7
Cô chỉ cởi trói hai tay nàng ra, chân vẫn bị xích vào thanh sắt. Chân nàng mở rộng hai bên, huyệt nhỏ vẫn rỉ ra mật dịch.
Nàng tự mình xoa lấy hai bầu ngực, xoa bóp, nhào nặn, tự véo ti mình, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ.
" Hah~ ưm ư...~"
Cô xoay người nghiêng qua, tay tựa vô lăng nhìn nàng chăm chú, không bỏ xót bất cứ động tác nào của nàng.
Tiếng ngâm rên rỉ của nàng làm cả người cô nóng ran. Trong lòng cô thầm nghĩ nhất định không tha cho nàng được, cái cơ thể quyến rũ, nhạy cảm, dâm đãng cùng cái gương mặt ngây thơ như thiên thần này nhất định phải là của cô. Ánh mắt cô càng thêm nóng rực nhìn nàng.
Nàng từ nãy đến giờ chỉ xoa ngực rồi rên rỉ, chậm chạp không đưa tay xuống dưới tiểu huyệt.
" Đưa tay xuống mà ra vào trong âm hộ. " giọng cô lạnh lùng vang lên ra lệnh cho nàng.
Nàng chậm chạp, tay run run từ từ đưa xuống, xoa lấy bên ngoài tiểu huyệt, vừa bóp ngực, vừa xoa lấy lột le, tiếng rên rỉ phát ra nhiều hơn, làm không gian càng thêm nóng.
" Ư ưm... hah ~ ah ưm... cảm giác... lạ quá ưm ~..."
" Nhanh nào, chị còn chậm chạp như vậy, hay để tôi mở mui xe cho có thêm cảm giác "mát mẻ" nhé." cô nói rồi nhếch môi nhìn nàng, tay vờ định ấn nút liền bị cô chụp tay lại.
" Đ.. Đừng... xin em... đừng làm vậy, em muốn sao cũng được nhưng đừng làm vậy..." tay nàng run rẩy giữ chặt tay cô, mặt hoang mang cùng lo sợ nhìn cô mà van xin.
" Gì cũng được." cô bóp cằm nàng kéo lại gần " Chị chắc chưa? "
" Ch... chắc." cô run run mà chấp thuận với cô, dù gì bây giờ nàng đã không còn gì để mất, cả cơ thể đều không còn gì, tùy thuộc vào cô có lẽ sẽ tốt hơn.
" Haha, được, chính chị nói, đừng rút lời lại."
Nói rồi cô tháo xích ở chân nàng ra. Kéo nàng lại hôn lên môi nàng, lưỡi cô luồn vào miệng nàng tìm lưỡi nàng mà quấn quýt lấy nhau.
Nàng ưm ah~ rên rỉ trong cổ họng, tay cô xoa lấy tiểu huyệt nàng, đút vào trong hai đốt ngón tay, không sâu ko nông làm nàng khó chịu nóng cả người. Tiểu huyệt rỉ thêm nước ngày càng nhiều.
Hôn hơn 2 phút sau cô mới thả nàng ra, nàng dựa người vào lưng ghế vừa thở vừa rên rỉ.
" Nhìn chị bây giờ thật quyến rũ đấy." cô nhìn nàng mà nói, tay vẫn không ngừng xoa lấy hạt le của nàng.
" Hah ư ~ ư ưm ah~... ah ah~ ưm..."
Cô mở cái hộc nhỏ để đồ trước ghế nàng ngồi, lấy ra hai viên gì đó, một viên thì cô nhét vào tiểu huyệt nàng đẩy sâu vào trong.
" Hả ah~ cô làm ưm... ưm ư... ah hah~"
Không để nàng nói, cô ngậm viên còn lại hôn nàng, cháo lưỡi ép nàng nuốt noa vào. Một lúc sau cô mới luyến tiếc thả môi nàng ra.
" Hah hah... cô... vừa cho tôi uống rồi đưa thứ hah... gì vào người tôi..."
" Gì đâu, tôi chỉ cho chị một ít xuân dược thôi. "
" Cô...!!"
" Mang cái váy này rồi khoác cái áo này vào "
Cô không trả lời nàng mà đưa nàng cái áo lúc nãy cùng một chiếc váy trắng tuy nhiên không có đồ trong.
" Kh... không có đồ trong..." nàng nhìn cô, khuôn mặt ửng hồng.
" Không cần thiết, mang vào nhanh đi rồi còn đi."
" Đi đâu, nhưng mang như vậy làm sao ra ngoài được..." nàng nghi hoặc nhìn cô.
" Đi đâu đến lúc đấy chị sẽ biết, còn bây giờ mang vào nếu không tôi đổi ý thì chị không cần mang gì." cô không nói rõ ra mà quay lại chỗ mình, khởi động xe lái đi.
Nàng không hỏi nữa mà làm theo lời cô khoác áo vào, trong lòng nàng bất an cùng xấu hổ, không biết được cô muốn làm gì tiếp theo.
Xuân dược trong người nàng bắt đầu có tác dụng, cả người nàng nóng lên, tiểu huyệt ẩm ướt, đầu vú nàng khó chịu lại cạ vào lớp vải làm nó cứng lên làm nàng suýt nữa rên ra tiếng.
Mang xong cái váy, nàng nhìn thấy đầu vú mình cứng lên qua lớp vải, không khỏi xấu hổ đỏ mặt khoác áo blazer vào.
Nàng nhìn ra ngoài đường, không biết cô đang định chở nàng đi đâu.
Sau 10' lái xe, cô dừng xe trước trung tâm thương mại.
" Đến rồi, xuống thôi." cô tháo dây an toàn nhìn nàng nói.
Cả cơ thể nàng đang nóng bức, khó chịu, ánh mắt mơ màng nhưng vẫn còn giữ được tỉnh táo do cô chỉ cho nàng uống xuân dược loại nhẹ.
" Đến hah~ đây làm gì..." nàng không kìm được mà thở dốc nhìn cô.
" Đi dạo." cô nhếch môi nhìn nàng cười nói.
" Cái... cái gì.." nàng không tin được mà hỏi lại cô.
Ép nàng uống xuân dược, còn nhét xuân dược vào tiểu huyệt nàng vậy mà bây giờ còn bắt nàng đi dạo với bộ dạng này. Nàng có chút hoang mang nhìn cô.
" Đi nhanh nào, chính chị đáp ứng nghe lời tôi đấy."
Cô xuống xe, vòng qua mở cửa cho nàng, đưa tay dìu nàng xuống xe. Nàng không biết nói gì hơn, đưa tay nắm tay cô mà bước ra.
Những người xung quanh nhìn cô đưa tay dìu nàng xuống xe mà xì xào to nhỏ " Xem kìa, mỹ nữ đó ga-lăng quá đi.", "Cô gái kia thật là có phúc nha.", " Woa, ngưỡng mộ quá đi." vân vân mây mây những lời nói.
Nàng xấu hổ mà đỏ mặt, cô thấy vậy cười một cái, nắm lấy tay nàng dắt nàng đi vào trong. Nàng khó chịu, chân hơi run dựa vào người cô bước theo từ từ.
Trong mắt những người xung quanh hai người như một cặp đôi hạnh phúc, nàng như đang ngại ngùng mà dựa vào người cô làm nũng.
Cả hai bước vào trong, cô vòng tay khoác eo nàng như một cặp đôi thật sự.
" Đi một vòng mua ít đồ cần thiết rồi tôi chở chị về nhà sau đó cùng nhau 'chơi đùa' ." cô cúi đầu nói nhỏ vào tai nàng, tay thì vuốt ve eo nàng.
" Cô...!!!" nàng đỏ mặt khi nghe cô nói, cộng thêm cái tay hư hỏng của cô vuốt ve eo mình làm nàng hơi run rẩy.
" Haha, mèo con không giận dỗi chị a, về nhà chị đền bù cho nha." cô nói lớn như muốn cho những người xung quanh nghe.
Nàng ngại ngùng, thẹn quá hoá giận bấu chặt tay cô.
Hai người cùng đi, bước đến một cửa hàng bán dụng cụ leo núi, cô dắt nàng vào.
Nhân viên bước ra chào hai người. Cô gật đầu và nói với nhân viên muốn mua dây thừng. Người nhân viên gật đầu dắt nàng đến khu vực bán dây.
" Cậu cứ làm việc của mình đi, để tôi tự chọn." cô nói với người nhân viên.
" Được, vậy hai người cứ tự nhiên." cậu nhân viên gật đầu rồi quay người đi.
" Cô mua dây thừng làm gì?" nàng thắt mắt từ nãy đến giờ mở miệng hỏi cô.
" Để trói chị lại." cô nhướng mày nhìn nàng nói.
" Em...!!"
" Không gọi cô nữa à." cô nghe nàng kêu mình là em cười phá lên ghẹo nàng.
"..."
Cô lựa được một sợi dây, cầm lấy dắt nàng ra tính tiền.
Nàng thở dốc, dựa vào người cô, cơ thể nàng càng nóng, tiểu huyệt bên dưới càng ẩm ướt chảy xuống mép đùi trong làm nàng phải kẹp chặt đùi ngăn nó chảy xuống. Đầu vú thì cương cứng liên tục cạ vào lớp vải làm nàng muốn rên lên tiếng.
" Đi... đi về được không ?" nàng nhỏ giọng nói với cô.
" Đi về?"
" Đúng... đi về được không, xin em, về rồi... em muốn gì chị cũng chiều..." nàng nói nhỏ vào tai cô.
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro