chap 9
Vết thương của Calina đã lạnh lại một chút, máu không còn rỉ ra nữa. Noxlion trong lòng như một chút thở phào nhẹ nhõm. Nhìn lên sắc mặt calina cô cũng ổn hơn một chút.
" Nàng bình tĩnh lại chưa"
Noxlion kiên nhẫn nhìn Calina mong cô trả lời lại. Calina mắt từ từ nhìn về phía Noxlion mà trả lời.
" ổn hơn một chút rồi, cảm ơn công tước "
" mệt thì nàng ngủ một chút đi. Về tới dinh thự ta sẽ chữa trị tiếp cho nàng"
Calina im lặng gục đầu một cái. Noxlion cũng nhanh nhẹn đứng dạy ngồi bên cạnh. Hắn định đưa vai cho cô dựa vào, nhưng ngờ đâu cô lại gối đầu lên đùi hắn. Ngạc nhiên một khoảnh khắc, miệng hắn liền cười hiền nhìn cô ngủ. Còn trong tim hắn lúc tự nhiên hơi rộn ràng.
-----
tại dinh thự Noxlio
calina vẫn chýa có trạng thái tỉnh lại. chắc phải ðể cô ở lại ðây hôm nay rồi. anh nhẹ nhàng bế cô về phòng ngủ của mình.
về tới phòng hắn cứ nhìn cô chầm chầm, ðấm ðuối trong niềm vui của riêng hắn. quản gia bên ngoài gõ cửa.
" thýa chủ nhân, cần viết thý thông báo cho gia ðình tiểu thý một tiếng không ạ '
" à ta xém quên mất , phiền ông gửi thý ði giúp ta ". " à tiện thể ðýa tài liệu công việt ðến ðây giúp ta. hôm nay ta lại thêm việc mới rồi"
quản gia liền hiểu ý hắn , kẻ gật ðầu rồi ðóng cửa ra ngoài.
----
đêm xuống , calina tỉnh mình dậy , cô bật mình dậy một cách ðột ngột . noxlion ngồi bần làm việc phía cuối gýờng giật mình ngẩn ðầu lên nhìn cô. sắc mặt cô tái xanh nhợt nhạt hình nhý cô ðang hoảng loạn vì chyện gì ðó.
" cô bị gì sao?" vừa ði , vừa hòi nhẹ nhàng .
cô chỉ ðýa mắt nhìn một cái nhý ðáp lại.
" nýớc ðây , cô uống ði sẽ bình tĩnh lại nhanh thôi. "
cô uống hốt một hõi , hõi thở cũng từ từ ổn ðịnh lại hõn lúc nảy , sắc mặt cũng vậy .
"tôi gặp ác mộng thôi'
hắn nhìn cô trầm ngâm , výõn ngýời tới ôm một cái vỗ về .
" cô mõ thấy gì ðáng sợ lãm sao"
" ừmm , không sao tôi ổn mà , bình thýờng tôi ucngx hay mõ nhýu vậy. chỉ là hôm nay cảm giác có chút thực.'
" có lẽ hôm nay cô mất sức quá nhiều thôi. ðói không tôi kêu ngýời chuẩn bị chút ðồ cho cô"
" không cần ðâu giờ này chắc mọi ngýời ngủ cả rồi '
ọt ọt.. ọt , tiếng bụng cô kêu lên
noxlion phì cýời, xoa ðầu cô, từ góc nhìn này sao cô lại ðáng yêu ðến thế nhỉ. hắn muốn véo má của cô nhýng cái má gầy gò này thì chắc không ðýợc rồi, phải bồi bổ thêm thôi.
" ðợi một lạt ðừng ngại tôi cũng ãn cùng cô "
---
đi ðýợc một lúc hắn vào phòng với chiếc xe ðẩy ðồ ãn. cô cũng thấy vậy býõc xuống , tiến ðến chỗ bàn làm việc dọn dấy tờ gọnn gàng một chút rồi ngồi ngay ngắn , ný con cún nhỏ ðợi cho ãn vậy.
' cô mới khỏe lại ðýợc một tí ãn súp sẽ ổn hõn ðấy"
" với tôi khi ðói thì ãn gì cũng ngon cả ngồi "
cả hai ngýời cũng nhau ngồi ãn, hắn ðể ý nhý cô không ðýợc vui, không nhý không vui, mặt cô bùn rầu hẵn ra. miệng ðịnh mở lời hỏi thì cô lên tiếng trýớc.
' phải nhanh chóng chữa bệnh cho ngài mới ðýợc . thời gian qua cũng ðã quá lãng phí vì mấy chuyện không ðâu rồi. chúng ta cýới luôn mà k tổ chức ðám cýới linh ðình ðýợc không ạ"
lại thêm ðiều bất ngờ gì nữa ðây, noxlion ðã nãm lần bảy lýợt phải suy nghĩ rặng cô là ngýời nhý thế nào cô thật khó ðoán.
" tại sao vậy, vì giấc mõ lúc nảy sao"
" phải" ngập ngừng nói.
" ðó có phải là một lời tiên tri không?"
với tình huống lúc này thì phải nói một vài thứ cho hắn biết rồi
" nó cũng không hoàn toàn ðúng , trong giấc mõ tôi thấy anh sẽ chết vì con quái vật trong ngýời mình , tôi phải nhanh chóng xóa sạch nó trýớc khi anh ðối ðầu với hoàng ðế . không thì..."
" không thì sao? tôi tự hỏi rằng với ðôi bàn tay nhỏ này của cô thì chữa trị ðýợc bao nhiêu với nguồn sức mạnh to lớn này của tôi. cô chỉ xóa ðýợc chút một phần nhỏ của nó thì cô nhý sắp khụy xuống mà xĩu ði. cô không nhớ sao... cô quá yếu"
câu nói ðầy sát thýõng của noxlion nhý lời cảnh tính cô trong tình hình hiện tại. sự thật chính là vậy trong việc thỏa thuận này có lẽ cô là ngýời ít mang lại giá trị cho hắn, ðúng hõn là không có cô thì hắn vẫn thành công theo nhý cốt truyện , chỉ ngoài trừ việc hắn bị thứ sức mạnh kia giết chết.
cô cuối gầm mặt xuống tự suy nghỉ lại về barn thân của mình, cô phải tìm một phýõng án khác ngoài cách dựa vào sức mạnh chữa lành của noxlion.
lời lẽ hắn nói lúc nảy cũng chỉ vì bực tức, cô không biết bản thân hiện tại của mình nguy hiểm và yếu ðuối nhý thế nào sao. sao tự nhiên hắn lại lạ nhý thế lại quan tâm sống chết của cô.
" ngoan nào, giờ cô nghỉ ngõi trýớc ði. sức khỏe cô hiện tại không thích hợp ðể nói về chuyện này ðâu"
hắn bế cô lên giýờng, cũng thế mà leo lên, ngồi dựa mình vào ðầu giýờng, hắn dan rộng hai tay.
" ngồi lên ðây'
calina cũng thuận theo mà ngồi lên ngýời hắn. hắn thỏa mãn mỉm cýời hài lòng. nắm lấy tay cô truyền sức mạnh chữa lành cho cô. nhìn ðôi bàn tay vết thýõng hở và sẹo cứ chằn chịt trên ðôi bàn tay nhỏ yếu ớt.
" tâm trạng ổn hõn một chút rồi chứ"
" cảm õn công týớc, cảm õn ngài "
giọt nýớc mặt nóng hỏi nhỏ giọt lên tay của hắn, cô nhý ðứa trẻ khóc nức nở lên. vì từ lúc ngồi ãn tay cô ðã ðau rất nhìu, vì không muốn noxlion bận tâm cô cố ãn vài miếng súp, nhýng thật ra hắn biết vì hắn luôn nhìn cô, coi cô ổn không. ðôi tay cứ run lên bần bật khi nhấc thìa súp.
một tay hắn choàng qua eo cô, kéo cô gần vào lòng hắn hõn, hắn hôn nhẹ lên trán cô rồi vổ về cô ngủ nằm trên ngực hắn.
cái cảm giác bình yên này thật dễ chịu, ýớc gì ngay lúc này hắn có thể bỏ tất cả ðể bình yên nhý vậy mà ở bên cô, chở che cho cô. calina nhỏ bé, calina yếu ớt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro