VĂN ÁN
" Thái Hanh anh ơi, tâm can em khắc cốt ghi tên anh. Nhưng chỉ có ở bên Chính Quốc, em mới được coi là một con người...."
" Chí Mẫn,ngàn vạn lần xin lỗi em. Anh là kẻ vô dụng nên chỉ có thể đứng xem đám cưới qua đường. Tha thứ cho anh..."
"Chí Mẫn, anh biết rất rõ đêm tân hôn này chẳng trọn vẹn như trái tim em. Anh cũng biết em đồng ý cuộc hôn nhân này vì cái ô bảo hộ của anh. Và anh nhìn thấu sự hoảng sợ và chật vật cùng cắn rứt nhưng bất lực và phó mặc của em trước nỗi khát khao nhục dục của anh mỗi lần chúng ta giao hoan .
Nhưng anh yêu em,anh yêu em
Và Điền Chính Quốc này sẵn sàng làm mọi thứ chỉ để cột chặt em bên anh.
Bởi em, chỉ mãi mãi được ở bên anh mà thôi"
#An
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro