Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[CHs - Miền quê] Guitar

*Trước khi hai anh về với nhau thì đây là mẩu truyện nhỏ lúc Roberto sang nhà Lâm chơi
-----------

"Ây Lâm, mưa rồi kìa."

"Chán thế."

Một buổi chiều của ngày nào đó trong tháng mấy không nhớ, Roberto tiếp tục sang nhà Lâm ngồi tám chuyện vì đang rảnh rang thì trời bất chợt đổ mưa. Mưa là mưa rào, nước từ mái tôn nhỏ xuống sân trước liên tục, màu trời xám xịt chẳng mấy hứng khởi. Bỗng gã đánh mắt về phía góc tường thấy cây guitar gỗ sậm màu treo trên đó.

"Này, cậu biết chơi guitar không?"

"Có chứ, anh tui dạy tui á."

"Thế đánh thử một bài nghe nào."

"Ông muốn nghe bài gì?"

"Tùy cậu."

"Thế để tui chơi bài này, lâu rồi không nhớ rõ tên nữa."

Lâm lại chỗ phía góc lấy cây guitar ra, chỉnh lại dây đàn rồi dạo nhạc, và anh hát.

Chiều trên quê hương tôi
Có khi đây một trời mưa bay
Có nơi kia đồi thông nắng đầy
Có trên sông bờ xa sương khói

À, gã biết bài này, ngày còn nhỏ bà thường hát cho hai anh em gã nghe.

Chiều trên quê hương tôi
Nắng phơi trên màu ngói non tươi
Gió mang tin một mùa sẽ tới
Sẽ mưa lâu hoặc cơn nắng dài

Chiều trên quê hương tôi
Có những chốn riêng cho mọi người
Những con đường lứa đôi
Những góc hè phố vui
Giọt chiều trên lá
Như mắt người cười giữa chiều phai

Hồi ấy không biết ai hát bài này nhưng mấy chú trong làng thường ngân nga cùng cây guitar như Lâm bây giờ. Cứ mỗi lần hội làng là mấy khúc ca như bài này đây lại vang lên. Nó len lỏi khắp nơi, qua cánh rừng trúc dọc theo làng, nó hoà cũng tiếng suối trong ở ngõ rừng, nó vút lên cùng gió bay đi.

Chiều trên quê hương tôi
Nắng khép cánh chia tay một ngày
Vết son vàng cuối mây
Tiếng chân về đó đây
Chiều đi nhưng nắng vẫn cho đời
Lửa bếp hồng khơi

Gã không hay biết ai là tác giả của chúng, nhưng gã biết những bài hát này ắt rất nổi, dù có hay không nhưng nghe vẫn mê. Nó không mạnh, nó không dồn dập, nó nhẹ nhàng và nó khiến gã yêu hơn cái mảnh đất đượm hương lúa này.

Chiều trên quê hương tôi
Gió đến chơi từ bờ biển xa
Núi đôi khi màu sim tím lạ
Nắng như môi hoàng hôn trên phố

Chiều trên quê hương tôi
ước bao nhiêu điều đã trôi qua,
Có riêng em cuộc đời sẽ nhớ
Nét quê hương nghìn năm vẫn là

Tiếng đàn ngưng lại, gã cũng mở mắt. Trời vẫn mưa đó, và gã vẫn muốn nghe, nghe tiếp để thoả cơn thèm thanh âm này sau khi thoát khỏi cảnh xồ bồ trên phố.

"Hát với đàn hay lắm Lâm."

"Thế á, cảm ơn ông nha."

"Thêm bài nữa đi. Nhạc Trịnh luôn khiến tôi thoải mái"

"Tuổi đá buồn nhé."

"Ừ."

Trời còn làm mưa
Mưa rơi mênh mang
Từng ngón tay buồn
Em mang em mang
Đi về giáo đường
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai...

A, gã quyến luyến cái giọng hát này. Gã nhìn ngón tay Lâm nhảy múa trên dây đồng, rồi lại nhìn lên nét mặt đắm chìm vào âm nhạc, khi ấy gã biết hồn gã đã trao gửi vào ánh mắt kia rồi.

____________
*Bài Chiều trên quê hương tôi

*Bài Tuổi đá buồn

Còn đây là Lâm :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro