Người ... tỉnh!?!
Chỉ là những mẫu chuyện ... rất nhỏ xảy ra mỗi ngày. 👀
💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕
Một buổi chiều khi bên ngoài trời mưa rất to chợt tôi nghe bên đường có tiếng gào thét “Cút đi! Tao không cần. Trả con tao lại cho tao”…Không khó để nhận ra đó là tiếng của Lượm “điên” – con bà Sáu “điên” – gia đình toàn những người tâm trí không được “tỉnh”.
Nghe bà Ngoại tôi kể hồi xưa bà Sáu “điên” bị người ta “hại đời” nên sinh ra Lượm “điên”, rồi sau này Lượm "điên” lại bị người ta “hại” và lại sinh ra một bé nhóc – cũng là con gái!?!
Chiều, đi ngang nhà bà Hai thấy thằng Tý núp sau tấm vách lén lút nhìn trộm vợ chồng anh Sang đang nô đùa với bé Quân. Hình như chiều nào anh Sang cũng đút cơm cho bé Quân rồi còn làm ngựa cho nó cưỡi. Những lúc ấy ánh mắt của thằng Tý đượm buồn xen lẫn sự thèm khát cái điều mà chưa bao giờ nó có được…?!?
Thằng Tý là con của anh Sang – cháu nội dì Hai. Anh Sang có hai đời vợ, vợ trước bỏ ảnh đi theo người đàn ông khác rồi không bao lâu anh cũng bỏ quê lên TP.HCM làm thuê, ít lâu sau anh cưới vợ rồi sinh thêm một thằng bé trai rất kháu khỉnh, gia đình cất nhà sát vách nhà dì Hai. Thằng Quân cũng là cháu nội của dì Hai nhưng thằng Quân nó hạnh phúc hơn thằng Tý vì nó được tình thương của cả cha lẫn mẹ, còn thằng Tý bị bỏ rơi từ lúc chưa tròn một tuổi phải gọi ông bà nội bằng “cha mẹ”, còn ba mình thì phải gọi là “anh Hai” !?!
Tôi lại chợt nhớ đến hình ảnh của chị Lượm “điên” một mực bảo vệ đứa con nhỏ và vứt sắp tiền vào những người định dùng tiền để “mua” đứa con của chị. Người bị xem la “điên” thì xem ra rất “tỉnh” còn người vốn rất tỉnh thì lại dường như thiếu suy nghĩ.
Mưa bên ngoài không đủ làm cho tôi thấy lạnh mà sao trong tim buốt lạnh bởi lòng người?!?.
**********
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro