Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hóa Trị 2

Ngô Thế Huân sau buổi hóa trị đầu tiên cơ hồ cảm thấy đau đến mức không thể bước đi được .
Lộc Hàm dìu cậu vào phòng hồi sức nằm nghỉ .
Lộc Hàm rót cho cậu 1 ly nước , trên tay là sáu bảy viên thuốc đầy màu sắc .

" Uống thuốc đi "
Ngô Thế Huân đưa tay đón lấy thuốc từ tay Lộc Hàm , ngửa cổ uống hết một lúc sau mới mở miệng .
" Tôi rất mệt ."
" Cơ thể em không tốt . Em suy nghĩ về việc nằm viện để tiện kiểm tra đi được không ?"
Thế Huân ngẩng mặt nhìn Lộc Hàm .
" Tôi không nằm viện đâu . Ở đây rất đáng sợ ."

Khuôn mặt Thế Huân lúc này thật sự rất mềm yếu , rất mỏng manh tựa hồ như có thể tan biến bất cứ lúc nào .
Trong đôi mắt đẹp ngoài sự quật cường có thể nhìn rõ sự hoang mang, sợ hãi, cô quạnh .

(  Hình không hợp với miêu tả lắm nhưng nhìn đáng yêu nên ..... 🤣🤣🤣)

Thật sự Lộc Hàm không thể ép cậu một lúc lâu sau mới nói tiếp .
" Vậy em phải để ý ...."

Nói tới đây lại ngập ngừng không biết nên nói thế nào .

" Thân thể em hiện rất yếu ... không tiện cho việc chăn gối ..... nếu có thể thì . .."

Thế Huân nghe đến đây khẽ cười . Trong lòng cảm thấy ấm áp .

_____________

Ngô Thế Huân đã dung túng Bạch Hiền thành quen . Cho dù là trước đây hay bây giờ đều không để anh chịu bất cứ sự ủy khuất nào . Sớm đã quên mất lời Lộc Hàm nói .

Buổi tối Biện Bạch Hiền sau kết thúc cuộc họp , lúc về cũng không còn sớm .  Đêm nay trong buổi xã giao với đối tác cũng uống không ít rượu , ôm lấy Thế Huân đòi hỏi cậu .

" Huân ..... cho anh ... được không "
Cậu cố gắng thả lỏng , nhịn xuống thân thể càng ngày càng suy yếu để ra vào bên trong Bạch Hiền .

Bạch Hiền gắt gao vòng tay ôm lấy cổ Thế Huân rên rỉ .
" Anh Phác ... cho em đi ... nhiều hơn một chút ...."
Thế Huân trong nháy mắt thân thể cứng đờ .

____________

Ngô Thế Huân mở to mắt nhìn trần nhà được bóng tối bao trùm , hô hấp khó khăn , nhớ lại một câu lúc nãy của Bạch Hiền lòng không khỏi đau đớn .
Rõ ràng lúc trước hai người đã nói sẽ vĩnh viễn ở cạnh nhau .
Điều đau lòng nhất không phải bị lừa dối mà cho tới khi bản thân đã chấp nhận mọi chuyện nhưng chợt nhận ra . Ngay từ đầu đã bị không có chút thật lòng đối đãi nào .
________________

“Anh có thể không bảo vệ em, nhưng nhất định đừng làm tổn thương em.
Những năm tháng qua, em sống đủ khổ rồi.”

" Cả đời này của Biện Bạch Hiền anh phụ ai chứ không phụ em "
___________

Đã có bao giờ em hoảng hốt
Khi mình bất lực trước chính mình
Rồi em thấy trong đôi mắt
Có gì ứa ra vô hình
________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro