Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Canh chừng lúc bọn chúng mất cảnh giác cậu bé liền dựa sát người Way thì thầm:
"Anh có làm sao không? Nếu anh mệt thì em đập vòng tay vào tường cũng được."

Cậu nhíu mày không đồng ý:
"Làm vậy nguy hiểm lắm, bọn chúng mà nghĩ ngờ thì sao? Anh không yếu ớt tới nỗi một cái vòng tay cũng không bẻ được. Mau đưa tay đây."

Cậu bé đưa tay giọng lo lắng:
"Không được thì nói với em nha, đừng cố sức quá."

Cậu im lặng vươn tay bẻ gãy chiếc vòng, cả hai thở dài.

Sonic đang ngủ thì giật mình tỉnh giấc mở máy tính thì thấy đã hiện định vị vị trí chỗ Way với YaYa liền lấy người North:
"Mau đi báo cho anh Alan, có tín hiệu rồi."

North nghe vậy vội bật dậy vẻ mặt vui mừng gọi cho Alan:
"Anh ơi, tìm được chỗ anh Way rồi. Được, bọn em tới ngay."

Cả hai tới gara, Pete hối hả chạy tới hỏi:
"Sao rồi, Way đang ở đâu."

Sonic vừa đánh bàn phím vừa đáp:
"Đang ở khu ngoại ô, giờ đi thì cỡ sáng mai tới. Mọi người tính sao đây."

Charlie chống cằm nói:
"Giờ em nghĩ ta nên bàn bạc kĩ hơn. Thứ nhất chúng ta không rõ đối phương có bao nhiêu người. Thứ hai là không chắc được tín hiệu là thật không, lỡ như là bẫy thì sao. Thứ ba là có nên thông báo với cảnh sát không. Cuối cùng là sự an toàn của anh Way lẫn YaYa."

Jeff gật đầu:
"Đúng vậy, lần này em kiến nghị nên báo cảnh sát. Nhưng là sau khi chúng ta đã đến đó."

Pete vuốt mặt, ánh mắt tràn đầy tơ máu:
"Là do tôi không cẩn thận, nếu như hôm đó tôi ở nhà thì có lẽ mọi chuyện đã khác đi. Em ấy cũng không biết giờ ra sao rồi, cả em bé nữa. Thà người bị bắt cóc là tôi."

Alan vỗ vai an ủi:
"Chuyện này ai mà muốn xảy ra như vậy, đừng tự trách. Đi rửa mặt bình tĩnh lại rồi đi cứu Way. Còn hi vọng là phải cố gắng, chưa gì đã mất niềm tin rồi sao ngài Pete."

Sau khi Sonic photo ra bản đồ mọi người liền ngồi lại bàn bạc rồi phân chia nhiệm vụ.

Sonic và North ở lại xe theo dõi tình hình rồi báo lại, nếu xảy ra chuyện thì gọi cảnh sát.

Còn lại mọi người chia ra hỗ trợ lẫn nhau, Alan không muốn Jeff đi theo:
"Em nghe lời đi, nguy hiểm lắm."

Jeff tức giận:
"Ý là chê em là Omega gây cản trở có đúng không, đừng quên em cũng có khả năng đặc biệt. Em không phải vô dụng, em phải đi cứu YaYa, em ấy không biết giờ sao rồi nữa."

YaYa nhìn Way ngủ say dựa lên vai mình than thở:
"Anh thì ngủ ngon rồi, mỗi em là không ngủ được."

Drake đi vào khoanh tay lạnh lùng:
"Ngủ, suốt ngày chỉ biết ngủ."

YaYa liếc mắt:
"Mỗi lần nhìn mặt mày là tao khó chịu, sao cứ ám tao quài dị? Tao không nhớ là có lấy gì của mày không trả đâu?"

Rồi bỗng cậu bé hỏi:
"Mày không sợ ba mày nữa à? Lại dám làm cả mấy vụ bắt cóc tóc tiền nữa cơ. Tao đã nói là học ít chút, ngủ sớm chút không là bị điên, tiếc là mày không nghe. Nói thật nha, cố gắng làm gì, kết quả cũng không khác là mấy."

Drake hít sâu kìm nén tức giận:
"Tao đồng ý giúp mày thoát khỏi đây. Kế hoạch của mày là gì, khỏi vòng vo chi. Camera bị tao tắt rồi, mày khỏi nhìn."

Cậu bé dựa người vào tường:
"Mày chỉ cần đợi đến khi anh Alan với Jeff cùng những người khác tới rồi giúp đỡ là được. Xong thì trốn đi, mày thừa biết tính ba mày mà, mày sống không nổi đâu."

Thiếu niên lắc đầu:
"Mày không hiểu. Thôi, tao biết rồi."

Nhìn người đi cậu bé lẩm bẩm:
"Thật phiền phức, nói thì nói cho xong. À quên, ba nó đâu có ở đây. Đói tới loạn trí nhớ rồi."

Cả nhóm nhìn khu rừng trước mặt ngơ ngác, North to mắt than thở:
"Gì vậy trời, không lẽ đi bộ. Biết trước đã chuẩn bị xe máy rồi. Giờ làm sao đây, đi tới đó chắc mệt xỉu rồi còn cứu anh Way thế nào đây?"

Sonic gãi đầu cười gượng:
"Xin lỗi mọi người là em không cẩn thận, nếu đi bộ thì khoảng gần 50 phút nữa chúng ta mới đến nơi."

Charlie lắc đầu:
"Vấn đề không phải là đi bộ nổi hay không mà là không rõ bọn chúng có bố trí bẫy trong khu rừng này không?"

Jeff gật đầu:
"Em không sợ mệt, chỉ sợ không cứu được người còn bị dính bẫy. Chú, mau chóng nghĩ cách nhanh đi."

Babe suy nghĩ rồi nói:
"Jeff, hay là dùng năng lực tiên tri đi, xem có nguy hiểm gì không."

Đúng lúc này có tiếng nói phía sau:
"Các người ai là Alan ai là Jeff?"

Alan che trước mặt Jeff ánh mắt tràn ngập không tin tưởng:
"Cậu là ai sao lại biết tên tôi?"

Thiếu niên khoanh tay mỉm cười:
"Là YaYa nói tôi chờ các người. Lên xe đi, tôi dẫn các người đi. Đi bộ qua khu rừng này thì các người sống không nổi chứ đừng nghĩ cứu người."

Thiếu niên lên xe ngồi quay lại nói thêm:
"Tin hay không thì tùy các người, nhanh suy nghĩ rồi quyết định đi."

Pete gật đầu:
"Được, tôi hy vọng lời cậu nói là thật nếu không dù trả mọi giá tôi cũng không bỏ qua."

Đến nơi là một khu nhà máy bỏ hoang đã lâu, xung quanh đầy cỏ hoang cao hơn cả đầu người.

Drake đi trước đánh ngất 2 tên ngoài cổng rồi ra hiệu mọi người đi vào:
"Đi thôi."

Ở đây Ploi đưa nước uống cho bọn canh gác, uống xong bọn chúng liền ngủ say như chết, ả nhìn cảnh này cười lạnh.

Ả nhẹ nhàng đi vào nhìn thấy cậu ngủ say ánh mắt ngập tràn thù hận, vung dao tiến sát lại rồi đâm xuống.

Ở ngoài Drake đang dẫn mọi người vào trong thì bỗng Jakar xuất hiện:
"Không ngờ mày lại vì chuyện tình cảm vớ vẩn kia mà trở mặt giúp đỡ chúng. May mà con ả Ploi nghe được chúng mày bàn bạc. Đúng là chán sống mà."

Thiếu niên lùi bước:
"Mọi người cẩn thận. Tên thần kinh này chuyện gì cũng có thể làm ra."

Jakar nhìn thiếu niên:
"Có đôi khi tao thật sự không thể hiểu được tại sao bọn mày cứ vì thứ tình yêu vô giá trị kia mà như thiêu thân lao vào lửa hy sinh tất cả. Mày nói xem hợp tác với tao có gì không tốt. À mà chắc do thằng bé kia nhỉ."

Hắn vỗ tay, cả nhóm người chạy vào, miệng cười lạnh nhạt:
"Nhưng mà chả sao cả, hôm nay ai cũng đừng mong thoát khỏi đây. Bắt lại tất cả, chỉ cần không chết là được còn lại không quan trọng."

Cả nhóm từ các cửa xông vào, có hai tên đang kề súng vào đầu North và Sonic.

North nhìn mọi người hét lên:
"Em không sao đâu, mặc kệ em."

Thừa cơ mọi sự chú ý đều tập trung vào North và Sonic, thiếu niên nâng súng nhắm vào Jakar, hắn bị bắn trúng khụy xuống tức giận hét lên:
"Mày đã muốn chết thì tao cho mày toại nguyện."

Hắn nâng súng bắn nhưng lại bị thiếu niên dùng năng lực đặc biệt làm viên đạn lệch đi, Jeff nhìn xong nhíu mày như nghĩ đến điều gì đó.

North vung tay hất tay tên sau lưng nhanh chóng kéo Sonic chạy về phía bọn Alan.

Babe vội vàng chạy đến hỏi:
"Hai bọn mày có làm sao không?"

Sonic lắc đầu:
"Không sao anh ạ."

Có tên bên ngoài chạy vào hét lên:
"Không xong rồi anh Jakar ơi, cảnh sát sắp đến rồi, chúng ta phải làm sao đây?"

Hắn tức giận đứng lên:
"Bọn mày giỏi lắm, hôm nay chúng ta cùng nhau chết đi."

Jakar đem một bộ điều khiển ấn một nút bên ngoài nổ một tiếng, tình cảnh phút chốc trở nên hoảng loạn.

Jakar nhanh chân bỏ chạy, Babe muốn đuổi theo nhưng bị ngăn lại:
"Mặc kệ đi, chúng ta tìm Way truớc, nó thoát không nổi đâu."

Pete kéo tay Drake:
"Mau dẫn chúng tôi đến chỗ Way."

Trên đường North không nhịn được tò mò hỏi:
"Hỏi thật nha, chú em 18 chưa đấy."

Thiếu niên không đáp lời mà nói:
"Đi nhanh đi, họ ở khu bên kia."

____________________________________________________________________________
Chúc ngủ ngon.
Nay tới đây thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro