
9.Nỗi Đau
Thế thái nhân tình bao đổi thay
Nhưng anh ơi mệnh ta vẫn thế
Đôi ta vô duyên cũng vô phận
Lận đận lắm mối duyên tình
Bao kiếp cũng chẳng là bao
Dù đời có đổi thay thế nào
Bao kết thúc rồi chỉ có một
Tình anh trao em chẳng nhận
Em có duyên nhưng chẳng nợ
Đành để anh một mình bơ vơ
Anh cất giữ em trong những vần thơ
Và trong thời mộng mơ tuổi trẻ
Tiếc thay chỉ đỏ chẳng ở tay ta
Bao nhiêu lần vẫn một số phận
Ta chẳng là gì ngoài "bạn thân"
Thôi anh ơi hãy yêu lấy bản thân
Vì phận này trời xanh vốn định
Níu giữ chi vết thương càng thêm sâu
Để anh chẳng vẽ thêm u sầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro