Vai gánh giấc mơ
Ngày bé
Mẹ đi làm, tóc và trời không phân biệt nổi
Ngoài đồng nắng vàng bỏng rát cha đội
Đôi vai gầy, cha mẹ mang những mộng mơ
Ngày lớn
Mẹ vẫn đi,
Đêm tối nhưng tóc đã sáng hơn đêm
Lưng cha héo mòn, nắng vàng cha vẫn đội
Vẫn đôi vai gầy, bảo vệ giấc mơ cho ta
Vẫn đôi vai gầy, cả đời lo lắng không thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro