Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Editor : Harusame248


*****

Mọi chuyện bắt đầu từ việc trong bữa tiệc bàn đào của Vương Mẫu nương nương, Hoa Cái Tinh Quân đã vô tình bị nôn một chút khi vừa nếm thử món canh Ngọc Lộ

Thật trùng hợp thay, người ngồi cạnh hắn vừa vặn lại là Tảo Bả Tinh Quân (sao chổi) – người có cái miệng rộng nhất lại hay thích đem lại xui xẻo cho người khác nhất Thiên Đình.

Và thế là vào ngày hôm sau, tin đồn nửa thật nửa giả về việc Hoa Cái Tinh Quân có thai đã lan rộng khắp Thiên Cung khiến chúng thần tiên xôn xao, chỉ trừ đương sự Trung Đàn Nguyên Soái đã xuất chinh nửa tháng là không hay biết gì.

Quả thật là vừa hay.

-----

Ngao Bính luôn cảm thấy gần đây mọi người có vẻ đặc biệt chiếu cố đến mình. Long tộc ở Thiên Đình luôn bị coi là dị tộc, nên địa vị của hắn vẫn có phần ngượng ngùng, các vị tiên nhân cùng lên Bảng Phong Thần năm đó cũng ít khi qua lại cùng hắn, chỉ khi gặp nhau mới chào hỏi qua loa.

Nhưng gần đây, không hiểu tại sao có rất nhiều vị tinh quân đến chúc mừng , mỗi vị ai cũng nói mờ nói mịt nhưng lại luôn miệng cung hỉ. Ngao Bính chỉ có thể mơ hồ mà tiếp đón từng người một, nhưng không một người nói rõ rút cuộc tại sao lại chúc mừng, và mừng cái gì mới được.

Hắn thử tìm người để hỏi cho rõ, kết quả là gặp được Tham Lang Tinh Quân và sư phụ của mình, Phân Thủy Tướng Quân tới cửa.

"Chúc, chúc, chúc mừng các ngươi, ước nguyện đã thành, nhanh, nhanh, nhanh được..."

"Cảm, cảm ơn, nhưng ngài đang,đang chúc mừng cái,cái gì thế...?"

"À, à? Các ngươi, không biết sao? Chính là..."

Tật nói lắp Tham Lang Tinh Quân Ngạc Thuận vẫn luôn không cải thiện nổi, khi đến chúc mừng thì lại trùng hợp đụng phải Thân Công Báo đến xem đồ nhi, kết quả hai vị thần tiên cứ gập ghềnh cả ngày không ai nói hoàn chỉnh một câu. Cuối cùng bị vị tinh quân nóng tính đến sau là Cửu Diệu Tinh Quân Sùng Ưng Bưu đạp cho một cái can tội đứng chắn cửa, thiếu chút nữa là cả ba đã đánh lộn ngay trước cửa Hoa Cái Tinh Cung.

Ngao Bính sau cùng đành gượng cười tiễn hai vị đại tiên cùng sư phụ mình ra cửa.

------

"Chính là như vậy," Ngao Bính thở dài, kể với Thái Ất Tiên Nhân, người duy nhất có thể trong cái Thiên Đình này có thể nói được rành mạch, "Con không hiểu được tất cả mọi người đến chúc cái gì? Không ai giải thích gì cho con cả. Sư bá có hiểu không?"

"Cái này hả, chẳng qua là mấy chuyện vặt thôi mà!" Thái Ất đã sớm đứng hàng Thập Nhị Kim Tiên, thế nhưng cách nói chuyện vẫn không đứng đắn lên nổi, ngay lúc này lão đang lần mò trong đống hạ lễ của Hoa Cái Tinh Cung kiếm đồ ăn, nhai đến mồm đầy dầu mỡ, "Con thử nhớ lại xem lần trước trong buổi tiệc mừng thọ của Vương Mẫu đã xảy ra chuyện gì nào?"

"Ừm...?" Ngao Bính suy nghĩ mãi mà không nhớ ra điều gì đặc biệt xảy ra, "Chỉ nhớ thọ yến hôm đó chúng tiên đều có mặt, con hôm trước thân thể có hơi không khỏe nên không ăn uống nhiều, hôm đó món ngọc lộ canh trên bàn có chút hơi ngấy, con cảm thấy không khỏe nên đã bỏ xuống — chẳng lẽ là vì chuyện này?"

"Chẳng phải cái đó hay sao!" Thái Ất Chân Nhân vừa nhồm nhoàm vừa nói, "Con và Na Tra, à quên giờ gọi là Trung Đàn Nguyên Soái, lập gia đình đã lâu như vậy rồi, con vừa nôn một cái, thử nghĩ xem mọi người sẽ đoán cái gì?!"

"Chỉ vậy thôi sao?" Ngao Bính giật mình hiểu ra, "Chờ một chút! Họ không phải nghĩ rằng là vì con mang,mang th...?"

"Đúng rồi!" Thái Ất Chân Nhân vỗ một cái vào lưng Ngao Bính, "Chính là như vậy! Nhưng mà bọn họ không nghĩ đến chuyện một con rồng đực như con sao lại mang thai được, chẳng lẽ lại đẻ trứng sao?"

".........." Ngao Bính im lặng nhìn xuống cái bụng bằng phẳng của mình, ánh mắt mơ hồ nửa tin nửa ngờ khiến Thái Ất Chân Nhân buông quế hoa cao trên tay xuống, "Khoan đã, con không phải thật sự có thể...?"

Ngao Bính ngước mắt lên, mặt dại ra nhìn Thái Ất Chân Nhân, hai người mắt to trừng mắt nhỏ. Cuối cùng chiếc đùi gà trong tay Thái Ất Chân Nhân rơi bộp xuống đất.



Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro