Ánh sáng cuộc đời
Mỗi con người luôn mang trong mình một thứ ánh sáng riêng biệt. Có ấm áp nồng đượm như thái dương, dịu dàng như sương khói. Còn ánh sáng của tôi đơn giản và bé nhỏ như một chú đom đóm. Đời này tôi không trong mong thứ ánh sáng của mình có thể thắp lên ngọn nguồn cho thế giới hay những điều to lớn và vĩ đại. Tôi chỉ mong ánh sáng bé nhỏ của mình có thể đủ để bảo vệ những thứ quan trọng nhất của đời tôi. Con người bé nhỏ, mấy ai có được ánh sáng rực rỡ của bầu trời xa. Nhưng cho dù người có thứ ánh sáng chói lòa nhưng nếu người không thể dùng nó để che chở soi sáng cho những điều đáng trân trọng vậy...thứ ánh sáng đó liệu có ý nghĩa gì không??
Con người đang tồn tại trong một thế giới đã dần nhạt nhòa yêu thương. Tôi mong những người có chung suy nghĩ và đọc được bài viết này của tôi có thể hiểu được điều tôi muốn nói. Sức chúng ta có hạn không bảo vệ được người thì cũng đừng hại người hãy cho cuộc sống này một ý nghĩa để bạn xứng đáng tồn tại. Hãy nhìn vào đom đóm ánh sáng của chúng bé nhỏ, yếu ớt, chóng tàn. Nhưng trong bầu trời đêm nơi mà mặt trời không được tỏa sáng hết mình, chúng đã hiên ngang tỏa sáng thứ ánh sáng tưởng chừng bé nhỏ nhưng lại mang một ý nghĩa của sự sống. Hãy làm những điều bạn nên làm, hãy cho đi thứ bạn có thể...đừng để cuối cùng ánh sáng phải tàn lụi trong bóng tối vô tận...
Sự thật rằng xã hội đã dần thiếu thốn đi tình người, nhân tình ấm lạnh nếu các bạn cũng như vậy tôi không biết phải hi vọng gì về một tương lai liệu có tình người?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro