Là người yêu, thương!
Anh à,
Cái này có được gọi là hạnh phúc không, khi chỉ là em đang ngồi nghe cả list nhạc của Hamlet Trương... Rồi..Thấy thật trôi trôi, bơ vơ,và buồn, đến khóc lã chã ấy! .. Nhưng mà ngẩm lại,bỏ mọi thứ cảm xúc khi tập trung vào nhạc qua 1 bên, thì em chắc nịch cái kiểu rằng là..
'ơ!, em có anh rồi mà!'
... Rồi cười tự vậy thôi anh!
Em không dám hứa hẹn hay hy vọng gì nhiều ở nhau cả vì tất cả mọi thứ ở cuộc sống hiện tại này chỉ thuộc về thời điểm...
Hiện tại chúng ta.. Sáng sớm thức dậy ta có nghĩ về nhau, rồi anh bận rộn ngày của anh, em bắt đầu ngày của em, Rồi anh rảnh, anh nhắn tin, e xem đt, đọc tn và ngập tràn yêu thương. Thật đơn giản và yên ổn anh à. Em mong mỗi ngày đều như vậy, ăn yên lắm.
Em yêu mọi thứ từ anh...
Đã có 1 số chuyện thuộc về nhiều năm trước em không muốn phải nhớ...
Em đã từng bỏ qua mọi thứ, một mình em, mọi chuyện chỉ một mình em!..
Rồi anh xuất hiện và em đã yêu anh!
Em yêu anh!
Nhưng cuộc sống này khắc nghiệt lắm.
Có thể em không đáng nhận đc cái tình cảm xa sĩ đó chăng! ...
Nhưng e đang tự cho mình ngất ngây bằng yêu thương của anh, dành cho anh vào vì anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro