Luyện bóng chuyền
Hôm 7/3 , tôi nghe cô Hiếu nói cô Huệ sẽ mượn lớp tôi để luyện tập , có hơn 70 người từ trường quận 12 đến dự , đa số là thầy cô giáo thể dục . Thao giảng thì phải , tôi nghĩ vậy.
Lúc đầu , tôi còn sợ sệt , thể lực tôi không yếu nhưng vì tôi tới mùa dâu , đánh bóng chuyền thì không hề gì nhưng chạy bền 2 vòng sân thì tôi chắc sẽ " tràn bờ đê " mất.
Có người cũng bị giống tôi . Trùng hợp !
Hai đứa tôi cố xin cô Hiếu cho ra nhưng cô Hiếu lại không đồng ý . Nó khiến tôi buồn , năn nỉ mấy đứa khác thì tụi nó toàn từ chối. Đúng mà , ai ngu đâu mà vào thay tôi , đánh bóng chuyền đau tay lắm. Tôi hiểu.
Tập lần đầu , tôi thấy môn này cũng thú vị , chỉ cần chú ý lực của tay thôi , nhưng có đứa thì cứ nhắc tới nhắc lui tôi là đánh lực mạnh hơn nữa , tôi khó chịu nhăn mặt.
Tôi mới lần đầu tập mà , có biết gì đâu , ai như bạn ấy , thi rồi , có kinh nghiệm cả rồi , tôi biết là bạn muốn tốt cho tôi , nhưng có hơi quá. Tôi không nói gì.
Mồ hôi thì nhiều ướt cả cái áo tôi , nhìn như mới rửa mặt . Tôi thờ ơ đứng nhìn tụi con trai lớp tôi . Lực thì cả đống , tập thể dục thì hơn con gái chúng tôi là cái chắc.
Nhưng tới ngày 8/3 thì tỏ ra yếu đuối , bê đê này nọ , giơ tay xin quà thì nói là đồng giới . Biết là 8/3 là quốc tế phụ nữ Việt Nam nhưng phụ nữ là con gái mà , tôi cũng muốn có quà.
Đôi lúc , tôi tự nhận mình là trai. Nó khiến tôi đỡ mệt hơn...
Tối hôm đó , thứ tư nhỉ , tôi phải lết đi học tới 9 giờ tối , tôi mới về được nhà . Tôi mệt mỏi , ngã lưng vào tấm nệm êm ái , với tay lấy điện thoại , vào mess. Hắn đang chấm xanh !? Tôi buồn bã tắt máy , vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ.
Người ta đã có crush rồi , vui vẻ thế thì tôi chỉ là cục đá ngáng đường họ !
______________________________________
Hôm nay là 9/3.
Tôi phải tới trường vào tiết 4 và 5.
Tôi lằng nhằng mãi mới đi học. Đang ngủ ngon thì đồng hồ kêu , biết sao được , không đi thì không có trách nhiệm và liên lụy lớp. Thế nên tôi lật đật đi học quên ăn trưa. Tệ thật !
Tôi mặc đồ thể dục , đầu tóc thì chưa chải lại , đôi mắt lờ đờ nhìn xung quanh xác định lối đi , dây đôi giày thì chưa thắt . Thảm hại.
Tôi ngồi chơi với Tuyền , B.Hồng và P.Nghi , nói đặc điểm và người thua phải đoán tên. Đầu tiên là gì tôi quên rồi nhưng cái thứ 2 Tuyền nói về tôi , tôi không dám khẳng định đó là tôi lắm.
1. Học sinh lớp 8a2.
2. Lùn.
3. Cận.
4. Xinh.
5. Có đi học thể dục hôm nay.
Hồng thì mò mẫn mãi, đoán thì sai tên , tôi cũng nghĩ nhưng thua , nó quá sức đối với một người đang mơ ngủ . Nghi thì gợi ý.
Tuyền nói rằng đó là tôi , nó khiến tôi ngạc nhiên , tôi xinh gì chứ , xấu chết . Tôi nghe lũ bạn nói vậy.
Ôm cái bụng đau nhức đi xếp hàng , tôi quằn quại với cơn đau , điên thật. Tôi cố chịu , sau đó cô Huệ cho chúng tôi tập lại để thứ 7 ( 10/3 ) " diễn " cho tốt.
Thực vui , cuối giờ cả nhóm lớp tôi được cô dẫn xuống căn tin mua nước. Tôi mua 2 bịch bánh tráng nhưng mà không nhét nổi vô bụng . Tôi thật khờ khi quên tôi tới mùa.
Trò chuyện được một lúc thì trống đánh, tôi và Thắm thì ở lại tâm sự nhẹ , ngồi nói về quá khứ và hiện tại. Nó khiến tôi mệt mỏi. Nhớ lại lúc đó , sao tôi ngu quá !
Thích một người không thích mình.
Ổn cả mà.
Đã quá quen với tôi , 3 năm , tôi chỉ ngước nhìn bóng lưng người , trò chuyện thì còn ít hơn tôi đọc truyện . Thắm và tôi đứng lên đi về phía cổng , đợi không thấy ai tôi nói với Thắm đi vào rửa mặt , gặp thằng Tài cũng đang ngó ngó . Tài hỏi tôi :
- Mày chưa về à Pan ?
Tôi gật đầu , rồi Thắm với Tài cũng về , tôi một mình ngắm sân trường. Chán nản tôi đi ra cổng thì gặp Linh , chị ấy chưa về.
Sau một hồi , tôi cũng thấy mẹ tới rước , mẹ tôi hôm nay về nhà. Tôi vui lắm , mẹ và ba rất ít khi ở nhà , họ bận đi làm , tôi cố gắng học để ba mẹ không lo. Tôi sẽ cố !
Về tới nhà thì thấy em tôi đang chơi ipad , không lạ gì , tôi cởi khăn quàng rồi đập mặt vào gối , suy nghĩ một hồi rồi trời tối...
______________________________________
10/3.
Tôi dậy sớm để chuẩn bị đi thao giảng , cô Huệ dặn là 7 giờ có mặt , tôi nghe theo chứ sao . Ăn sáng xong tôi lật đật đeo giày , sợ trễ giờ ! Nhìn lại tôi trong gương , mong sẽ không quên chải đầu.
Đến mới biết , còn 15 phút nữa là vô lớp , tôi ăn có chút lâu , tôi biết rõ và đang cố cải thiện.
Tám chuyện với bạn cùng lớp được chút thì cũng vô học , nói là vô học chứ tụi tôi phải ngồi dưới sân trường ngắm trái bóng , ngồi nghe Thắm hát , giọng Thắm hay lắm , tôi nghe mà phát mê. Có quá không ta ? Không đâu ! Tôi chỉ nói sự thật thôi mà.
Tôi lo lắng khi giáo viên đồng loạt đi vào trường , gì mà nhiều dữ vậy , chúng tôi là bộ mặt của trường cô Huệ nói thế . Và nếu làm tốt , lớp tôi sẽ được 4 tiết A+ thể dục , nghe đồn là kiểm tra 1 tiết 10 điểm luôn . Tôi háo hức xếp hàng ngay ngắn.
Xếp hàng , dãn hàng ra khởi động , cô Huệ kiểm tra bài cũ , cả lớp tôi giơ tay . Nhưng mặc định đã là gọi thằng Sơn rồi ( tôi gọi Sơn là ba ) . Cô giới thiệu về tư thế đánh bóng , cách cầm và dùng lực bao nhiêu là đủ , giới thiệu bổ trợ và cô làm thử cho chúng tôi xem.
Lực của cô rất nhẹ , bóng di chuyển không lệch lưới. Tôi ngưỡng mộ nhìn cô , nếu là tôi thì bóng dính vô mặt giáo viên là cái chắc. Tôi lo lắng về điều đó , ít nhất chắc là đình chỉ học . Tôi đã hỏi cô Huệ , cô nói rằng không sao đâu. Tôi mừng vì điều đó.
Đúng như dự đoán ban đầu , tôi đánh bóng mà lệch hẳn qua một bên , may mà càng tới chỗ giáo viên , bóng di chuyển chậm hơn , không thì tôi lên thớt. Chúng tôi chuyển qua tập động tác bổ trợ , tôi cầm bóng để An đánh và ngược lại , cứ thế đến khi tay cả hai đỏ lên . Chúng tôi còn giỡn nữa , tôi thích cái thoải mái và độ điên điên khùng khùng của lớp , nó khiến tôi happy.
Năm sau chúng tôi học khác lớp , tôi viết lại những kỉ niệm để khi đọc lại chúng , tôi lại nhớ đến lúc đó , tôi yêu khoảng thời gian quý báu này.
Chúng tôi cùng nhau chơi chuyền bóng , phần thưởng là dưới 1 tỷ , lớp tôi xôn xao , chúng nó đang háo hức lắm rồi . Dãy hàng tôi và hàng 4 thắng , vui mừng vỗ tay cho sự cố gắng của dãy tôi.
Cuối cùng là cực hình , chạy bền.
Nữ 2 vòng nam 3 vòng . Mệt đứt cả hơi , rồi chúng tôi xếp lại hàng , dãn hàng ra thả lỏng , rồi đấm lưng cho nhau. Hì , đâu có như tôi nghĩ đâu. Sợ gì chứ , vui muốn chết ý.
Cất ghế lại phòng hội trường , tôi chạy ra lấy cặp rồi phi thẳng tới căn tin . Cô bao nước thì ngại gì không uống !! Chọn chỗ ngồi thích hợp , tôi đòi quà 8/3 của Cường , mỗi nó là tặng tôi nên tôi quý món quà đó lắm. Nài nỉ lắm nó mới đưa quà cho tôi , là tập . Không màu mè , không đặc biệt , không gì hết nhưng đối với tôi . Món quà đó làm tôi rất hạnh phúc. Thằng bạn thân tốt bụng của tôi , lần đầu tôi có bạn thân là con trai ấy , tôi rất trân trọng !
______________________________________
Đi ra lấy ly đá cho Thắm , không có nên tôi quay lại , cảm giác bản mặt tôi cần phải rửa , tôi vừa giơ tay buộc tóc vừa đi ra rửa mặt. Đang ung dung đi thì...
Bắt gặp hắn đang nói chuyện vui vẻ với bạn hắn . Đi ngang qua nhau, ánh mắt hắn nhìn tôi như muốn nuốt sống , ánh mắt tôi ngạc nhiên rồi dịu đi , ước gì tôi có thể nói chuyện bình thường với hắn.
Quay lại bàn Thắm đang ngồi , tôi đi ngang qua cướp chai sì - ting của Thuật làm nó đòi lại muốn chết mà không được . Vào tay tao là của tao nhá !!
Dư một ly nên tôi cho bé kia , không biết lớp 7 hay 6 nhưng bé đó ngồi 1 mình , nhìn cô độc lắm , nó khiến tôi nhớ lại mình năm đó . Bé đó cảm ơn tôi , nó làm tôi vui.
______________________________________
Ra khỏi căn tin , tôi thấy Song Bình lớp tôi đang ngồi ôn Toán ( lớp tôi kiểm tra 15 phút Toán ) , thằng Đức Bình nói với tôi nay 3 tiết Toán làm tôi hối hả chạy vào phòng gì ấy gọi điện cho ba nói với ông ngoại hoặc bá Hường 11h15 đi rước.
Haha , tôi bị troll . Khá lắm !
Thế là tôi phải đi gọi điện lại , bá Hường bảo đợi em tôi rồi về luôn , vậy là tôi tung tăng đi ra chơi bóng chuyền với Thắm , Thể , Trang , Phạm Hiếu . Vui lắm ( tôi bị ăn bóng rất nhiêu )...
______________________________________
Hết một buổi sáng thứ bảy của tôi đấy.
#Minn
#Lười
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro