Tình
Tan
Hoa tươi hoa đẹp hoa cũng tàn
Tình nồng tình say tình cũng tan
Mạnh Bà canh thang ai nỡ uống
Vong tình một bát nợ tiêu tan.
Si
Người hứa người hẹn người lại quên
Thâm cung lạnh lẽo tấm thân tàn
Nại Hà trên cầu bóng ai qua
Nước mắt trên mi chợt rơi xuống
Đợi chờ trăm năm người đã đến
Chỉ thoáng nhìn y lại rời đi
Phách tan hồn tàn trong chớp mắt
Để lại nơi đây chữ tình si.
Hẹn
Thế gian vạn sự khó lưỡng toàn
Chữ tình chữ hiếu làm sao vẹn?
Chỉ trách là ta đã phụ người
Bây giờ ôm hận đến ngàn năm
Dù cho thân này có tan nát
Đến muôn đời sau cũng khó đền
Lưu luyến si mê thêm oan nghiệt
Kiếp này không thể hẹn kiếp sau.
Trả
Dù biết nhân thế sẽ chê cười
Vẫn muốn cùng người cùng kết tóc
Bao nhiêu ái ân tâm xin nhớ
Mãi đến cuối đời cũng không quên
Mai này sinh tử phải chia lìa
Vẫn nguyện tìm người ngàn kiếp sau
Đền đáp thâm ân trả chữ tình
Mãi đến muôn đời là ái nhân.
Say
Cuồng tiếu hồng trần dễ đổi thay
Tình nồng rượu cay dễ dàng say
Kinh hồng một thoáng thiên thu khổ
Vân Mộng bên bờ lệ tuôn rơi.
Kết Duyên
Nâng chén rượu hương lòng buồn bã
Vạn sự tùy duyên khó cưỡng cầu
Kết tóc chi nhân duyên trời định
Phụ mẫu vì sao phải cản ngăn?
Nam tử chi thân làm sao gả?
Đoạn tụ chi phích tình khó dung
Hồng trần thế nhân dung không được
Nguyện kết phu thê chốn hoàng tuyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro