Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Ngoài cửa sổ, tiếng gọi của Kenji vang lên rõ mồn một, kéo Ryo trở lại với thực tại.

Kenji, đứng ngoài cửa sổ: "Này… Ryo, nhanh lên trễ học bây giờ."

Ryo, thở dài, nhìn đồng hồ: "Tao nghe rồi, đợi tao chút."

Kenji, giọng thúc giục: "Nhanh lên cái thằng ngu này."

Ryo nhanh chóng rửa mặt, thay đồ và chuẩn bị sách vở. Cậu cố gắng che giấu sự mệt mỏi và lo âu đằng sau vẻ ngoài điềm tĩnh. Khi bước ra khỏi nhà, Ryo gặp Kenji đang đứng chờ với vẻ sốt ruột.

Kenji, nhìn Ryo: "Mày sao thế? Trông mệt mỏi quá."

Ryo, nhún vai: "Không có gì, chỉ là đêm qua tao ngủ không ngon."

Kenji, gật đầu đồng cảm: "Ừ, đi học thôi."

Cả hai bước đi trên con đường quen thuộc, mỗi người mang theo những suy nghĩ riêng. Trời bắt đầu chạng vạng, bóng tối dần buông xuống, nhưng con đường về nhà vẫn còn dài.

Cùng lúc đó, ở một địa điểm khác, tại trường Cao Trung Seishin, Yui và Aoi đang tán gẫu với nhau.

Yui: "Aoi, cậu có chắc người tên Ryo hôm qua là cậu ấy không?"

Aoi, suy tư: "Tớ thấy rất giống nhưng do cậu ấy thay đổi khá nhiều."

Yui, nhìn xa xăm: "Thay đổi ư? Tớ thấy cậu ấy chẳng qua là không chấp nhận gì đó."

Aoi, gật đầu: "Có lẽ. Cậu ấy đã từng là một cầu thủ xuất sắc. Tớ hy vọng cậu ấy sẽ tìm lại được niềm đam mê của mình."

Yui, nhẹ nhàng: "Ừ, hy vọng vậy. Thật tiếc khi thấy một tài năng như vậy bị vùi lấp."

Sau giờ học, do Ryo mà cả hai đã đi trễ nên đều bị phạt dọn vệ sinh lớp. Cả hai bước vào lớp với vẻ mặt mệt mỏi, nhìn thấy đống công việc trước mắt.

Kenji, tay vừa lau bảng vừa nói: "Tao bảo mày nhanh lên mà mày cứ sao sao. Nhìn này, lau bảng cũng mệt."

Ryo, cầm cây chổi, lắc đầu: "Lúc đó tao đói quá, mà mày có khác gì tao đâu. Nhìn mấy cái bàn này, chắc phải lau hết."

Kenji, bực mình: "Mày ăn chậm vãi ra. Kết quả là dọn vệ sinh đây chú em."

Ryo, giơ tay lên như đang đầu hàng, cười gượng: "Rồi… rồi… Tao xin lỗi, được chưa?"

Kenji, giả vờ không nghe, nhếch mép: "Cái gì??? Không nghe rõ bạn tôi ơi."

Ryo, cố nhịn cười: "Để mai tao bù ăn sáng, được chưa?"

Kenji, cười toe toét, giơ ngón tay cái: "Nên vậy."

Ryo nhìn quanh lớp, cố gắng tìm cách làm nhanh nhất. Cậu bắt đầu lau sàn, mồ hôi rịn ra trên trán. Kenji đứng bên cạnh, vẫn không ngừng trêu chọc:

Kenji: "Này, làm nhanh lên chứ. Muốn bị phạt nữa à?"

Ryo, thở dài, nhưng vẫn cố gắng làm nhanh hơn: "Được rồi, tao đang cố đây."

Trong khi cả hai cặm cụi dọn vệ sinh, Kenji không ngừng trêu chọc Ryo, khiến không khí trở nên vui vẻ hơn. Dù bị phạt, nhưng cảm giác được cùng nhau làm việc và chia sẻ những câu chuyện cười vẫn làm cho họ cảm thấy dễ chịu hơn. Buổi chiều nắng nhẹ lọt qua cửa sổ, chiếu sáng cả lớp học, khiến mọi thứ trở nên ấm áp hơn.

Kenji, sau một lúc làm việc, dừng lại lau mồ hôi: "Này, nghĩ mà thấy, cũng không tệ lắm nhỉ."

Ryo, cười nhẹ: "Ừ, cũng phải. Dù sao thì, có mày dọn cùng, mọi việc cũng dễ chịu hơn."

Kenji, cười lớn: "Đúng vậy, có tao ở đây, cuộc sống của mày không thể buồn tẻ được."

Ryo, cười đáp lại, rồi bất ngờ trêu lại Kenji: "Đúng đúng, ông bạn đa tài. Còn hôm nay thì lo mà làm đi, đừng có lười biếng nữa."

Kenji, cười xòa: "Ờ, được rồi, nhưng nhớ là mai tao sẽ đợi bữa sáng đấy!"

Bỗng Yui đi ngang qua, với nụ cười tươi tắn trên môi. Ánh sáng ban ngày chiếu qua cửa sổ lớp học, làm tăng thêm vẻ rạng ngời của cô gái.

Yui: "Tốt quá, hai cậu vẫn còn ở đây."

Kenji, ngạc nhiên ngẩng đầu lên từ công việc: "Sao thế, Yui? Có chuyện gì à?"

Yui, hơi thở hổn hển vì vội: "Anh Haru đang tìm hai cậu đấy. Nhớ đến phòng thi đấu nhé." Giọng nói của cô đầy nhiệt tình và gấp gáp.

(Ryo nghĩ thầm: "Tìm cả mình à? Có chuyện gì không nhỉ?")

Kenji, thân thiện và cởi mở: "Vậy cậu đi trước nhé. Bọn tớ làm xong sẽ xuống ngay."

Yui, vẫy tay chào với nụ cười tươi: "Hẹn gặp lại hai cậu ở nhà thi đấu nhé!"

Yui vẫy tay chào cả hai sau đó đi mất. Ryo nhìn theo Yui không hề chớp mắt, ánh mắt chứa đựng chút tò mò và ngưỡng mộ. Kenji để ý thấy và không thể không trêu chọc bạn mình.

Kenji, cười ranh mãnh: "Này này… Yêu rồi à chàng trai trẻ?"

Ryo, mặt hơi đỏ, cắn môi: "Im đê."

Kenji, nhìn theo Yui, gật gù: "Mà cậu ấy cũng dễ thương nhỉ. Tao cũng muốn có bạn gái như cậu ấy."

Ryo nhìn Kenji với ánh mắt đầy sát khí, rồi mới nói: " Mơ đi, mày đừng có mà ảo tưởng nữa."

Kenji, cười to: "Mới thử thôi mà đã lộ rồi à. Quá dễ đoán, thanh niên trẻ."

Bỗng giáo viên đi ngang qua lớp, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào bên trong.

Giáo viên: "Hai em kia! Đã đi trễ rồi còn đùa giỡn nữa, lo dọn vệ sinh đi, không là tôi cho dọn nhà vệ sinh à."

(Kenji nghĩ thầm: "Bỏ mợ, gặp thầy giám thị.")

Kenji, cúi đầu cười khúc khích: "Vâng…"

Ryo, nói nhỏ với Kenji: "Tại mày không đấy."

Kenji, nhún vai: "Thôi thì làm nhanh lên, không lại bị phạt thêm."

Cả hai tiếp tục dọn vệ sinh, cố gắng hoàn thành công việc trước khi giáo viên quay lại kiểm tra. Không khí trong lớp học trở nên yên tĩnh hơn, chỉ còn tiếng chổi quét sàn và tiếng lau bảng vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro