Tình
Thể theo ý nguyện của ta - tác giả, những đôi tình nhân mệnh khổ dưới đây đều là namxnam, nói cách khác là đồng tính luyến ái!
---------------------
Tự hỏi thế gian, tình là gì?
Vì chữ tình mà cứ mãi sầu bi
Chịu kiếp chia ly, luân hồi phân lối
Buông mắt cuối đầu, tư cố nhân.
Ở đá Tam Sinh, chờ mòn mỏi
Hương canh Mạnh Bà, thật thân quen
Cầu Nại Hà, nối ngang sinh tử
Kẻ đến người đi, có buồn vui
Bỉ Ngạn bên bờ, thê lương sắc
Tiếng oán tiếng than, nghe não lòng
Ta ngồi nơi đây ngắm nhìn mọi thứ
Tự hỏi vì gì mà chẳng rời đi.
Hồi ức đã cũ, chợt lòe chợt tắt
Dáng hình người xưa, cũng đã lu mờ
Đọng lại chỉ là, bóng lưng gần xa
Lấy làm kiên định, mỏi mòn chờ trông...
------------------------
Sinh ly tử biệt
Phải chăng cái chết là khoảng cách xa nhất?
Không
Dù tại luân hồi phân lối
Kiếp sau vẫn sẽ tìm được nhau.
Đời này hữu duyên vô phận
Lấy cái chết tỏ rõ yêu hận
Chỉ mong kiếp sau một đời nhàn tản
Kính đông phong
Mong cùng người trọn kiếp thong dong.
-----------------------------
Trong lòng ôm thiên hạ chúng sinh
Lại chẳng hay đã bỏ quên một người
Ai, cùng ta đi qua chân trời góc bể
Ai, cầm tay ta giữa muôn vàn sóng gió
Ai, nguyện cùng ta đi đến cuối Hoàng Tuyền
Ai, nguyện ở đá Tam Sinh
Chờ ta
Chờ đến ngàn đời.
Chàng, cùng ta đi qua khắp bể nương dâu
Chàng, cầm tay ta qua muôn trùng bão tố
Chàng, nguyện cùng ta sinh tử không lìa xa
Chàng, nguyện ở đá Tam Sinh
Chờ ta
Chờ đến ngàn đời.
Đã bỏ qua nhau xiết bao năm tháng
Tiếng lòng chàng đã tường tận mười mươi
Vừa hay ta cũng rung động cõi lòng
Nguyện cùng chàng sinh tử không chia xa.
Dẫu phía trước là sông dài biển rộng
Nắm tay nhau, hòa vào cùng sinh tử.
----------------------
Người đứng bên bờ trông tin chàng
Chàng trên sa trường ngóng quê hương
Cách nhau xa tận mấy ngàn cây số
Lưỡi hái tử thần cận kề trên cổ
Chẳng hay rằng người có được bình an.
Ta ở cố hương vẫn hướng về chàng
Chàng nơi sa trường nhớ tự chăm lo
Chỉ mong chàng vẹn nguyên trở về
Về bên ta, nối tiếp đoạn duyên cũ.
Ta ở sa trường khắc khoải mỏi mòn
Bom rơi trên đầu đạn xà dưới đất
Thời thời khắc khắc trông về quê cũ
Chỉ tiếc rằng trên vai còn bổn phận
Mong người xưa hãy kiên trì chờ ta.
Tiếng đạn lạc vô tình nổ tung
Trái tim thủy chung vẫn còn nhịp đập
Món quà trên tay chưa kịp đưa đến
Nhắm mắt xuôi tay, hẹn kiếp sau.
Ngồi nơi đồng xa lệ chợt tuôn
Trái tim thủy chung bỗng nhiên ngừng đập
Lời yêu trong lòng vẫn chưa kịp nói
Lau lệ tràn mi, hẹn kiếp sau.
Chẳng hay kiếp sau có còn gặp lại
Gặp lại rồi có còn nhận ra nhau?...
Ta vẫn yêu người như thuở ban đầu
Quay đầu lại, tình dấy trong ánh mắt
Nắm tay cùng nhau đi đến trọn đời.
----------------------------
Nếu hạnh phúc là một thước phim cũ kĩ
Em xin giữ lại trọn một kiếp người
Sẽ vì nó mà nở nụ cười hạnh phúc
Sẽ vì nó mà rơi lệ tương tư...
-------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro