Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

mưa mùa thu


Tiếng mưa ngoài trời rơi đều đặn, như một bản nhạc không lời, rắc lên mái hiên và ô kính. Từng giọt nước như vẽ nên những dấu vết trên cửa sổ, vẽ ra những câu chuyện mà em không muốn nhìn thấy nhưng lại không thể dứt ra. Em ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, nhưng chẳng thể thấy rõ được gì. Tất cả chỉ mờ đi trong màn mưa nặng hạt.

Nhìn thấy gì, ngoài những giọt nước đang đập lên kính như thể chúng cũng đang cố gắng vỡ ra thành cảm xúc của chính em? Em nghe thấy tiếng mưa rơi, không phải như những âm thanh bình thường, mà như một thứ gì đó sâu lắng, như thể nó đang nhìn thấu tâm hồn em. Những cảm giác không thể gọi tên chợt ùa về, những kỷ niệm và cảm xúc lạ lùng làm em bối rối.

Nhành hoa hướng dương đặt trên bàn – hoa mà em luôn yêu thích vì sự tươi sáng và ấm áp – giờ bỗng trở nên nhạt nhòa dưới ánh sáng mờ của phòng. Màu vàng rực rỡ ban đầu bây giờ dường như biến mất, bị che khuất trong làn mưa dường như cũng không bao giờ chịu ngừng. Có phải vì mưa, hay vì chính em đang thay đổi? Hoa hướng dương không còn như trước nữa, hay đơn giản chỉ vì tâm trạng em đang thay đổi, và mọi thứ cũng theo đó mà đổi thay?

Em mỉm cười nhẹ, tự hỏi liệu có phải chính tiếng mưa này đang làm cảm giác của em thay đổi. Phải chăng mọi thứ đều chỉ là ảo giác? Những thay đổi trong lòng em liệu có thật sự tồn tại hay chỉ là sự phản chiếu của những hạt mưa, chỉ là cảm giác mà em tự tạo ra trong những khoảnh khắc tĩnh lặng?

Em đứng dậy, bước đến gần cửa sổ, nhìn ra ngoài với đôi mắt đượm buồn. Mưa rơi, và không gì có thể che giấu được cảm giác này. Không phải là sự lạnh lẽo của mùa thu, mà là một thứ cảm xúc sâu thẳm, một nỗi cô đơn mà em không thể thốt thành lời. Cả thế giới ngoài kia dường như quá xa vời, quá tĩnh lặng, nhưng trong lòng em, chỉ có sự xáo trộn mà mưa mang đến. Em không thể nói rằng mình yêu mưa, nhưng em cũng không thể phủ nhận rằng nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong những ngày như thế này.

Từ khi nào em trở nên như thế này, tự nhốt mình trong những suy tư không bao giờ có lời đáp? Em không thể trả lời, chỉ biết rằng có lẽ mưa, cùng với những suy tư về người đã khiến mùa thu trở nên đặc biệt, chính là thứ mà em không thể buông bỏ.


"Liệu mưa làm em đau, hay là giúp vơi đi bớt những nỗi đau em mang trong mình?"


-nhật kí mùa thu-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro