Khi stress t viết j=()
Ngày hạ nắng chiều oi ả
Tôi gặp em trong hội chợ tấp nập
Tặng em con gấu nhỏ nhắn
Khẽ ôm mình nhỏ trọn trong lòng
Mái tóc mềm mại, khẽ rũ xuống
Ánh mắt long lanh, xao xuyến lòng người
Nụ cười rạng rỡ hồn nhiên
Từ đó, tôi biết mình yêu em rồi
Món quà nhỏ, tặng cho em
Xin hỏi em lấy cả tôi, được không?
Mặt đỏ ửng, chạy vào nhà
Tôi cười nhẹ, yêu em sắp điên rồi
Góc hiên nhỏ, em gật đầu
Gò má đo đỏ, tay nhỏ bâng quơ
Khẽ ôm lấy tôi, dựa vào
Em đồng ý làm người thương tôi rồi
Bóng râm cổ thụ, to lớn
Nơi tôi có thể thoải mái hôn em
Ôm em, vẽ bóng hình em
Vẽ bóng hình tôi yêu thương hết đời
Không ổn rồi, có người biết
Liệu ta và em đến đâu, em nhỉ?
Hay ta bỏ xứ em nhé?
Ta sang nước bên, sinh sống lập nghiệp?
Khi nào thành đạt sung túc
Tôi và em tổ chức đám cưới nhỏ
Chỉ có thiếu niên - Nạp Mã
Chỉ có chàng thơ anh yêu - Mai Tây
________________________________________
Mình không là con kiến
Càng không sống thủ đô
Chỉ là một người thường
Trông chờ tình không kết
Tuy chẳng cất lời nào
Nhưng ánh mắt hiện rõ
Chấp niệm không thể buông
Đành chờ người nghìn năm
Chẳng phải vì ta tưởng
Chẳng phải vì ta bi
Là do định kiến nặng
Người thương chịu không nổi
________________________________________
Cuộc đời thật lắm trớ trêu
Duyên tình vô nghĩa kéo theo nghìn đời
Định kiến giết chết tình thơ
Hẹn em kiếp sống khác, bất phân li
________________________________________
Ta và chàng vốn vô duyên
Cớ sao ông trời lại cho gặp mặt
Rung động, tội lỗi ai mang?
Nghiệt duyên đứt đoạn chẳng hay tương phùng
________________________________________
Làm gì có tháng 13
Làm gì có chuyện tình ta sau này
Làm gì có chuyện nên duyên
Làm gì có chuyện kiếp sau sẽ thành
________________________________________
Dây tơ ta vốn trắng xóa
Sợi chỉ vô nghĩa giờ cũng chia lìa
Tình ta muôn kiếp không thành
Vấn vương theo mãi ngàn đời về sau
________________________________________
Ta và chàng vốn vô duyên
Cớ sao ông trời lại cho gặp mặt
Rung động, tội lỗi ai mang?
Nghiệt duyên đứt đoạn chẳng hay tương phùng
________________________________________
Hôm nay t stress kinh khủng nên mới ra đc cái hai cái bài đầu đó keo=)),(mấy cái t viết ra giấy ko bt vứt đâu r👽) kiểu mấy lúc t stress thì t hay viết lách, viết thơ, (bias: thơ lục bát), t cx định viết mấy cái short kiểu bình yên, nhẹ nhàng thôi nhg cuối cùng cũng viết thơ. T viết ko hay, cx ko chuẩn hoàn toàn nên đọc hoan hỉ thôi ah🥹👉🏻👈🏻
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro