành tai, thanh âm thiếu nữ ngọt nị động lòng người, phối hợp lời nói ra khi nghe được nhân tâm đều phải gợn lên xúc cảm.
Khó mà cưỡng lại, đem nữ nhân ôm trên đùi sờ soạng gặm cắn, liếm mút đỉnh anh đảo đỏ thắm, trong miệng còn hừ hừ gọi Lâm An là bảo bối, thật mềm thật thoải mái.
Lâm An phát hiện, cô là thật sự rất yêu người đàn ông này, chỉ cần là Ôn Viễn Khanh, mặc kệ là tình ái như mưa rền gió dữ tính vẫn tinh tế săn sóc âu yếm, cô đều thích, chỉ cần đối phương là hắn.
"Về sau em cũng muốn sinh một đứa trẻ đáng yêu như Tiểu Nghị "
"Sinh một bé gái xinh đẹp ngoan ngoãn như An An không phải tốt hơn sao?"
"Ohh, ba ba đã có An An ngoan ngoãn vẫn chưa đủ sao? Còn muốn thêm"
"Không cần phải thêm, ba ba có An An là đủ rồi"
"Muốn sinh con trai, em thích con trai"
"An An định đoạt, chúng ta sinh con trai"
"Chờ thầy, thầy nhất định sẽ làm em hạnh phúc".
--000---
Đại học A kỷ niệm ngày thành lập trường mời đông đảo người tham dự, các nhân vật đều là đại diện cho rất nhiều lĩnh vực trong xã hội, trang phục đêm nay đều cực kì lộng lẫy, trong lúc nhất thời đại sảnh lễ đường Đại học A sảnh sáng lên bởi những ngọn đèn, đàn anh hội tụ, cùng với ở giữa lễ đường hình chiếu thất pha lê, ba quang lưu chuyển, khiến người người loá mắt.
An Nhu mặc lễ phục thiển thanh sắc, khuôn mặt thanh lệ, càng tôn lên nét dịu dàng nhàn thục, vòng tay người đàn ông diện một thân sơ mi trắng với Âu phục màu xám đậm, kết hợp với cà vạt màu xám nhạt, âu phục phẳng phiu tôn lên dáng người đúng chuẩn tỷ lệ của người đàn ông,
Một đôi con ngươi ôn nhu như xuân thủy kiềm trên gương mặt anh tuấn, khí chất ưu nhã trầm ổn hiển lộ không thể nghi ngờ.
Đột nhiên ngoài cửa một trận xôn xao.
Một vị mỹ nhân mặc một bộ sườn xám hoa mỹ, gương mặt thanh tú cổ điển đoan trang, tóc đen búi cao, xứng với gam màu xanh biển lịch sự tao nhã, mặt trên chuế đóa hoa màu tím nhạt, có vẻ uyển chuyển hàm súc, chất liệu tơ lụa cực kỳ bóng loáng, dán ra đường cong phập phồng quyến rũ, chiều dài cắt may vừa phải, thủ công tinh mỹ biên giác, làn váy xẻ tà chỉ tới giữa đùi, hướng lên trên dùng tơ vàng kim tuyến khấu đến hông, chỉ chừa một đôi đùi ngọc như ẩn như hiện loé sáng ra phong vận vô cùng liêu nhân, khiến người nhìn mơ màng.
Lâm An chậm rãi mơ hồ bước đi nhẹ, như là mỹ nhân từ trong lịch sử bước ra, lả lướt thướt tha, cho người ta một loại cảm giác dịu dàng lần trí. Ý thơ mà lại mông lung.
Nhìn thấy Ôn Viễn Khanh cùng An Nhu, mặt mày một loan, dường như liễu diêu hoa cười nhuận sơ nghiên, mỉm cười cúi đẩu, ý nhị mười phần, đem nét xinh đẹp của phụ nữ Phương Đông nhuần nhuyễn biểu hiện ra ngoài, bước chân không nhanh không chậm nện bước đi hướng phía bọn họ, nếp uốn tinh tế chỗ vạt áo theo bước chân nhẹ nhàng dao động.
"Cô hôm nay thật xinh đẹp"
"Em cũng rất xinh đẹp"
An Nhu ở trước mặt cô gái này thế nhưng lại tự tin không dám ngẩng đầu, không biết vì điều gì, cô cảm thấy thiếu nữ trước mắt đoan trang cả người lộ ra một loại phong tình của nữ nhân, một loại yêu mị từ trong ra ngoài, từ khi Lâm An cô vừa xuất hiện, ánh mắt đàn ông ở đây gần như bị hấp dẫn, bao gồm người chồng bên cạnh mình.
"Lại đây, dẫn em đi gặp mọi người"
Chồng cô gỡ tay, đáy mắt thâm tình mà trước nay An Nhu chưa từng thấy, thiếu nữ tươi cười như hoa, kinh diễm vũ mị, thật là xinh đẹp! An Nhu nhìn bóng dáng bọn họ đi xa, cảm thấy thân thể vô lực lại có chút không đứng được.
"Bảo bối thật xinh đẹp ",
Ôn Viễn Khanh dùng âm lượng chỉ có hai người nghe thấy nói, biểu đạt hôm nay Lâm An mang đến cho hắn chấn động lớn. Lâm An đối với Ôn Viễn Khanh hơi hơi mỉm cười, nhưng cũng đủ rung động lòng người.
Trên hội trường, Ôn Viễn Khanh đem Lâm An giới thiệu với mọi người như thể là sinh viên ưu tú nhất đại học A, Lâm An vững vàng hào phóng mỉm cười, áo sườn xám thướt tha, mạn diệu nhiều vẻ, dáng vẻ vạn đoan, hai người như là đại thiếu gia cùng tiêu thư khuê tú thời kì Dân Quốc .
"Người bên cạnh thầy Ôn là Ôn phu nhân sao? Hai người cũng quá xứng đôi đi"
"Không phải, nghe nói là tân sinh viên khoa tin tức truyền thông Lâm An, được thầy Ôn trực tiếp hướng dẫn"
"Khí chất thật tốt a, không hổ là sinh viên được thầy Ôn nhắm trúng đào tạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro