Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày Mai

NGÀY MAI 

Happy Birthday To You!

Happy Birthday To You!

Happy Birthday..

Happy Birthday..

Happy Birthday To You! 

Tôi thổi nến, niềm hân hoan như bao trùm cả gian phòng hiu hắt. 

….

Hôm nay là sinh nhật tôi. 

Bố tôi loay hoay bên con chiến mã Thống Nhất màu xanh. Mẹ lại chật vật bên cái bàn bếp cũ kĩ. 

"Bố chưa sắm cái bếp mới cho mẹ à?"

Tôi hỏi. 

Bố chỉ cười, đăm đăm nhìn vào cái xe cũ, không màn đến tôi. 

Tiếng lục đục dưới bếp, rồi lại chói lên. Mẹ làm vỡ vài cái bát nhỏ.

Tôi cúi xuống nhặt giúp, nhưng mẹ không cho, vẫn tự mình nhặt. 

Hôm nay là ngày vui của tôi, ai cũng biết, kể cả mẹ.

Chỉ là vài cái bát thôi mà, sao mẹ phải khóc? 

Bố chạy vào vội vã, nhìn mẹ cũng rưng rưng.

Bố sợ tôi buồn, lại dỗ mẹ ngừng khóc.

Tôi lại cứ bất động, vô năng vô lực. 

….

Cái bàn gỗ nhỏ giờ đã đầy ắp. Cái mùi hương thơm lừng của thức ăn.

Bố mẹ ngồi xuống, ngay cạnh tôi. 

Happy Birthday To You..

Bố mẹ hát. 

Tôi vui lắm! 

Rồi mẹ lại khóc. Lần này bố chẳng dỗ. Bố cũng khóc. 

Tôi ngạc nhiên, sao lại thế? 

Tôi loay hoay, rồi lại nhìn thấy.

Cái bánh nhỏ cùng vài nét chữ nguệch ngoạc. 

"Là mẹ tự làm à? Vẫn còn xấu lắm." 

Tôi cười. 

"Nhưng con thích lắm." 

Khoé mắt mẹ đẫm lệ. Có lẽ mẹ vui vì lời khen của tôi.

Bố vỗ nhẹ vai mẹ, rồi lại ngừng khóc.

Tôi vui vẻ thổi nến. Nến tắt, bố lại đốt lên. Mẹ rời đi, bước đến gần cửa sổ, nhẹ nhàng đóng lại. 

Ra là gió. 

Gió lạnh rời đi, thế nhưng vẫn lưu luyến. Cái lạnh của trời đông gió rét. Hay cái lạnh của gian phòng hẩm hiu, cũ kĩ?

Nó làm tôi nhớ đến những lần sinh nhật trước. Cái lần mà cả gia đình quây quần bên cái bánh kem bằng cơm cháy. 

Tôi lại cười khúc khích, dù không cao sang, nhưng tôi chưa từng muốn đòi hỏi. 

….

Hương khói vẫn còn, xám xịt bay loạn trong không khí ngột ngạt. 

Tôi không biết nữa.. Không biết tại sao mình lại khóc. Tôi ôm lấy bố mẹ, ôm lấy chính mình. 

Bố tách ra, cầm lấy dao cắt bánh. Cái bánh nhỏ trên đĩa nhìn ngon quá. Tôi vươn tay nhận lấy. 

Thế nhưng, bố không nhìn lấy tôi một lần. Và rồi, bố bước đi, lướt ngang qua tôi như đôi người xa lạ. Tôi ngạc nhiên lắm. Nhìn theo bóng lưng bố, tôi lại muốn chạy theo. 

Lần này, tôi nhất định phải hỏi rõ. 


Bố tiến đến một gian phòng nhỏ. Hương trầm ảm đạm.

Tôi thấy bố khụy xuống, bờ vai run lên từng đợt.

Đặt nhẹ đĩa bánh lên bàn, bố lại nức nở. 

Con gái yêu sinh nhật vui vẻ…


Phòng tối lắm, tôi không thấy gì cả, cũng không dám tiến đến, vì sợ bố phát hiện.

Thế rồi, bố lại nói, thanh âm lại như muốn vỡ oà. 

Bố xin lỗi tôi. 

Bố không sai, tại sao phải xin lỗi? 

Tôi lấy hết dũng khí, bước gần đến. Khung cảnh mờ ảo như được soi rọi, hiện dần ra trước mắt. 

Là con gái của bố. Là ước mơ của bố. 

Bàn gỗ nằm giữa phòng, ở trên là cái đĩa bánh của bố.

Tôi như nhìn thấy mình qua gương. 

"Bố mẹ lại đùa con đúng không?"

Giọng tôi run lên, cố giữ lấy chút bình tĩnh cuối cùng.

Bố không đáp.

Tôi lại gào lên. 

"Bố à.." 

Đáp lại tôi vẫn là sự im lặng ấy.

Tôi gục xuống, khoé mắt mờ đi vì lệ.

Như một trò đùa cợt nhả, tôi cố mỉm cười. 

Ngày mai sẽ lại khác. Ngày mai mọi thứ sẽ lại trở về như cũ… Tôi tự nhủ.

Gạt đi mi mắt ướt đẫm vì lệ, tôi tiến đến gần bố hơn.

Vỗ nhẹ bờ vai gầy, có lẽ bố cũng cảm nhận được điều đó. 

"Con muốn ăn bánh, bố cắt bánh cho con nữa nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #giadinh