Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32







*cốc cốc cốc


"vào đi"


"giác đốc La cuộc hợp sẽ bắt đầu sau 1 tiếng nữa còn đây là nội dung cuộc hợp hôm nay mời giám đốc xem qua" thư kí Choi cầm tài liệu rồi đưa tận tay tôi


"cám ơn em" tôi lấy rồi xem qua sơ một lần thấy không có gì bất ổn rồi thì mới nói tiếp


"chiều nay chúng ta có lịch trình gì không thư kí Choi"


"thưa giám đốc La chiều nay 2h chúng ta có cuộc gặp với chủ tịch Kang để bàn về vụ hợp đồng hợp tác hai bên, 3h30 có cuộc hẹn đi xem sản phẩm, 6h thì có hẹn kí hợp đồng với Park thị"


"sao nhiều vậy" tôi xoa xoa thái dương nâng đở trán, ôi trời nghe lịch trình mà tôi cảm thấy như cạn kiệt sức luôn rồi.


"nếu giám đốc cảm thấy mệt thì mình có thể cắt giảm lịch trình sang ngày mai ạ"


"thế còn lịch ngày mai"


"sáng 8h có hẹn ăn sáng với giám đốc Han rồi cùng đến sàn đấu giá, 1h chiều có cuộc hợp đại cổ đông, 3h30 xem và giải quyết hồ sơ đến 5h thì đi kí kết với đối tác, tạm thời thì chỉ có nhiêu đó thôi giám đốc La" thư kí Choi cầm thời gian lịch trình trong tuần này mà khai báo khiến tôi hoa mắt ù tai tới nơi rồi, như thế có dời thì càng làm cho ngày nghỉ bị giảm lại thôi.


"được rồi cám ơn thư kí Choi" đang yên đang lành bỗng cơn đau đầu lại ập đến làm tôi có chút loạng choạng mà ôm đầu gục mặt xuống phía bàn


"giám đốc, chị có sao không, thuốc của chị đây" thư kí Choi kéo trong ngăn bàn và lấy giúp tôi viên thuốc giảm đam, làm việc lâu với tôi nên cô ấy biết tất tần tật về bệnh tình của tôi và cô ấy cũng chính là thư kí mà Jisoo unnie đã tin tưởng mà tuyển chọn giúp tôi để có thể chăm sóc tôi hơn. Ngoài giờ làm ra thì thư kí Choi với tôi khá thân với nhau, do nói chuyện cũng hợp nên bọn tôi thân thiết là chuyện bình thường nhưng còn thân hơn là đằng khác nữa. sau khi dùng thuốc xong cơn đau của tôi cũng giảm đi nhiều, mỗi lần như vậy cơ thể tôi đều suy nhược đi một chút mồ hôi cũng ước đẫm hơn.


"cám ơn em"


"để em lau giúp chị" thư kí Choi xếp gọn mảnh khăn giấy rồi định lau giúp tôi mồ hôi trên trán nhưng tôi đã ngăn lại vì nghĩ mình có thể làm được


"để tôi tự làm được rồi" thấy vể mặt tôi danh lại thư kí Choi cũng hiểu được một phần


"trưa nay chị có đi ăn chưa không giám đốc hay là đi cùng em đi"


"tôi chắc sẽ không ăn trưa đâu"


"chị vừa uống thuốc không ăn làm sao được, một lúc tan ca sáng em đợi chị dưới sảnh nhé"


"được rồi, tôi xem hết hồ sơ ở đây rồi sẽ xuống ăn trưa, tôi nghĩ sẽ kịp"


"dạ, chị cũng chừa thời gian nghỉ ngơi chút đi nhé, em xin phép" sau khi thư kí Choi vừa rời đi tôi mới thở vào nhẹ nhõm, tôi mỗi lần tiếp xúc gần với ai đó đều thấy căng thẳng đến như vậy chắc vì lí do gì đó thôi.


khi xem hết vài bộ hồ sơ trên bàn xong tôi nhìn lên đồng hồ cũng đã 11h30 trưa rồi, tranh thủ đi ăn trưa rồi lên nghỉ ngơi một lát để còn chuẩn bị tốt tinh thần cho lịch trình chiều nay nữa.

"em đợi tôi lâu chưa, đi ăn thôi"


"không lâu, dù có đợi chị cả ngày cũng được nữa"


"em đó dẻo miệng ghê"


ngoài giờ làm thì tôi với thư kí Choi chả khác nào chị em thân thiết hết, cứ việc xưng hô chị em là tôi cho phép và trong công ty ai cũng biết chúng tôi thân hết, còn nhiều người nghĩ bọn tôi đang yêu nhau nữa chứ, ôi trời, thư kí Choi nhỏ hơn tôi 3 tuổi vậy mà đã tài giỏi so với tôi hồi đấy lắm rồi, cô ấy luôn hết mực vì công việc lại còn tốt bụng với mọi người đấy cũng là điểm mà tôi thích ở cô ấy.


"chị muốn ăn gì nhỉ"


"mua giúp chị cái bánh ngọt được rồi em"


thư kí Choi mua hai cái bánh ngọt size XL để tôi có thể ăn no hơn cùng 2 ly cacao nóng rồi vừa ăn bọn tôi vừa nói chuyện với nhau dưới căn tin của công ty


"chị hôm qua ăn giáng sinh vui không"


"hôm qua chị đến nhà chị họ của mình để ăn lễ, vui lắm, em chắc cũng ăn vui lắm ha"


"dạ, à phải rồi chị tối nay chị rảnh khong đi đến đây với em chơi không"


"hửm, đi đâu đấy"


"đến nhà em, mẹ em nói sao lâu vậy rồi không đưa chị đến nhà chơi, mẹ em cứ nhắc chị quài thôi"


"đúng thật nhỉ, lâu rồi chị không đến thăm bác gái, thế tối nay chị sẽ đến ha"


"dạ, chắc mẹ sẽ vui lắm cho coi" Thư kí Choi tên đầy đủ là Choi Hyeon sinh năm 2000 gia đình hiện giờ thì là 6 người, người anh cả Choi Huyn đã có gia đình cùng đứa con trai 2 tuổi , đứa em gái Choi Hye 12 tuổi và người mẹ già còn ba cô ấy vì rượu chè bê bối hay đánh đập mẹ cô nên cả hai sớm đã ly dị hồi Hyeon chỉ mới 8 tuổi, lúc đấy gia đình khó khăn vô cùng chỉ có cô là được đi học đàng hoàng nên có việc ổn định hơn, đó là những gì mà lúc trước Hyeon cho tôi hay đến giờ tôi vẫn nhớ như in. Gia đình Hyeon rất chu đáo mỗi lần hay tin tôi đến, họ đối xử với tôi như người trong gia đình nên tôi rất biết ơn vì tấm lòng của họ.





bọn tôi sau khi ăn xong cũng 12h30 gần đến giờ làm việc, em ấy về phòng làm việc của mình còn tôi thì trở về phòng mà nghỉ một lát cho khỏe, sức khỏe tôi dạo này có phần yếu đi thì phải trí nhớ cũng không còn tốt nữa khi căn bệnh đau đầu cứ hay tái phát gần đây. tôi khi về tới phòng thì liền nhận được cuộc gọi của Jisoo


"alo em nghe unnie"


"em ăn trưa chưa tiểu Li"


"em vừa mới ăn xong đây unnie"


"em nhớ uống thuốc điều độ đấy nhé"


"vâng, em nhớ rồi mà"


"phải rồi, cuối năm nay em sẽ sang Mỹ đấy"


"việc gì đấy ạ"


"em không nhớ à, là trị bệnh cho em chứ chi, ôi trời con bé này"


"có cần gấp vậy không, còn 2 tháng nữa thôi"


"em không phải sợ, bên đấy chị đã liên hệ với các y bác sĩ hàng đầu nước Mỹ hết rồi nên tỉ lệ thành công sẽ nắm chắc 99%"


"vâng, thế không còn gì thì em nghỉ một lát nhé"


"được, nghỉ ngơi nhiều chút nhé, bai em"

tôi cúp máy liền thở dài một tiếng, tôi rốt cuộc bị gì mà cứ phải hết mổ đến sẻ quài vậy nè, tôi có hỏi Jisoo nhưng chị ấy chỉ toàn phớt lời tôi hay làm ngơ chứ chả kể gì, có hôm tôi đã lén đi gặp riêng chị dâu Kim của tôi quyết hỏi rõ chị một lần, chị nói với tôi là do tôi gặp tai nạn nên tạm thời mất trí nhưng nhanh sẽ phục hồi thôi không cần lo nhưng tôi thấy hai người họ như còn giấu tôi việc gì đấy, chắc chắn chi tiết đó quan trọng lắm nhưng tôi không thể nhớ được gì, mỗi lần tôi nghĩ đến tôi chỉ nhớ còn một người nào đó, còn người nào thì không thể hình dung ra rõ nữa, chỉ là màu tóc đỏ chói...


chết tiệc lại đau đầu nữa rồi, cái đầu phản chủ này thật phiền toái đấy, tôi sao khi uống xong viên thuốc của căn bệnh thì cơn buồn ngủ liền ập đến cuối cùng chống trội không nổi nữa tôi mới thiếp đi trên giường trong phòng mình, ngoài là căn phòng làm việc thì bên trong còn được thiết kế thêm một căn phòng riêng của tôi nữa, tôi không hay đi đi về về nên xây hẵng căn phòng trong phòng làm việc để có thêm nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.





"giám đốc chị ngủ không ngon hả" tôi đang tập chung lái xe nhưng nghe Hyeon nói tôi phải cao mày mà nhìn sang


"sao đấy"


"em thấy chị có vẻ hơi mệt"

"chị vừa gặp ác mộng nhưng không sao em đừng lo" nét mặt em ấy hiện rõ sợ lo lắng cho tôi, tôi thấy được nó rồi cố trấn an em bằng nụ cười. khi đến nơi cả hai người chúng tôi đều cùng đi vào, chỉ mới vào cửa tôi đã được đón bởi vệ sĩ của chủ tịch Kang rồi anh ta dẫn tôi đến tận bàn mà ông ấy ngồi, vừa gặp tôi đã thấy vẻ mặt tươi cười, lịch sự mà đích thân đứng dậy đưa tay ngỏ ý muốn bắt lấy tay tôi đương nhiên tôi không từ chối đối tác nào của mình rồi.


"xin chào ông Kang, xin lỗi vì đã phải để ông chờ đợi tôi rồi"


"xin chào cô La, tôi cũng vừa mới đến cô đừng khách xáo, mời ngồi"


"cám ơn ông" tôi ngồi xuống còn thư kí Choi thì đứng cạnh tôi và tôi với chủ tịch Kang bắt đầu nói chuyện về chuyện hợp tác của đôi bên, cùng đưa ra lợi ích cho cả hai, ông ấy thấy rất hợp lý và thái độ làm việc hai bên dường như rất hợp nhau nên hợp đồng này tôi nhanh chóng đã kí được và đem về cho công ty một dự án mới trong tương lai.


"rất vui vì được hợp tác với ông"


"không không, được hợp tác với danh nhân trẻ đẹp lại tài giỏi như cô La đây chắc chắn công ty tôi sẽ có thêm bước ngặc hoàn hảo mới, hợp tác vui vẻ"


"hợp tác vui vẻ" tôi bắt tay chào hỏi xong thì đưa bản hợp đồng cho thư kí Choi rồi bọn tôi cùng nhau trở về công ty để bắt đầu cuộc hợp vừa dời lại lúc nãy, là cuộc hợp nội bộ công ty thôi.





"thư kí Choi, phiền em dẫn chương trình cuộc hợp thay chị nha" tôi và thư kí Choi đang trong thang máy lên tầng 5 nơi phòng hợp của công ty.


"dạ được" do chuyện nội bộ và tôi tin tưởng nên giao cho thư kí mình chứ không nhất thiết phải một mình giải quyết hết nhưng tôi cũng sẽ tham gia cuộc hợp và cuộc hợp diễn ra trễ hơn 15' so với ban đầu dự định mặc dù bọn tôi đã cố gắn về công ty cho kịp giờ nhưng vẫn bị kẹt xe và trễ giờ.





"được rồi bắt đầu đi"


cuộc hợp kéo dài suốt 1 tiếng với nhiều sự đóng góp tích cực của mọi người trong công ty cuối cùng cũng rút ra được một vài ý kiến chung theo số đông.


"chị uống miếng nước đi giám đốc"


"cám ơn em" tôi nhận lấy cốc cafe đá mà thư kí Choi đưa cho tôi uống một ngụm nhỏ rồi mới nói tiếp "còn 30' nữa mới có hẹn với khách hàng đi xem sản phẩm đúng không thư kí Choi"


"dạ đúng rồi giám đốc"


"hẹn khi khác giùm chị đi hôm nay chị về nhà thăm ông bà" tôi loáng thoáng trong đầu về việc đã lâu không qua thăm ông bà nên vội quyết định rồi nhờ thư kí hẹn lại khách hàng ngày khác sau đó lái xe rời khỏi công ty rồi phóng nhanh về nhà ông bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro