Ngày Đầu Tiên
Ngày đầu tiên gặp Đức, Giang không biết rằng cuộc gặp gỡ ấy sẽ thay đổi cuộc đời mình mãi mãi. Lúc ấy, cô chỉ là một cô gái bình thường, bước vào một thành phố mới, với những hy vọng và mơ mộng về tương lai. Còn Đức, anh là người con trai điềm tĩnh, ít nói, nhưng luôn khiến người khác cảm thấy an tâm mỗi khi ở gần.
Giang chuyển đến thành phố này để học tập, và chính trong một buổi họp nhóm đầu tiên ở trường đại học, cô đã gặp Đức. Anh là người duy nhất trong nhóm không vồn vã, không nói nhiều, nhưng mỗi khi anh lên tiếng, những lời anh nói đều rất rõ ràng và thuyết phục. Giang nhớ lúc đó, cô đã nghĩ: "Anh ấy thật sự khác biệt."
Cả hai bắt đầu làm việc cùng nhau trong các dự án nhóm, và từ đó, một tình bạn nhẹ nhàng bắt đầu nảy nở. Đức luôn sẵn sàng giúp đỡ Giang, từ những bài tập khó cho đến những vấn đề nhỏ trong cuộc sống. Mỗi lần Giang gặp khó khăn, anh đều xuất hiện đúng lúc, với những lời khuyên chân thành, khiến cô cảm thấy như có một bức tường vững chắc bên cạnh mình.
Dù là bạn học, nhưng Đức luôn dành cho Giang một sự quan tâm đặc biệt, nhưng không quá lộ liễu. Anh luôn biết cách lắng nghe những điều cô nói, không phán xét, chỉ im lặng và thấu hiểu. Những cuộc trò chuyện giữa hai người không phải lúc nào cũng dài, nhưng lại luôn rất sâu sắc. Giang dần dần mở lòng với Đức hơn, chia sẻ về những khó khăn trong cuộc sống, về những giấc mơ chưa thực hiện được, về cả những nỗi buồn trong lòng cô mà trước giờ không ai biết.
Ngày đầu tiên cô nhận ra mình đã có tình cảm với Đức là một ngày mưa nhỏ. Cô và Đức cùng nhau đi bộ về sau một buổi học, trời đổ mưa bất chợt, nhưng Đức đã không ngần ngại tháo chiếc áo khoác của mình ra và khoác lên vai cô.
– Em không muốn bị ướt, để anh che cho. – Đức nói, giọng ấm áp.
Giang nhìn vào đôi mắt của anh, cảm thấy một cảm giác khó tả trong lòng. Cô không biết đó là tình yêu hay chỉ là sự cảm mến đơn thuần, nhưng lần đầu tiên trong suốt thời gian dài, cô cảm thấy trái tim mình có những nhịp đập lạ kỳ.
Từ khoảnh khắc ấy, Giang bắt đầu nhận ra rằng mình đã yêu Đức, nhưng cô không nói ra. Cô sợ, sợ rằng nếu thổ lộ, mối quan hệ thân thiết này sẽ bị thay đổi. Cô không muốn mất đi người bạn tuyệt vời đó. Mỗi lần nghĩ đến Đức, cô cảm thấy trái tim mình xao xuyến, nhưng cũng không thể bước qua ngưỡng cửa của tình yêu.
Đức, dù yêu Giang từ lâu, nhưng anh không dám thổ lộ. Anh nhìn thấy ánh mắt của Giang khi nhìn anh, và anh hiểu rằng cô cũng có cảm giác gì đó đặc biệt, nhưng liệu có phải là tình yêu hay không, anh không biết. Anh sợ mất đi tình bạn này, sợ rằng nếu bày tỏ, mọi thứ sẽ thay đổi.
Ngày đầu tiên Đức quyết định nói với Giang những gì anh đã giấu kín trong lòng, trời lại mưa. Cả hai lại cùng nhau tìm chỗ trú, nhưng lần này không còn chỉ là những câu chuyện vui vẻ như trước nữa.
Giữa tiếng mưa rơi và không gian im lặng, Đức quay sang Giang, khẽ lên tiếng:
– Giang, anh đã yêu em từ rất lâu rồi. Nhưng anh không muốn mất đi tình bạn này. Anh không mong em phải đáp lại, chỉ muốn em biết rằng, anh thật sự yêu em.
Giang đứng lặng im, không biết phải nói gì. Cô nhìn vào mắt Đức, nơi chứa đựng sự chân thành, và cảm giác bối rối trong lòng càng lớn dần. Cô không dám trả lời ngay lập tức, vì trong lòng cô cũng không biết phải làm sao. Cô yêu anh, nhưng lại không muốn tình bạn giữa hai người thay đổi.
Sau một lúc im lặng, Giang nhẹ nhàng nói:
– Anh luôn ở bên em, đó là điều em quý trọng nhất. Em không biết tình cảm của mình với anh có thể thành gì, nhưng em cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm cho em.
Đức mỉm cười, dù lòng anh hơi đau, nhưng anh biết rằng, dù thế nào đi nữa, chỉ cần Giang hạnh phúc là đủ.
Ngày đầu tiên thổ lộ tình cảm ấy không mang đến một kết quả rõ ràng, nhưng lại là khởi đầu của một tình yêu không lời, một tình bạn đẹp đẽ. Giang và Đức tiếp tục bên nhau, với những cảm xúc không thể nói hết bằng lời, và ngày đầu tiên ấy sẽ mãi là kỷ niệm đẹp trong lòng cả hai...
Còn nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro